23. ĂN MÀY CHỬI CHÓ

Một người ăn mày cái chân bị thối đang nằm trên hè phố, có con chó đến liếm chân anh ta. Người ăn mày nổi giận chửi:

- “Súc sinh, làm gì mà gấp gáp thế, dứt khoát đây là thức ăn của mày, mày vội vàng để làm gì vậy hử?”

(Tiếu Đảo)

Suy tư 23:

Người ăn mày nằm trên hè phố chưa có cơ hội ăn thức ăn ngon, nên không vội vàng; con chó đã có cơ hội được liếm cái chân thối, nhưng nó vẫn vội vàng, vì nó là con vật ăn uống theo bản năng con vật.

Con chó vội vàng ăn và ăn vội vàng.

Có một vài người Ki-tô hữu khi đi dự tiệc Nước Trời là thánh lễ thì nhẫn nha nhẫn nhơ dù cho thánh lễ đến phần nào cũng không cần biết, nhưng khi đến nhà thờ rồi thì đọc kinh vội vàng, thỉnh thoảng đưa tay lên coi đồng hồ, lòng trí trông cho mau hết giờ, khi linh mục cho rước lễ thì vội vàng lên rước lễ, thánh lễ chưa kết thúc thì đã vội vàng đi về...

Họ không vội vàng ăn nhưng ăn vội vàng, mà ăn vội vàng thì làm gì biết thưởng thức cái ngon cái lạ nơi lương thực Hằng Sống chứ?

Thật uổng cho họ quá chừng chừng...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info