triết lý vụn từ hai gói mì...

Trước sau chi cũng sẽ có một ngày
Điều thiện còn có lúc đổi thay
Vì cuộc sống nhân sinh là thế đấy
Huống hồ chi sự dữ chẳng lung lay?

Vào mùa Đông đêm vẫn dài hơn ngày
Cảnh buồn người thêm thấy miệt mài
Hãy thắp lửa lòng dù le lói
Soi niềm tin trong chờ đợi mùa thay

Hãy thêm yêu cay đắng cứ yêu thêm
Vì hận thù sẽ che khuất con tim
Ghen ghét dễ, yêu thương luôn không dễ
Đừng trong tối tăm ngồi nguyền rủa bóng đêm

Ví hồn như căn phòng đầy bóng tối
Sẽ sáng lên dù thắp ngọn nến thôi
Huống hồ chi khi bình minh sẽ tới
Chiếu tận cùng nơi ánh nến chẳng đủ soi

Vì Thượng Đế vẫn luôn yêu điều thiện
Ngài đã dựng lên và chúc phúc muôn loài
Có ánh sáng để biết rằng bóng tối
Khổ đau là do muôn sự tại con người!

Có nghĩa là chính ta cũng có lỗi
Ít hay nhiều cũng cần phải sám hối
Khi sự thiện trong chính tâm tạ tội
"Nhân chi sơ bổn thiện" về cội

Mà nếu như ai thấy mình vô tội
Cứ cầm hòn đá chọi người chơi
Chúa hỏi thế, nhìn lên đi ráo trọi
Trước kẻ già, sau phụ nữ con nít lui!

Thế tại sao sự dữ vẫn lan tràn
Bất công giữa thế giới hỗn mang?
Khi sự hiểu biết như bình minh tỏa rạng
Sẽ đánh thức con người sau giấc mê man

Khi thương thân người mà xót xa
Thì Trời cao giải nghĩa chữ yêu là:
Cho sẽ nhận, dù cho không muốn nhận
Chuyện đương nhiên, Trời cao có mắt mà!

Vì thế trước sau cũng tới ngày
Mọi điều gian ác phải đổi thay
Mà ai đổi hay chính ta thay đổi?
Trời hứa an bình cho kẻ lòng ngay

Buổi trưa ngồi xực hai tô mì
Nước chưa sôi khó nuốt chợt nhớ hôm nay
Ôi gói mì mà cũng đầy triết lý!
Viết bừa ra gởi quý bác cùng nhai

Ngày 30/4/2008