Lễ kính Mình và Máu Chúa Ki-tô – Năm B (Exodus 24: 3-8; Psalm 116; Hebrews 9: 11-15; Mark 14: 12-16, 22-26)
Trong thế giới cổ đại, những giao ước và những hiệp ước được thông qua bằng việc pha trộn máu với nhau – cắt máu giao thề. Quyền hạn và trách nhiệm mỗi bên được đọc lại rõ ràng vì một tai họa khôn lường về việc bất phục tùng có thể xảy ra.
Để đạt được mục đích trang nghiêm và đúng đắn của giao ước đối với sức mạnh đời sống tất yếu tự thân – máu – được đổ ra trên cả hai bàn thờ và những người cần được dấu xác nhận hiệp ước. Việc in dấu bằng máu làm cho nó được trong sáng mà sự chu cấp không thể bãi bỏ được, và là một vấn đề của sự sống và sự chết.
Một giao ước đối với một Thượng Đế là sự hoảng sợ cá biệt, hoàn thành với sự trừng phạt và tai họa cho lỗi lầm để ủng hộ phía loài người của hiệp ước.
Ngày nay, những hòa ước của chúng ta chưa có sự hòa hợp – ít nhất là hình thức bề ngoài. Những hợp đồng hiện đại thì hầu hết khó hiểu đối với những ai ký nhận chúng. Những lớp từ chuyên môn về pháp luật có thể che giấu những nguy hiểm bên trong. Nhưng một điều đã không thay đổi: sự sống nhân loại tìm thấy tính trung thực và sự ủy thác quả khó khăn.
Những hiệp ước và hợp đồng thường bị bẻ gãy, như là những lời hứa của chúng ta đối với Thiên Chúa. Thậm chí ý định tuyệt hảo của chúng ta có thể bị sao lãng bởi tính tự lừa dối cùng thao tác loài người.
Trong sự giao ước với Thiên Chúa của dân Israel, dân chúng đã đồng ý với Thiên Chúa một cách hăng hái, nhiệt tình và với một tiếng nói rằng họ sẽ làm tất cả mọi điều mà Thiên Chúa yêu cầu họ. Đổi lại, họ sẽ được hưởng những phúc lành cùng sự bảo vệ của Thiên Chúa – họ sẽ sống bình an trong vùng đất ấy và sẽ trở nên thịnh vượng và phát đạt.
Chúng ta biết điều gì đã xảy đến. Máu đổ ra đã khô cạn khi sự bất trung và sự thỏa hiệp đã bắt đầu.
Thiên Chúa luôn thực hiện lời hứa của mình. Con người chỉ thường xuyên đưa ra những lời đãi bôi – không thành thật. Nhưng lòng thương xót và nhân từ của Thiên Chúa luôn hào phóng trước sự yếu đuối và tội lỗi của loài người. Sự giao ước với dân Israel vẫn tiếp tục được bồi đắp, canh tân và mãi mãi còn hiệu lực.
Giao ước riêng của Ki-tô giáo chúng ta cũng được miêu tả sinh động bằng những thuật ngữ của máu và của lễ hiến sinh. Thần học Hebrews đã bắt đầu cho một cuộc hành trình hướng tới một ký hiệu hoặc sự hiểu biết ẩn dụ lễ vật giao ước. Của lễ hiến dâng của Chúa Ki-tô đặt một cái chết cho tất cả máu đã đổ ra, của hiến dâng và nó cho phép những tín đồ nhận lãnh đời sống vĩnh hằng như một món quà miễn xá của Thiên Chúa. Những môn đệ giao ước với Chúa Giêsu tham gia là vì lòng nhân từ, phục vụ và công lý.
Chúng ta nên hiểu như thế nào về giao ước trong máu Chúa Ki-tô? Đó không phải là máu và sự đau khổ được yêu cầu hoặc đòi hỏi để làm nguôi đi sự phẫn nộ của Thiên Chúa hoặc mua chuộc thiện ý cao cả của Người.
Giao ước nằm trong sự tự nguyện của Chúa Giêsu không giữ lại một điều gì trong sự tìm kiếm của Người để phục vụ và cứu chuộc nhân loại. Người sẵn sàng kiên nhẫn, chịu đựng sự nhạo báng, chối bỏ, sự bạc đãi cá nhân và cuối cùng là cái chết. Bất kỳ một trong những điều này đủ để làm hầu hết mọi người nghĩ lại hai lần hoặc quay về từ mục tiêu của họ. Nhưng Chúa Giêsu đã bắt buộc và đã không tính toán giá cả. Người đã đem sự xầu xa, tồi tệ của thế giới này có thể cung cấp và biến nó trở thành ơn lành.
Nguồn: Regis College – the School of Theology
Trong thế giới cổ đại, những giao ước và những hiệp ước được thông qua bằng việc pha trộn máu với nhau – cắt máu giao thề. Quyền hạn và trách nhiệm mỗi bên được đọc lại rõ ràng vì một tai họa khôn lường về việc bất phục tùng có thể xảy ra.
Để đạt được mục đích trang nghiêm và đúng đắn của giao ước đối với sức mạnh đời sống tất yếu tự thân – máu – được đổ ra trên cả hai bàn thờ và những người cần được dấu xác nhận hiệp ước. Việc in dấu bằng máu làm cho nó được trong sáng mà sự chu cấp không thể bãi bỏ được, và là một vấn đề của sự sống và sự chết.
Một giao ước đối với một Thượng Đế là sự hoảng sợ cá biệt, hoàn thành với sự trừng phạt và tai họa cho lỗi lầm để ủng hộ phía loài người của hiệp ước.
Ngày nay, những hòa ước của chúng ta chưa có sự hòa hợp – ít nhất là hình thức bề ngoài. Những hợp đồng hiện đại thì hầu hết khó hiểu đối với những ai ký nhận chúng. Những lớp từ chuyên môn về pháp luật có thể che giấu những nguy hiểm bên trong. Nhưng một điều đã không thay đổi: sự sống nhân loại tìm thấy tính trung thực và sự ủy thác quả khó khăn.
Những hiệp ước và hợp đồng thường bị bẻ gãy, như là những lời hứa của chúng ta đối với Thiên Chúa. Thậm chí ý định tuyệt hảo của chúng ta có thể bị sao lãng bởi tính tự lừa dối cùng thao tác loài người.
Trong sự giao ước với Thiên Chúa của dân Israel, dân chúng đã đồng ý với Thiên Chúa một cách hăng hái, nhiệt tình và với một tiếng nói rằng họ sẽ làm tất cả mọi điều mà Thiên Chúa yêu cầu họ. Đổi lại, họ sẽ được hưởng những phúc lành cùng sự bảo vệ của Thiên Chúa – họ sẽ sống bình an trong vùng đất ấy và sẽ trở nên thịnh vượng và phát đạt.
Chúng ta biết điều gì đã xảy đến. Máu đổ ra đã khô cạn khi sự bất trung và sự thỏa hiệp đã bắt đầu.
Thiên Chúa luôn thực hiện lời hứa của mình. Con người chỉ thường xuyên đưa ra những lời đãi bôi – không thành thật. Nhưng lòng thương xót và nhân từ của Thiên Chúa luôn hào phóng trước sự yếu đuối và tội lỗi của loài người. Sự giao ước với dân Israel vẫn tiếp tục được bồi đắp, canh tân và mãi mãi còn hiệu lực.
Giao ước riêng của Ki-tô giáo chúng ta cũng được miêu tả sinh động bằng những thuật ngữ của máu và của lễ hiến sinh. Thần học Hebrews đã bắt đầu cho một cuộc hành trình hướng tới một ký hiệu hoặc sự hiểu biết ẩn dụ lễ vật giao ước. Của lễ hiến dâng của Chúa Ki-tô đặt một cái chết cho tất cả máu đã đổ ra, của hiến dâng và nó cho phép những tín đồ nhận lãnh đời sống vĩnh hằng như một món quà miễn xá của Thiên Chúa. Những môn đệ giao ước với Chúa Giêsu tham gia là vì lòng nhân từ, phục vụ và công lý.
Chúng ta nên hiểu như thế nào về giao ước trong máu Chúa Ki-tô? Đó không phải là máu và sự đau khổ được yêu cầu hoặc đòi hỏi để làm nguôi đi sự phẫn nộ của Thiên Chúa hoặc mua chuộc thiện ý cao cả của Người.
Giao ước nằm trong sự tự nguyện của Chúa Giêsu không giữ lại một điều gì trong sự tìm kiếm của Người để phục vụ và cứu chuộc nhân loại. Người sẵn sàng kiên nhẫn, chịu đựng sự nhạo báng, chối bỏ, sự bạc đãi cá nhân và cuối cùng là cái chết. Bất kỳ một trong những điều này đủ để làm hầu hết mọi người nghĩ lại hai lần hoặc quay về từ mục tiêu của họ. Nhưng Chúa Giêsu đã bắt buộc và đã không tính toán giá cả. Người đã đem sự xầu xa, tồi tệ của thế giới này có thể cung cấp và biến nó trở thành ơn lành.
Nguồn: Regis College – the School of Theology