QUA THÔNG BÁO KHẨN GỬI CÁC TRƯỜNG HỌC, BAN GIÁM ĐỐC SỞ GIAÓ DỤC THÀNH PHỐ HCM ĐÁNH RƠI MẶT NẠ TRÁ HÌNH THÀY GIÁO

Tôi là một giáo viên có 32 năm hành nghề dạy học, hiện đang công tác tại tỉnh Tiền Giang.

Qua Vietcatholic, tôi được đọc CÔNG VĂN KHẨN số 2069 / GDĐT – VP của Sở Giáo dục và Đào tạo Tp Hồ Chí Minh do Phó giám đốc Nguyễn Văn Ngai kí thay Giám đốc Huỳnh Công Minh, ngày 24-09-2008, gửi Trưởng phòng Giáo dục & Đào tạo các quận ( huyện) cùng Hiệu trưởng các trường THPT, CĐ, TCCN và trực thuộc.

Với tư cách đồng nghiệp với các thày giáo từng đi dạy học, nay chuyển sang làm công tác quản lí cấp Sở ở thành phố HCM (tức thày Minh, thày Ngai), tôi có mấy ý kiến sau:

1. Trong CÔNG VĂN KHẨN số 2069, “thày” Ngai viết: “Lợi dụng việc gây rối trật tự của một số giáo dân tại số 178 Nguyễn Lương Bằng ( Hà Nội), một số phần tử xấu dự định kích động, lôi kéo thanh niên, học sinh, sinh viên tụ tập trái pháp luật”.

Câu mở đầu này cho thấy ông Ngai và các ông trong Ban Giám đốc Sở Giáo dục hoàn toàn không nắm được sự thật về sự kiện 178 Nguyễn Lương Bằng:

• Không phải giáo dân gây rối mà là Chính quyền Hà Nội và quận Đống Đa thuê côn đồ, giả danh Thanh niên tình nguyện, đến nhà thờ Thái Hà khiêu khích, đổ mắm tôm và dầu nhớt lên bàn hoa kính Đức Mẹ, mở loa phóng thanh gây tiếng hú chõ vào nhà thờ, gây sự với giáo dân, nhổ nước bọt và chửi thề các linh mục…

• Giáo dân không hề gây rối, mà chỉ cầu nguyện trong ôn hòa, hát thánh ca trong trật tự. Trong khi đó, từ công an đến báo chí, từ cán bộ chính quyền đến nhà báo liên tục kích động, điên cuồng phỉ báng các công dân-giáo dân Thái Hà. Sự việc diễn ra y hệt thời đấu tố, Cải cách ruộng đất 1956, được nhà văn Tô Hoài thuật lại trong tiểu thuyết Ba người khác do Hội Nhà văn xuất bản năm 2007.

2. Câu văn mở đầu trên còn cho thấy ông Ngai và Ban Giám đốc Sở mang tiếng là người làm công tác giáo dục, lại là những lãnh đạo ngành giáo dục ở một thành phố lớn, nhưng hoàn toàn không có chút hiểu biết gì về học sinh – sinh viên ngày nay:

• Học sinh – sinh viên ngày nay câp nhật thông tin rất kịp thời. Nhờ đó, họ nhận thức đúng đắn và nhanh chóng phân biệt ai tốt, ai xấu; ai nói thật, ai tuyên truyền dối trá. Nếu không tin, các ông cứ hỏi bất kì sinh viên nào về môn Chính trị Mác-Lênin, thì biết họ có thích học hay không! Cứ hỏi họ nghĩ gì về môn Lịch sử thì các ông sẽ hiểu, tại sao họ sẵn sàng bị điểm kém mà không nghe lời dỗ dành phải chăm học lịch sử nước ta do các đảng viên biên soạn! Bởi vì họ biết các môn học này chỉ rặt tuyên truyền và xuyên tạc sự thật.

Nhờ cập nhật thông tin, họ biết tường tận về cuộc đấu tranh chính nghĩa của giáo xứ Thái Hà. Họ hiểu sự dối trá của chính quyền. Họ thấy rõ tính chất tay sai của Đài Truyền hình Việt Nam, báo Hà Nội Mới, báo Sài Gòn Giải phóng, báo Nhân Dân…

• Vì nắm được thông tin trung thực qua báo, đài, mạng nước ngoài, nên học sinh – sinh viên biết phân biệt phải-trái, đúng-sai. Chính vì thế, học sinh – sinh viên một khi đã tham gia các cuộc đòi thực thi Công lý và Chính nghĩa, các ông không mừng thì thôi, hà cớ gì lại ra lệnh cho các Hiệu trưởng phải ra tay ngăn chặn, rồi thuê công an đàn áp, như trong CÔNG VĂN KHẨN đã viết ở điều 2: “Khi có vụ việc xảy ra, yêu cầu Hiệu trưởng các đơn vị trực tiếp giải quyết và cử cán bộ các bộ phận chức năng có mặt tại hiện trường để phối hợp giải quyết tại chỗ”!

• Học sinh – sinh viên nước ta vốn luôn tôn trọng các thày cô, nhưng chỉ dành tình cảm này cho các giáo viên tận tụy với nghề, gắn bó với học trò và đặc biệt phải yêu mến Sự Thật, đứng về Lẽ Phải, chứ không phải chỉ nghe lời Chính quyền như thày Ngai, thày Minh của Sở Giáo dục thành phố HCM!

Bây giờ nếu ông Minh, ông Ngai vào lớp dạy học, tôi tin chắc hai ông sẽ bị học trò tẩy chay, vì họ biết hai ông chỉ là tay sai của bạo quyền chứ không còn tư cách thày giáo! Các ông chỉ lăm lăm trông cậy các “bộ phận chức năng” (tức Công an) trấn áp thế hệ trẻ đang khát khao Sự Thật và Công Lý.

3. Tôi đã từng dẫn học trò về thành phố giao lưu với giáo viên và học sinh Sài Gòn. Tôi rất ngưỡng mộ tài đức của các thày cô Sài Gòn, quý mến tính năng động, hiếu học và khả năng nắm bắt thông tin đương đại của học trò Sài Gòn.

Chính vì thế, tôi tin chắc giáo viên và học sinh – sinh viên Sài Gòn khi đọc CÔNG VĂN KHẨN của hai ông, họ sẽ cười vào mũi hai ông, dù miệng không nói ra nhưng trong lòng khinh bỉ hai ông hết chỗ nói.

Họ biết mình cần làm gì để nên giống Thái Hà. Đó là luôn giữ thái độ ôn hòa, nhã nhặn nhưng lòng thì tin chắc vào CHIẾN THẮNG CỦA SỰ THẬT. Chiến thắng này có thể chưa đến ngay tức thời, nhưng sẽ đến trong lịch sử của NGÀY MAI. Mà họ, học sinh – sinh viên, là những con người của NGÀY MAI.

Còn hai ông đã thuộc về quá khứ, cái quá khứ của Bạo Quyền và Dối Trá!

Họ, học sinh – sinh viên, sẽ không bao giờ chọn phương cách bạo động, vì họ yêu chuộng hòa bình và vững tin vào BÌNH AN.

Còn các ông, vốn được dạy dỗ về BẠO LỰC, nên các ông chỉ tin vào BẠO QUYỀN.

Như vậy, so với giáo viên và học sinh Sài Gòn, thì hai ông kém xa họ cả về sự hiểu biết lẫn cách hành xử.

Các ông thua học trò của mình về văn hóa.

Các ông hành xử phi văn hóa, vì đã chọn bạo lực, qua cái CÔNG VĂN KHẨN sắt máu mang số hiệu 2069 kia!

Học trò (và thày của họ nữa) sẽ chọn hòa bình, bất bạo động (như giáo dân Thái Hà đã chọn), nếu tình thế đòi hỏi họ phải bày tỏ chính kiến.

Vì thế họ thuộc một nền văn hóa ưu đẳng. Nền văn hóa Bình An.

4. Tôi đã từng học trường đại họcVăn Khoa Sài Gòn trước 1975, nên tôi biết ông Minh. Thời trẻ, ông có nhiệt huyết và lí tưởng. Nhưng than ôi, nay thấy học trò muốn sống theo lí tưởng VÌ QUYỀN TỰ DO CỦA CON NGƯỜI trong thời đại mình, thì ông răn đe, ngăn cấm.

Một con người mệnh danh thày giáo mà lại ngăn cản học trò huóng đến Sự Thật, sẻ chia với đồng bào đang chịu nỗi oan khiên một cách hòa bình, thì không còn tư cách thày giáo nữa. Bởi vì thày giáo phải là con người yêu chuộng sự thật, nêu gương sống theo Sự Thật.

Còn các ông trong Ban Giám đốc chỉ còn khả năng sống theo mệnh lệnh của Bạo Quyền, nên sẵn sàng dối trá.

5. Những phân tích trên đây cho thấy các ông trong Ban Giám Đốc Sở Giáo dục thành phố HCM đang đánh rơi chiếc mặt nạ thày giáo mà họ mang bấy lâu nay.

Họ đã lộ nguyên hình là những công an trong ngành giáo dục.

BAN GIÁM ĐỐC SỞ GIÁO DỤC THÀNH PHỐ HCM CHÍNH LÀ NHỮNG CÔNG AN TRÁ HÌNH THÀY GIÁO!!!

Bảo Thư (giáo viên Tiền Giang)