Hãy nên mở rộng lòng ra em ạ
Hà cớ chi phải đóng kín cửa lòng?
Đón nắng sớm mưa chiều gió lạ
Để biết tim mình rất mênh mông.

Hãy nên mở rộng tim ra em ạ
Để thương yêu không vất vả giam cầm
Mầm sẽ lên ngát thơm trời lúa mạ
Hạt giống rã rời cho cây trái đời xanh.

Chẳng phải người ta sống để yêu sao
Và yêu để sống vì ý sống là cho nhau
Ai chẳng vất vả đời cơm áo
Sống làm người ai tránh hết khổ đau?

Nhưng những nỗi khổ đau được chúc phúc
Sẽ thoát thai từ tù ngục tội tình
Giá đã trả từ khi tình trời chấp nhận hết
Thập tự khổ đau khải hoàn khúc phục sinh.

Người đến Người đi chỉ để lại chúng mình
Học yêu kẻ khác chính là sống đức tin
Bài giảng trên núi đẹp những lời công chính
Lời thơm tho siêu thoát ý nghĩa tình.

Đơn giản thế nhưng là khó sống
Bởi thế gian có muôn mặt muôn lòng
Nhưng tình yêu như trời cao đất rộng
Trái tim người có sức chứa mênh mông.

Thế nên mở rộng lòng ra em ạ
Chứa cho đầy mới biết còn vơi
Trái tim mình rất là kỳ lạ
Vũ trụ gói trong một trái tim người.

Nên càng yêu người càng thấy thiếu
Càng hy sinh càng thanh khiết tình yêu
Người phân loại nghĩa tình ra lắm kiểu
Trời chỉ đơn sơ thập giá một điều.

Điều chi? thôi chẳng cần giải nghĩa
Yêu là yêu chẳng “nhưng” “nếu” lôi thôi
Phân tích tình yêu như bắt cóc bỏ dĩa
Định nghĩa vòng vo chuyện ai cũng biết rồi!

Thế nên cần mở rộng lòng ra em ạ
Cho mại mềm muôn gỗ đá trong nhau
Chính trái tim mình là nơi cần khai phá
Để cây lên xanh cho hoa trái nhiệm mầu.

Có cần thiết mở rộng lòng không anh?
Quê hương cần thiết lắm chúng mình
Lệ khổ đau đến động lòng thần thánh
Xót phận người khốn khổ giữa nhân danh.

Ngoài nhân danh Cha và Con và Thánh Thần
Sau “Amen” mọi nhân danh khác chả cần
Khi ý thể hiện trên trời như dưới đất
Lối địa đàng tình mọc cánh thay chân.

Có cần thiết xót xa nhau không anh
Khi tội tù đang bịt miệng công chính
Trên con đường đi không bao giờ đến
Chủ nghĩa mơ hồ bám chằng chịt nhân danh.

Phải đem chôn những gì thuộc về xác chết
Với mộ bia ghi hàng chữ đúng họ tên
Công hay tội, hững hờ hay quý mến
Chính tình người thăm sẽ khiến sáng tỏ lên.

Hãy nên mở rộng lòng nhau anh em
Thắp cho quê hương một ánh lửa trong đêm
Lời công lý cháy lẻ loi từng ngọn nến
U uẩn lao tù hiu hắt bị bỏ quên.

Hãy nên mở rộng lòng ra anh em ạ
Hà cớ chi phải đóng kín cửa lòng?
Đón tình về nghe quê hương mới lạ
Để biết tim nhau còn thổn thức mênh mông!