VATICAN (Zenit.org).- Trong bài giải thích về những bài đọc Lễ Chúa Kitô Vua, Cha Dòng Capuchin Raniero Cantalamessa, cha giảng Phủ giáo Hoàng, suy tư về ngày phán xét.

* * *

Chúng ta đã tới Chúa Nhật cuối cùng của năm phụng vụ, trong chúa nhật này chúng ta cử hành lễ Chúa Kitô Vua. Tin Mừng trình bày chúng ta hành vi sau cùng của lịch sử: sự phán xét chung.

Có một sự khác biệt là dường nào giữa phong cảnh này và phong cảnh của Chúa Kitô truớc các quan xét Người trong cuộc thương khó của Người! Lúc đó, tất cả mọi người đều ngồi và Người thì đứng mang xiềng. Bây giờ tất cả đều đứng, và Người ngồi trên ngai. Những con người và lịch sử xét xử Chúa Kitô trong ngày này, Chúa Giêsu sẽ xét xử những con người và lịch sử. Trước mặt Người đã quyết định ai còn đứng và ai ngã. Đó là đức tin không hề thay đổi của Giáo Hội công bố trong kinh tin kinh của mình: " Người sẽ trở lại trong vinh quang để phán xét kẻ sống và kẻ chết," và "nước Người sẽ không bao giờ cùng."

Bài Tin Mừng hôm nay cũng nói cho chúng ta biết sự phán xét sẽ xảy ra ra sao: "Ta đói và các ngươi cho ta ăn, ta khát và các ngươi cho ta uống." Do đó, cái gì sẽ xảy ra cho những kẻ không những không cho kẻ đói ăn, mà còn cướp lương thực khỏi họ; không những không tiếp rước khách lạ, mà còn là nguyên nhân làm họ nên khách lạ.

Điều này không hẵn ảnh hưởng một số người phạm tội ác. Có thể đã đặt ra một bầu khí chung ô tội vạ, trong đó người ta thi nhau lỗi phạm lề luật, làm thối nát hay là để cho mình bị thối nát, lấy lẽ rằng mọi người đều làm vậy. Tuy nhiên, luật không bao giờ bị bãi bỏ. Thình lình tới ngày khi một cuộc điều tra tiến hành và một tai họa xảy ra, như một tai họa đã xảy ra tại Italy với "Những Bàn tay Sạch" [chiến dịch chống Tham nhũng]

Nhưng có thể nói đó không phải là tình huống chúng ta đang sống, những kẻ bị kiểm tra và những người kiểm tra, trước luật của Thiên Chúa, hay sao? Cái này sau cái khác, những giới răn âm thầm bị bẻ gãy, kể cả gới răn khẳng định "Người chớ giết người" ( không nói gì về giới răn dạy "Người chớ phạm tội ngoại tình") với lý do là mọi người đều làm sự đó, là văn hóa, sự phát triển và cả luật nhân bản bây giờ cho phép làm điều đó. Nhưng Thiên Chúa không bao giờ nghĩ tới việc bãi bỏ những giới răn, hay là Tin Mừng, và cảm giác an ninh chung nay không hơn là một ảo tưởng chí tử.

Cách đây vài năm, bức tranh của Michelangelo về sự phán xét chung đã được sửa lại. Nhưng có một sư phán xét chung khác cần phải sửa chữa. Bức tranh đó không vẽ trên những bức tường gạch, nhưng trong những con tim người Kitô hữu. Bức tranh đó đã hoàn toàn phai màu và đang xuống cấp.

Soren Kierkegaard nói "Thế giới bên kia và sự phán xét đã trở nên một trò đùa, một cái gì không còn chắc chắn đến nỗi người ta muốn nghĩ rằng đã có một thời gian ý nghĩ này đã biến đổi toàn diện sự sống nhân bản". Có những người có thể muốn an ủi mình, nói rằng cuối cùng ngày phán xét còn rất xa, có lẽ tới hàng triệu năm. Nhưng, từ Tin Mừng, Chúa Giêsu trả lời: "Đồ ngốc! Đêm nay người ta đòi linh hồn ngươi" (Lc 12:20).

Chủ đề sự phán xét được đan chéo trong phụng vụ hôm nay với chủ đề Chúa Giêsu là mục tử tốt lành. Thánh vịnh đáp ca nói: "Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì. Trong đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ." (Tv.22:1-2). Ý nghĩa đã rõ: Bây giờ Chúa Kitô tự mạc khải mình cho chúng ta như là mục tử tốt lành; một ngày kia Người bị bắt buộc làm quan xét chúng ta. Bây giờ là thời gian thương xót, lúc đó sẽ là thời gian xét xử công minh. Chúng ta phải chọn, đang khi chúng ta còn thời gian.