1Kính thưa cộng đoàn hành hương,

Trong tháng chạp Âm lịch, người ta gửi đi khắp nơi những cánh thiệp chúc mừng năm mới, còn các gia đình nhận được những lá thư, điện thư, điện thoại… nhắn tin: “Ba mẹ ơi, Tết nầy, con sẽ về nhà”. Có lẽ đây là câu nói đầy tràn thương nhớ và chứa chan hạnh phúc của những người con xa quê vì chuyện học hành hoặc công việc làm ăn. Và người ở nhà cũng vậy, khi được tin Tết nầy con cháu, người thân, bạn bè sẽ về quê ăn Tết, lòng lại cảm thấy rộn rã một niềm vui ấm áp, giữa tiết trời giá lạnh.

Trong niềm vui đoàn tụ của cái Tết cổ truyền, hôm nay, đoàn con về đây quây quần bên Mẹ La Vang ngày đầu xuân, để cùng Mẹ dâng lên Thiên Chúa những tâm tình chúc tụng, tạ ơn và những ước nguyện tha thiết nhất từ sâu thẳm cõi lòng.

2. Lời Chúa chúng ta vừa nghe mang đến tin vui, tin mừng cho mỗi người, mỗi gia đình, mỗi cộng đoàn. Hãy tin tưởng vào Chúa quan phòng. Kìa xem chim trời, kìa xem hoa huệ ngoài đồng. Loài vật, cỏ cây… mà Chúa còn thương yêu chăm sóc như vậy, huống hồ là anh em, là con cái Cha trên trời, anh em không quý giá hơn chim chóc hoa lá sao? Vậy, “trước hết hãy tìm kiếm Nước Thiên Chúa và đức công chính của Người, còn tất cả những thứ kia, Người sẽ thêm cho”.

Chúng ta phải hiểu sự quan phòng của Chúa thế nào cho đúng.

Chúa không dạy chúng ta sống vô tư, khoanh tay ngồi chờ, không lo lắng gì, hoặc lãng lánh trách nhiệm của người cha, người mẹ, người thầy, người chủ xí nghiệp… lo cho con cái, lo cho học sinh, lo cho công nhân trong hãng mình. Nhưng Chúa muốn dạy chúng ta đừng lo lắng thái quá đến độ căng thẳng, xao xuyến, không còn bình tĩnh sáng suốt để tìm ra những giải pháp thích hợp cho hoàn cảnh cụ thể mình đang sống.

Nhất là Chúa nhắc chúng ta đừng quá lo lắng sự đời mà xao lãng việc đạo, trở thành nô lệ cho vật chất, như dụ ngôn người gieo giống trong Phúc âm đã cảnh báo: “Có hạt giống rơi vào bụi gai: đó là những kẻ nghe Lời Chúa, nhưng dọc đường bị những nỗi lo lắng và vinh hoa phú quý ở đời làm cho chết ngộp và không đạt tới mức trưởng thành” (Lc. 8,14).

3. Anh chị em thân mến,

Chúng ta có thể đọc thuộc lòng kinh tin kính không sót một chữ, nhưng lại không có lòng tín thác vào Chúa quan phòng, sắp xếp mọi sự một cách khôn ngoan cho chúng ta, lắm lúc còn trách móc Ngài nữa, rồi sống thụ động buông xuôi.

Hãy luôn nhớ rằng con người tuy nhỏ bé, mong manh như hạt cát, hạt bụi, nhưng lại có giá trị vô cùng trước mặt Chúa, vì thứ cát bụi nầy được dựng nên giống hình ảnh Thiên Chúa, được làm con cái Chúa và được chung hưởng gia tài Nước Trời với Chúa Giêsu. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn cũng hát lên: “Ôi, cát bụi tuyệt vời!”.

Nếu chúng ta có đức tin mãnh liệt vào Thiên Chúa là Cha thương yêu vô cùng và quyền phép vô song, thì sẽ không bao giờ bất an, xao xuyến, thất vọng, tuyệt vọng. Thánh Phêrô dạy giáo hữu rằng: “Mọi lo âu, anh em hãy trút bỏ cho Chúa, và Chúa chăm sóc anh em” (1Pr. 5,7).

Ngôn sứ Isaia nói lời Thiên Chúa ủi an dân Người: “Có bà mẹ nào quên được đứa con thơ của mình, hay chẳng thương đứa con mình mang nặng đẻ đau ư? Cho dù bà mẹ đó có quên đi nữa, thì Ta chẳng quên con bao giờ” (Is. 49,15). Ngôn sứ Isaia tuyên sấm những lời yêu thương nầy, khi dân Israel đang thời kỳ suy sụp: đền thờ bị tàn phá, dân Chúa bị bắt đi lưu đày ở Babylon. Họ cảm thấy như Thiên Chúa đã bỏ rơi họ. Nhưng Isaia cam đoan với họ là Thiên Chúa luôn chăm sóc dân Người một cách khôn ngoan, nhiệm mầu.

Thánh Phaolô quả quyết rằng: “Thiên Chúa làm cho mọi sự đều sinh ích cho những ai yêu mến Người” (Rm. 8,28).

Trường hợp tổ phụ Giuse trong Cựu ước là một ví dụ điển hình. Ông bị các anh bán sang Ai-cập. Nhưng cũng nhờ đó mà gặp lúc khô hạn, mùa màng thất bát, ông lại là người cứu giúp anh em mình qua cơn đói kém. Chính ông nói với các anh, khi họ đến gặp ông tại Ai-cập rằng: “Không phải các anh, nhưng là chính Thiên Chúa đã lo cho em đến Ai-cập trước các anh. Sự dữ các anh đã làm cho em nay lại biến thành điều lành…, để cứu sống cả một dân tộc đông đúc” (St. 45,8 - 50,20).

4. Anh chị em thân mến,

Xuân đã về. Xuân đất trời. Xuân lòng người. Xuân cỏ cây hoa lá.

Trong các loài hoa biểu trưng cho mùa xuân, thì miền Bắc có hoa đào, còn miền Trung và miền Nam có hoa mai. Hãy nghĩ về hoa mai đang gần gũi với chúng ta đây. Từ những cành cây sần sùi, khẳng khiu ấy, nở ra những đoá mai vàng thuần khiết, thanh tân, tao nhã, không phô trương loà loẹt, không thơm phức ngào ngạt, mà chỉ toả nhẹ hương thầm thoang thoảng.

Cây mai đứng đó, khiêm tốn mà sang trọng, với cung cách an nhiên, tự tại. Giữa cơn gió đông, giữa trời rét mướt, giữa đất ướt trũng…, mai cứ vươn lên, chứ không chịu cúi xuống. Hoa gì cũng có thể ngã nghiêng trước mưa gió, riêng mai thì vẫn đứng thẳng, không nao núng.

Cái khí tiết, cái cốt cách, cái đức lớn nằm trong cành mai, trong hoa mai, lặng lẽ dâng cho đời hương sắc và niềm tin tưởng hy vọng, dạy cho chúng ta bài học làm người cao quý, đó là: sống thanh tao, sống ngay thẳng, sống cương nghị, sống thanh thoát, sống vươn lên.

Lạy Mẹ Maria, Mẹ là hoa hường mầu nhiệm. Mẹ cũng là hoa mai khiêm nhu mà rất đỗi cao sang. Ân sủng Chúa đã un đúc Mẹ nên một nhân cách tuyệt vời vô song, một người nữ tỳ luôn thưa lời xin vâng và hằng được bình an trong tâm hồn và trong gia đạo. Xin Mẹ giúp chúng con noi gương Mẹ, giữa muôn vàn lo toan trong cuộc sống, biết giữ lòng thanh thản, an nhiên, trước tiên tìm kiếm Nước Chúa, tìm làm theo thánh ý Chúa, luôn tin tưởng phó thác vào tình yêu Chúa quan phòng, còn mọi sự khác Người sẽ thêm cho. Amen.

+ STÊPHANÔ NGUYỄN NHƯ THỂ

TỔNG GIÁM MỤC TGP HUẾ