22. NHÂN NGHĨA TRUNG HẬU

Có một tên trộm, ban đêm trèo vào trong sân của một gia đình nọ, chuẩn bị chôm đồ.

Chủ nhà này rất cẩn thận, đem tất cả đồ vật cất giấu vào trong kho, khiến cho tên trộm không lấy được gì. Tên trộm rất hận nghiến răng ken két, lớn tiếng chửi:

- “Cái nhà này thật không nhân nghĩa”.

Chủ nhà ở trong nghe được, cũng lớn tiếng đáp lại:

- “Lão huynh cũng không thấy được trung hậu đâu !”

(Tiếu Đảo)

Suy tư 22:

Nhân nghĩa và trung hậu thường đi đôi với nhau, hể có nhân nghĩa thì tất phải có lòng trung hậu; mà nhân nghĩa thì ở trong lòng chứ không ở nơi của cải vật chất, cho nên đừng thấy người nghèo không có của cải mà nói là họ không có nhân nghĩa !

Người không có nhân nghĩa chính là tên ăn trộm, và người ta đừng tìm thấy trung hậu nơi những người như thế.

Ma quỷ là tên ăn trộm linh hồn của con người, cho nên đừng tin vào lời cám dỗ của ma quỷ, dù cho lời đó ngọt ngào hơn cả lời của người yêu, vì nó không nhân nghĩa; và cũng đừng tìm nơi ma quỷ lòng trung hậu, dù cho nó đem tặng cả thế giới này cho chúng ta với lời hứa là sẽ được hạnh phúc.

Nhân nghĩa trung hậu là phẩm chất cốt cách tốt đẹp và cao thượng của con người, nhưng nó càng đẹp hơn, khi người Ki-tô hữu biết dùng Lời Chúa mà thực hành nhân nghĩa trung hậu trong đời sống thường ngày của mình.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


---------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info