SAIGÒN - Hôm nay, thứ ba ngày 13.05.2008, Báo Thanh Niên và Tuổi Trẻ đã đăng rộng rãi tin hai nhà báo hàng đầu trong phong trào chống tham nhũng, nhà báo Nguyễn Việt Chiến của Báo Thanh Niên và nhà báo Nguyễn Văn Hải của Báo Tuổi Trẻ đã bị bắt và tạm giam, vì hai nhà báo này đã can đảm tố cáo những vụ tham nhũng lớn của chế độ. Họ bị tố cáo “lợi dụng chức vụ và quyền hạn trong khi thi hành công vụ” (Điều 281, Bộ luật Hình sự) trong việc đưa tin bài về vụ tham nhũng tại Ban quản lý các dự án 18 (PMU 18).

Vào thời điểm vụ PMU 18 nổ ra, hai nhà báo nói trên đã tham gia tích cực đưa tin về vụ án này. Hai anh đã “thường trực 24/24 tại mọi nơi từ nhà riêng đối tượng tình nghi đến trực chiến tại cổng Cơ quan điều tra C14, mở mọi mối quan hệ từ các nguồn tin, …chỉ với một mong muốn: Vụ án sẽ được làm đến cùng, những kẻ sâu mọt tham nhũng tiền thuế của dân sẽ bị trừng trị nghiêm khắc” (TN 13.05.2008). Lẽ ra Nhà Nước phải mạnh tay để loại trừ tham nhũng, coi như quốc nạn của chế độ CSVN, thì nay Đảng và Nhà Nước lại tiếp tay cho bọn tham nhũng hàng đầu, bằng cách bắt giam hai nhà báo được nhiều uy tín trong công cuộc chống tham nhũng.

“Theo đánh giá của Ban Biên tập Báo Thanh Niên, Nguyễn Việt Chiến là nhà báo nhiệt huyết, chín chắn và có nhiều bài viết dũng cảm đấu tranh chống tiêu cực, đặc biệt trong vụ án ‘Năm Cam và đồng bọn’, được dư luận đánh giá cao” (TN 13.05.2008).

“Nhà báo Nguyễn Văn Hải từng đoạt giải A Giải báo chí toàn quốc năm 2003 về loạt bài chống nạn cơm tù, xe cướp trên quốc lộ 1A. Ban Biên tập của Báo Tuổi Trẻ khẳng định anh Nguyễn Văn Hải “là một cây bút trong sáng, đầy nhiệt huyết và dũng cảm trong cuộc chiến chống tham nhũng” (TN 13.05.2008).

Qua những nhận xét của hai Ban Biên tập Báo Thanh Niên và Báo Tuổi Trẻ, chúng ta xác tín rằng hai nhà báo nói trên là những nhà báo tài năng, nhiệt huyết, cẩn thận, chín chắn, dũng cảm đấu tranh chống tiêu cực, chống tham nhũng.

Với việc bắt giam hai nhà báo hàng đầu trong việc đấu tranh chống tham nhũng, Nhà Nước chứng tỏ việc chống tham nhũng chỉ là một trò hề. Những người có chức có quyền sống trên xương máu của người dân muốn dẹp hẳn phong trào này, biến phong trào này thành một thứ trang trí cho chế độ, chứ không muốn dẹp quốc nạn.