BẮC NINH – Thánh lễ Chúa nhật III Phục Sinh hôm nay, ngày 22.4.2012, Tin Mừng của Đức Kitô theo thánh Luca trình thuật về hai môn đệ từ Emmau trở về, thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh. Phụng vụ Giáo Hội đã tóm tắt lại trình thuật đó chỉ với một câu: “Có lời Kinh Thánh chép rằng: ‘Đấng Kitô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại’” (x.Lc 24, 35-48). Bài diễn giảng Tin Mừng của cha Giuse Nguyễn Huy Tảo, chính xứ Bắc Giang kiêm quản xứ An Tràng, đã được ngài chia sẻ với cộng đoàn giáo xứ An Tràng – một giáo xứ đã có lịch sử lâu đời – từng là họ lẻ của xứ Đại Lãm (Kẻ Bâm) trong khoảng thời gian 100 vị đầu mục Bắc Ninh bị bắt và tử đạo (4.4.1862).

Xem hình ảnh

Chúng tôi đến giáo xứ An Tràng trước giờ lễ trưa được bắt đầu lúc 1 giờ chiều. Các em thiếu nhi đã đến nhà thờ và đang vui chơi với nhau. Các em thấy cha xứ đi vào cổng nhà thờ đã reo lên chào cha, rồi lại kéo tay nhau ra sân chơi tiếp. Ít phút sau, chúng tôi thấy có các sơ và các bà tới kêu các em vào nhà thờ đọc kinh và lắng nghe Lời Chúa trước thánh lễ. Vào trong nhà thờ rồi nhưng tiếng các em vẫn nhao nhao lên nói chuyện đủ thứ với nhau. Lúc đó, cha xứ Giuse Nguyễn Huy Tảo đang dọn lễ liền ngưng tay và ra hiệu cho các em yên lặng, vì các em đang ở trong nhà thờ. Thật lạ, chỉ một cử chỉ và một lời giải thích nhẹ nhàng của cha xứ đã khiến cho “bầy ong vỡ tổ” im lặng, ngồi ngay ngắn và nghiêm trang trước Thánh Thể. Tại phòng khách, cha xứ kể qua cho chúng tôi biết, các em thiếu nhi ở đây có 37 em, với độ tuổi từ 6 đến 15, thì cả 37 em là ca viên của ca đoàn xứ, và giáo xứ có duy nhất một ca đoàn là ca đoàn thiếu nhi này. Hiện tại giáo xứ đang có hai sơ từ tu hội truyền giáo đến dạy giáo lý, ngoài ra các em còn được các sơ dạy hát, dạy tiếng Anh. Tháng Hoa năm nay, các sơ đăng ký với cha xứ cho các em thiếu nhi được dâng Hoa kính Đức Mẹ một tiếng trước những thánh lễ mà cha cho lễ hai tuần một lần trong tháng.

Ngôi nhà thờ An Tràng trước đây đã bị tàn phá trong những năm tháng chiến tranh nằm trên một ngọn đồi, ngọn đồi ấy có tên gọi là Đồi Nên trong thị trấn Tân Dân của huyện Yên Dũng (tỉnh Bắc Giang) thuộc địa hạt Bắc Giang và địa phận Bắc Ninh, cách thành phố Bắc Giang 11km và cách Tòa Giám mục Bắc Ninh 35km. Ngôi nhà thờ của giáo xứ An Tràng hiện nay là một ngôi nhà nguyện nhỏ được xây dựng năm 1993. Sau 3 năm, ngày chính quyền huyện Yên Dũng và thị trấn Tân Dân trả lại cho nhà thờ một phần đất của giáo xứ vào năm 1990. Hồi ấy, cha Giuse Nguyễn Huy Tảo đang coi xứ Đại Lãm, ngài được Đức cha Giuse Nguyễn Quang Tuyến (20.9.1945 – 24.9.2006) nhắn ngài về An Tràng làm phép cưới cho 33 đôi hôn phối của sáu giáo họ (họ nhà xứ An Tràng, họ Trại Kê, họ Đông Loan, họ làng Cống, họ làng Chanh và họ Tân Lập). Đó là những gia đình từ khắp nơi trong giáo phận Bắc Ninh đã tới sinh sống trong khu vực của giáo xứ nhưng gặp nhiều khó khăn và cũng vì không có nhà thờ, không có cha xứ để được đến làm phép cưới hay lãnh nhận các bí tích Công giáo. Từ nay, những gia đình đó chính là giáo dân của giáo xứ An Tràng. Đến nay, giáo xứ An Tràng đã có gần 1000 nhân danh. Những ngày lễ trọng, số người đến nhà thờ đông nhất là 400 bà con giáo dân. Còn những ngày Chúa nhật thường thì có khoảng từ 100 đến 120 người tới dự lễ ở nhà thờ xứ.

Hai tuần một lần trong tháng giáo xứ được cha xứ cho lễ. Mỗi khi ngài đến giáo xứ, ngài thường đến trước giờ lễ 45 phút để trao đổi, thông báo và giải quyết các việc đạo. Thánh lễ được ngài chủ sự trong khoảng một giờ đồng hồ và ngài dành thời gian chia sẻ Tin Mừng hơn 20 phút, với những câu chuyện Tin Mừng trong Kinh Thánh, với những câu chuyện có thật về những giáo dân sống đạo thời nay. Phong cách giảng lễ sôi nổi,tràn đầy hào hứng, đôi lúc xen những câu từ vui khiến cho giáo dân say sưa nghe và nghe đến tỉnh cả những cơn ngủ gật!. Cuộc sống của những giáo dân nơi đây vẫn còn nhiều vất vả, hầu hết các thanh niên thiếu nữ đều đi làm tại thành phố và các khu công nghiệp, hàng tuần họ về với gia đình ngày thứ Bảy và Chúa nhật, có nhiều người chỉ được nghỉ ngày Chúa nhật. Những giáo dân trung niên thì ở quê làm nghề ruộng đồng và trồng hoa màu, trông con cháu cho các đôi vợ chồng trẻ đi làm xa nhà. Nhờ sự dạy giỗ của ông bà khi ở nhà và những giờ dạy giáo lý tại nhà thờ hàng tuần mà các em thiếu nhi ở đây đã sống tự lập ngay từ nhỏ, ngoan, lễ phép và biết vâng lời.

Trước thánh lễ và trong suốt thánh lễ, thực sự chúng tôi đã bị thu hút bởi dàn đồng ca thiếu nhi với những bài thánh ca các em hát cùng cộng đoàn mà không cần sơ ca trưởng đánh nhịp. Tiếng hát của các em hòa nhịp theo tiếng đàn organ, rất tự tin, đúng “tông” (tone), rõ tiếng, trong sáng và đặc biết là các em đã hát hết mình. Lời ca tiếng hát của ca đoàn thiếu nhi xứ An Tràng đúng là đã làm cho lời cầu nguyện của mỗi người tham dự thánh lễ được tăng lên gấp đôi. Và dù cho phải ngồi chen nhau 7 – 8 em trên chiếc ghế băng hay có dãy ghế của các em nam, các em bé được ngồi dưới chân các anh lớn tuổi hơn và ngồi ngoan để các anh hát lễ, thì sự chật chội hay đôi lúc có sự di chuyển của người lớn khi lên rước lễ chẳng thể làm các em “chia trí” trong việc hát những bài thánh ca phụng vụ thánh lễ Chúa nhật. Các em đã hát rất hay và em nào cũng hát rất say sưa. Chúng tôi đã thầm cầu nguyện không ngừng trong thánh lễ. Xin tạ ơn Chúa đã ban ơn riêng cho các em thiếu nhi và cho cộng đoàn giáo xứ An Tràng. Nguyện xin Chúa tiếp tục ban những ơn lành xuống trên cha xứ và bà con giáo dân nơi đây.

Thùy Chi