□ Nguyễn Trung Tây
Chuyện Peter, Michelle, Andy: Giao Thừa! Countdown!

https://www.youtube.com/watch?v=dThrUSO7HMo

Peter, Michelle, Andy ba anh em. Andy sinh ra và lớn lên bên Mỹ.


Ngày cuối năm, Andy đề nghị,

— Sư tỷ, năm nay đón Giao Thừa, mình chơi binh 25 cents đi.

Michelle lắc đầu,

— Tao con gái, không rành binh xập xám. Thôi, mình chơi xì dách đi. Xì dách 21 dễ chơi hơn.

Cuối nam, Andy hứng sảng, nói nhảm,

— Số you xui, chơi chi cũng xui!

Michelle ký đầu Andy một cái cốp,

— Mi cà chớn! Chưa chơi đã trù ẻo. Mi cương tau cho mi đi thăm bác sĩ Cường!

Andy nổi hung,

— Heh! Bà đừng có ỷ làm chị rồi bà ăn hiếp tui đó nghen.

Michelle ôm bụng phá ra cười sặc sụa,

— Thôi! Tau lạy mi. Ăn thôi, không có cái vụ kia đâu. Bơ sữa như mi, to như con trâu cui như thế kia, ai mà dám…

Andy ngơ ngác,

— Nghĩa là làm sao, tui không hiểu. English please!

Michelle cau mày, cự nự,

— Mi lười học tiếng Việt quá. Tiếng Việt mi dở òm… Nói chuyện với mi tau mệt quá.

Bước vào phòng khách, nghe Michelle và Andy bàn chuyện đón giao thừa, Peter chen vào,

— Hey Michelle, chơi lôtô là hay nhất. Chơi lôtô, ai cũng chơi được. Lôtô nhiều lá, mạ cũng chơi được... Chơi lôtô hay hơn.

Michelle khua tay,

— Chơi chi cũng được. Xui cũng không sao! Cứ chơi đi để tui có dịp sả xui. Hy vọng sau khi count down, sang năm mới, tui làm ăn khá hơn...

Peter vỗ tay vào trán,

— Yeah! You’re right! Tới giờ count down, mình đếm 10 xui, 9 xui, rồi 8 xui, 7 xui, sau cùng là 0 xui. Như vậy sang năm mới, không còn xui nữa.

Michelle gật đầu,

— Hay đó, đề nghị hay đó. Cứ vậy đi...

Michelle quay sang Andy,

— Andy, mình xuống phố Việt, kiếm mua lôtô. Đại ca đi không? Đi chung với tụi tui cho dzui. Tiện ghé vào ăn Bún Bò Huế... Tui trả tiền... Chu choa ơi, lâu quá rồi tui chưa ăn Bún Bò. Mới nghĩ tới tô bún bò Huế thôi, đã thấy thèm rồi!


Suy Niệm
Cuối năm, trước ngưỡng cửa năm mới, vào giây phút Giao Thừa, tôi đếm count down mười con số...

— 10 lần tôi đã vấp ngã trên con đường hành hương, bởi đã từng cúi xuống nhặt đá ném vu vơ vào thiên hạ. Nhiều người dính đá tôi chọi, về nhà bầm tím tay chân... Có người ăn nguyên cục đá vào đầu, tối về mất ngủ. Cũng có người bởi đá tôi chọi, tên tuổi của họ bị hoen ố.

— 9 lần tôi sống không trọn vẹn với lời khấn linh mục, tu sĩ. Tôi đặt quyền lợi của tôi lên trước quyền lợi nhà thờ. Tôi hay làm sáng danh tôi hơn là sáng danh Chúa. Đứng trên tòa giảng, tôi mê man nói chuyện tiền.

— 8 lần tôi nhắm mắt làm ngơ trong khi tha nhân đang cần một bàn tay nâng đỡ! Tôi hay nghĩ, "Ơi, hơi sức đâu mà lo được hết cho mọi người. Đèn nhà ai nhà đó sáng, tiền nhà ai người đó sài. Thiên niên kỷ thứ 3 rồi! Thiên hạ ai cũng sống dzậy. Thôi, ai sao tui dzậy... What can I do?”

Cứ thế tôi đếm xuống, tôi count down.

Khi âm vang con số O bật ra nơi cửa miệng, khi đó, tôi khoác lên người tà áo mới tinh chưa hoen ố bụi trần đầu năm dương lịch.

Vào giây phút pháo bông bắn cháy rực sáng bến cảng Sydney, thánh đô Roma, thủ đô Paris, và phố cảng New York, mời bạn khui sâm-banh, uống chúc mừng năm mới, món quà quý giá Thiên Chúa trao ban,

— Happy New Year!

Yup, Happy New Year bởi 365 ngày mới tinh khôi lại vừa được Thiên Chúa gửi tặng trao ban cho chính tôi.


Lời Nguyện
Lạy Ngài, xin cho con thấy. Lạy Ngài, xin tuôn đổ ơn trời để con nhận thức ra được đời sống là món quà quý giá Chúa trao ban.□