77. LÀM CON CHIM KHÁCH

Trần Đoan Am là tiến sĩ giữa năm ất sữu thời Thuận Trị, đãm nhiệm huyện lệnh Tân Thành, vì tính tình nhân hậu nên mỗi lần sai dịch đánh tội phạm thì ông ta đều sa nước mắt.

Một lần nọ, Vương tú tài gia sản bị người khác chiếm đoạt rất lâu mà không được bồi thường gì cả, bèn nổi giận đến huyện cáo trạng.

Trần Đoan Am tiếp lấy tờ cáo trạng, nhưng suy nghĩ rất lâu mà không thể phán quyết, chỉ nuốt nước bọt chầm chậm nói:

- “Trong thơ Mao có viết rằng: Chỉ chim khách có tổ, chỉ chim ngói cư ngụ”, anh Vương tú tài, tại sao anh không làm chim khách hử?”

Mọi người nghe ông quan huyện nói ba phải như thế, bất giác câm miệng không cười nổi.

(Trì Bắc Ngẫu Đàm)

Suy tư 77:

Chim khách làm tổ chim ngói đến ở là chuyện tự nhiên của chúng nó, nhưng hỏi người bị chiếm đoạt nhà sao không làm chim khách giao nhà cho người khác là sự ngu dốt của ông quan ba phải. Cho nên, làm quan mà có lòng nhân hậu là một cái phúc cho bá tánh, nhưng làm quan mà ba phải thì là đại họa cho người dân, bởi vì khi một ông quan ba phải xét xử thì tội lớn cũng như tội nhỏ, người có tội cũng như người không có tội đều...huề cả làng.

Từ nhân hậu qua ba phải cách nhau chỉ có...một gang tay mà thôi, do đó mà người Ki-tô hữu phải có lòng nhân hậu như Đức Chúa Giê-su, tức là yêu thương mọi người và sẵn lòng cứu giúp người tội lỗi, nhưng cương quyết không bao che cho người tội lỗi.

Đó là sự khác biệt giữa lòng nhân hậu của Tin Mừng và lòng nhân hậu của thế gian. Ai hiểu được thì hiểu.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info