Tỉnh Thức

(Lc 12, 32-48)

Câu truyện đời thường

Có dịp ra thành thị, đêm đến, ông giật mình vì tiếng trống khua ầm ĩ. Ông tò mò hỏi vì sao lại như vậy.

Người khách được trả lời: vì có lửa cháy, nên đáng trống báo hiệu cho mọi người biết.

Về đến bộ tộc, anh liền giới thiệu với mọi người về tiếng trống thần kỳ ở trong thành, tiếng trống này có thể dập tắt lửa. Và thế rồi, bộ tộc này quyết định đi mua những chiếc trống giống như trong thành để bảo vệ khỏi cháy.

Họ bắt đầu ỷ lại rằng giờ ta đã có loại trống thần kỳ để bảo vệ, nên chẳng ai cẩn thận trong việc sử dụng lửa.

Thế rồi một ngày kia, đã có hỏa hoạn. Người trong thành thị có dịp đi vào bộ tộc này, thấy những đám cháy lớn, còn những người dân thì bu chung quanh những chiếc trống và đua nhau đánh để đuổi lửa.

Người khách lúc này mới nói: các ông làm như vậy không được. Đánh trống không dập được lửa. Mà chỉ là tiếng báo hiệu để mọi người đến, rồi cùng nhau dập lửa bằng nước… mà thôi.

Câu truyện Lời Chúa

Thánh Luca thuật lại câu truyện về thái độ của người khôn ngoan là phải sẵn sàng và tỉnh thức để bất cứ lúc nào chủ trở về thì cũng luôn nhanh chóng ra mở cửa, đón vào nhà. Khi chủ trở về mà thấy mọi người đểu có tinh thần trách nhiệm, công việc trôi chảy thì có phúc cho họ. Và ông chủ sẽ thắt lưng, đưa họ vào bàn ăn, và đến bên từng người mà phục vụ.

Còn những người bê trễ, lười biếng, nghĩ rằng chủ còn lâu mới về, rồi bắt đầu đánh đập tôi trai tớ gái và chè chén say sưa, chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không ngờ, vào giờ hắn không biết, và ông sẽ loại hắn ra, bắt phải chung số phận với những tên thất tín. Vậy anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến. (Lc 12,32-48).

Câu truyện của chúng ta

Có những lý do khiến con người thiếu sẵn sàng và tỉnh thức.

Ỷ lại. Những người trong bộ tộc đã ỷ lại một cách máy móc và sai lầm vào chiếc trống thần kỳ, nên không cẩn thận và chu đáo trong việc dùng lửa, để xảy ra cháy lớn. Lại còn thiếu hiểu biết khi coi những chiếc trống là thần hộ mệnh cho mình.

Người tín hữu cũng thế, nhiều khi quá ỷ lại vào Giáo hội, vào Thiên Chúa, và thụ động trong đời sống đạo. Thói ỷ lại ấy, là dựa vào việc đã lãnh một số bí tích, có mặt trong giờ đọc kinh cầu nguyện, có xưng tội rước lễ theo luật buộc, có giữ ngày Chúa Nhật, và coi đó là bảo đảm, là đương nhiên được vào nước trời.

Tinh thần thiếu năng động và cảnh giác này là miếng mồi ngon cho ma quỷ. Vì ma quỷ như sư tử rảo quanh tìm mồi cắn xé, ta không kịp đề phòng, sẽ không kịp thoát thân.

Con Người sẽ đến vào ngày giờ anh em không ngờ. Vậy anh em hãy sẵn sàng và tỉnh thức.

Lạm dụng lòng nhân từ của Chúa

Chuyện kể rằng: có một chàng trai ăn chơi trác táng, tứ đổ tường, cuối cùng anh ta chết. Anh trèo lên chiếc thang để vào thiên đàng. Dù thiên đàng lúc nào cũng mở cửa, nhưng rất tiếc là chiếc thang lại ngắn, nên anh không thể vào được. Anh liền kêu cứu và hỏi tại sao sao như thế. Thánh Phêrô nói: vì suốt đời con, con có chịu làm thang đâu mà có để trèo. Anh trả lời. Thưa Ngài, lúc sắp chết, con có được lãnh những bí tích sau cùng rồi mà. Thánh Phêrô trả lời: Thì đó chẳng phải là chiếc thang con đang có là gì.

Có những người cho rằng Thiên Chúa đâu hẹp hòi ích kỷ hay chấp nhất như con người, Ngài nhân hậu từ bi vô cùng, nên Ngài sẽ không hủy diệt con người.

Vì thế, có nhiều người ra sức ăn chơi thoải thích, sống trái lương tâm và lề luật. Sống bê tha tội lỗi. Và nghĩ rằng, khi sắp chết, lúc hấp hối, ta chạy đến linh mục xin lãnh những bí tích sau cùng. Như vậy là được.

Con Người sẽ đến vào ngày giờ anh em không ngờ. Vậy anh em hãy sẵn sàng và tỉnh thức.

Cho rằng chết chết là hết. Là hết, nên không ăn chơi là thiệt thòi, không hưởng thụ là ngu ngốc. Đàng nào cũng chết. Chết có đem theo được gì đâu. Chết bỏ lại cho ai. Làm gì có chuyện đời sau mà phải lo nghĩ, vất vả làm chi, thôi ta cứ vui chơi thỏa thích, đời có thế mà thôi.

Tin vào thuyết định mệnh. Có người lập luận rằng không cần phải xin lễ cho các linh hồn, cho ông bà tổ tiên, vì nếu lên thiên đàng thì đã lên rồi, xuống hỏa ngục rồi thì xin cũng chẳng được, còn nếu ở lửa luyện tội thì cũng sẽ có ngày lên. Sống hay chết, mỗi người đều có số cả rồi.

Vì mỗi người đều được an bài sẵn cho số phận của mình, nên ta không thể làm khác được, không thể thay đổi được định mệnh của ta. Dù có cố gắng cũng sẽ vô ích mà thôi.

Tin vào thuyết luân hồi. Họ tin rằng cuộc sống là một vòng luân chuyển, kiếp này qua đi, kiếp khác lại đến. Nên không cần phải lo lắng băn khoăn. Cứ sống cho sung sướng, kiếp này chưa phúc thì kiếp sau làm lại, có gì đâu mà sợ.

Thái độ của người tín hữu. Có người thức nhưng không tỉnh. Còn người tỉnh thì dù thức hay ngủ họ đều luôn chu đáo trong trách nhiệm, cẩn thận trong bổn phận, sẵn sàng để trả lẽ về mọi hành vi cuộc sống của mình trước Đấng Tối Cao. Họ không hổ với trời cao, không thẹn với đất thấp, cũng không hối hận cho thời gian sống của mình. Họ ngẩng cao đầu, hãnh diện tiến về phía trước một cách an bình, tin tưởng, phó thác vào Thiên Chúa.

Chúa Giêsu nói với mọi người rằng hãy sẵn sàng và tỉnh thức. Có như vậy mới xứng đáng ra đón chàng rể đến, và được cùng chàng dự tiệc cưới.

Thiên Chúa ban cho ta những nén bạc thời gian, sức khỏe, trí tuệ và mọi phương tiện trong cuộc sống để ta làm giàu thêm mọi vinh quang của Chúa trong đời.

Nhờ thời gian, ta trau dồi nhân đức, tiến dần đến sự toàn thiện như lòng Chúa mong ước.

Nhờ sức khỏe, ta có thể chu toàn các trách nhiệm được giao liên quan đến đời mình, đến gia đình, Giáo hội và xã hội. Nhờ ta tích cực cộng tác mà công trình sáng tạo của Thiên Chúa luôn được xanh, sạch, đẹp. Nhờ tích cực phấn đấu mà công trình cứu chuộc được tỏ bày rõ nét trong cuộc sống. Nhờ hiệp thông gắn bó, trái đất được canh tân, tâm hồn được đổi mới, nhờ Chúa Thánh Thần.

Nhờ trí tuệ, ta dần nhận ra Thiên Chúa, nhận ra sự lành thánh cũng như biết được sức mạnh và cám dỗ của sự dữ. Từ đó, ta luôn can đảm đưa ra những quyết định đúng đắn, sáng suốt, đúng lúc, kịp thời, hợp với lương tâm và ý Chúa.

Vì thế, thời gian hiện tại luôn mang tính quyết định sự sống còn của từng người. Thời gian không bao giờ qua trở lại. Vì thế, mọi cơ hội ta có, đều là dịp thể hiện sự mau mắn và trung thành cộng tác với Chúa của mình. Thời gian hiện tại là lúc ta gieo mầm tin yêu hy vọng, gieo mầm sự sống vĩnh cửu. Nếu bỏ qua, ta sẽ bị thất bại.

Ta hãy cẩn thận khi sử dụng của cải chóng qua đời này, kẻo nó làm hư hoại cuộc đời.

Ta hãy khéo léo sử dụng của cải đời này để sinh ích lợi cho sự sống vĩnh cửu mai sau.

Ta hãy làm giàu kho tàng ơn cứu độ của Chúa ở đời này, và làm giàu kho tàng không bao giờ bị mất vì trộm cắp hay hư hỏng vì mối mọt.

Ta hãy thể hiện thái độ sẵn sàng và tỉnh thức, đó cũng là cách nói lên lòng trung thành của mình vào Thiên Chúa độc nhất, quyền năng, công minh và giàu lòng thương xót.

Ta đừng bao giờ coi mọi sự là của ta, vì tất cả những thứ đã có, đang có và sẽ có, chỉ là những phương tiện Chúa ban cho ta quản lý và sử dụng để sinh ích cho cuộc đời, làm giàu cho cuộc sống mà thôi.

Ta hãy biết sẵn sàng chờ đợi Chúa, để bất cứ lúc nào Ngài gọi, ta đều có thể trả lời ngay được là lạy Chúa con đây.

Ta cũng hãy biết rằng, chờ đợi không có nghĩa là ngồi không chờ kết quả, mà chờ đợi là đầu tư. Đầu tư cho tương lai bằng chính giây phút hiện tại lúc này và ở đây.

Ta cũng hãy tỉnh thức. Vì tỉnh thức là thái độ khôn ngoan của người tôi tớ đối với chủ. Nếu luôn ý thức rằng mình chỉ là tôi tớ, là người quản lý, còn Thiên Chúa là chủ, thì ta sẽ khiêm nhường và chu đáo hơn trong trách nhiệm và bổn phận được giao phó. Còn nếu quên đi thân phận, cho mình là chủ thì thái độ của ta sẽ khác, có thể là hống hách, kiêu căng, độc ác, tàn nhẫn, bất công đối với anh em của mình.

Anh em hãy sẵn sàng và tỉnh thức, vì chính lúc anh em không ngờ thì Con Người sẽ đến.