Chúa Nhật 12 Thường Niên A
Gr 20, 10-13; Rm 5, 12-15; Mt 10, 26-33

I. HỌC LỜI CHÚA

1. TIN MỪNG: Mt 10, 26-33

(26) Vậy anh em đừng sợ người ta. Thật ra, không có gì che giấu mà sẽ không được tỏ lộ, không có gì bí mật, mà người ta sẽ không biết. (27) Điều Thầy nói với anh em lúc đêm hôm, thì hãy nói ra giữa ban ngày, và điều anh em nghe rỉ tai, thì hãy lên mái nhà rao giảng. (28) Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hỏa ngục. (29) Hai con chim sẻ chỉ bán được một xu phải không? Thế mà, không một con nào rơi xuống đất ngoài ý của Cha anh em. (30) Thì đối với anh em cũng vậy, ngay đến tóc trên đầu anh em, Người cũng đếm cả rồi. (31) Vậy anh em đừng sợ. Anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ. (32) Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời. (33) Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ chối người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.

2. Ý CHÍNH:
Trước khi sai các môn đệ đi truyền giáo, Đức Giê-su khích lệ các Tông đồ đừng sợ hãi, nhưng hãy mạnh dạn rao giảng Tin Mừng Nước Trời vì ba lý do: Một là vì các ông đang nắm giữ chân lý. Hai là vì thế gian chỉ có thể làm hại các ông về thể xác. Ba là vì các ông có Thiên Chúa là Đấng an bài mọi sự. Đức Giê-su cũng hứa sẽ bênh vực những ai can đảm tuyên xưng Danh Người trước mặt người đời.

3. CHÚ THÍCH:
- C 26-27: + Anh em đừng sợ người ta: Đừng sợ là lời Đức Giê-su động viên và trấn an các môn đệ nhiều lần trong thời gian đi giảng đạo như: Khi dẹp yên sóng gió (x. Mt 8, 26; Mc 4, 41), khi tiên báo các ông sẽ bị bách hại (x. Mt 10, 19-20), khi khuyên các ông vững tin vào Chúa quan phòng (x. Lc 12, 22), khuyên đừng sợ trước sự biến động trước ngày tận thế (x. Mc 13, 7), trước những thử thách về đức tin (x. Mt 10, 26-33), khi đi trên mặt nước lúc đêm tối (x. Mt 14, 27; Mc 6, 50), khi hiện ra vào chiều ngày phục sinh (x. Ga 20, 19-20). + Không có gì che giấu mà sẽ không được tỏ lộ…: Chính Thiên Chúa sẽ bày tỏ sự thật về Người cho loài người, mặc cho có những kẻ cố tình che giấu bưng bít. + Điều Thầy nói lúc đêm hôm…: Điều Đức Giê-su nói riêng với các môn đệ ở Ga-li-lê giống như nói trong đêm tối, thì các ông hãy can đảm rao giảng công khai giữa thanh thiên bạch nhật. + Hãy lên mái nhà rao giảng…: Điều Đức Giê-su nói riêng với các ông như nói rỉ tai, thì hãy lên mái nhà tức là trên sân thượng giống như chiếc bục giảng, để nói to cho đám đông đứng dưới sân được nghe. Tương tự như thời đó, vào lúc 6 giờ chiều ngày thứ Sáu hằng tuần, người có trách nhiệm sẽ lên trên sân thượng của ngôi nhà cao nhất, thổi kèn để loan báo cho mọi người biết bắt đầu ngày Sa-bát là ngày người Do thái phải nghỉ việc xác.
- C 28-31: + Anh em đừng sợ: Lời Đức Giê-su động viên các môn đệ khi sai họ đi truyền giáo. + Những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn: Sự sống của con người bao gồm cả thể xác lẫn linh hồn. Đừng sợ người đời vì cùng lắm họ cũng chỉ giết hại các ông về thể xác, chứ không thể giết hại được linh hồn thiêng liêng bất tử. + Hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hỏa ngục: Thiên Chúa là Cha nhân từ nhưng cũng là vị Thẩm Phán công minh uy quyền. Ngày tận thế, Người sẽ xét xử để trừng phạt và tiêu diệt cả hồn lẫn xác những kẻ chống đối Người trong hỏa ngục muôn đời. + Hai con chim sẻ… Ngay đến tóc trên đầu anh em Người cũng đếm cả rồi: Không có gì xảy ra cho các Tông đồ mà nằm ngoài thánh ý Chúa Cha. Loài chim sẻ chẳng đáng là bao, mà Chúa Cha cũng quan tâm gìn giữ, không để con nào bị chết đói. Hoặc những sợi tóc trên đầu chẳng mấy giá trị, thế mà Thiên Chúa cũng quan tâm đếm hết, thì chẳng lẽ Thiên Chúa lại không quan tâm giúp đỡ các con cái của Người hay sao? + Anh em còn quý giá hơn muôn vàn chim sẻ: Thái độ của các ông là phải tin cậy phó thác cuộc sống trong tay Thiên Chúa, là Đấng đầy khôn ngoan và hằng yêu thương săn sóc các ông hơn muôn ngàn con chim sẻ.
- C 32-33: + Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên ha…: Trong ngày cánh chung (x. Mt 25, 31-46), thay vì xét xử, Đức Giê-su sẽ làm trạng sư bầu chữa cho các Tông đồ trước tòa Chúa Cha. + Còn ai chối Thầy trước mặt thiên hạ…: hôm nay ai trung thành làm chứng cho Đức Giê-su trước mặt người đời thế nào, thì sau này Người cũng sẽ bênh đỡ họ trước tòa phán xét của Thiên Chúa như vậy. Do đó, các môn đệ cần phải can đảm làm chứng cho Chúa, dù có thể bị người đời thù ghét giết hại.

4. CÂU HỎI:

1) Thời gian giảng đạo Đức Giê-su đã trấn an các môn đệ "Đừng sợ" vào những lúc nào?
2) Tại sao Đức Giê-su lại khuyên môn đệ phải leo lên mái nhà rao giảng Tin Mừng?
3) Đức Giê-su khuyên môn đệ không nên sợ ai, nhưng phải sợ ai? Tại sao?
4) Đức Giê-su nêu 2 ví dụ nào về sự quan phòng của Thiên Chúa để khuyên môn đệ tín thác vào quyền năng và tình thương của Người?
5) Trong ngày phán xét Đức Giê-su hứa sẽ làm gì cho những ai trung thành làm chứng cho Người và sẽ đối xử ra sao với những kẻ chối bỏ Người?

II. SỐNG LỜI CHÚA

1. LỜI CHÚA: “Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn. Đúng hơn, anh em hãy sợ Đấng có thể tiêu diệt cả hồn lẫn xác trong hỏa ngục... Phàm ai tuyên bố nhận Thầy trước mặt thiên hạ, thì Thầy cũng sẽ tuyên bố nhận người ấy trước mặt Cha Thầy, Đấng ngự trên trời” (Mt 10, 28.32).

2. CÂU CHUYỆN:

1) TRONG ĐỨC TIN KHÔNG CÓ CHỖ CHO SỰ SỢ HÃI
Một viên sĩ quan người Anh có một đức tin mạnh mẽ. Ông đang cùng vợ con đáp chuyến tàu đi sang thuộc địa là nước Ấn Độ để nhận nhiệm vụ mới. Khi tàu rời bến được hai ngày thì trời bắt đầu nổi cơn giông bão. Mọi người trên tàu đều lo sợ cuống cuồng mà vợ viên sĩ quan là người sợ hãi nhất. Đang khi đó, viên sĩ quan chồng bà vẫn tỏ ra bình chân như vại. Thấy chồng có thái độ như thế, bà vợ tấm tức khóc tỏ ý trách ông thờ ơ trước sự an nguy của vợ con. Bấy giờ viên sĩ quan chẳng nói chẳng rằng, đi vào phòng riêng lấy ra một thanh kiếm. Ông dí mũi kiếm vào ngực vợ đe dọa. Đầu tiên bà tái mặt đi vì sợ hãi, nhưng ngay sau đó bà lại cười lên khanh khách, không chút hãi sợ. Viên sĩ quan liền hỏi vợ: “Làm sao em lại có thể cười được khi bị anh dí mũi kiếm vào ngực như thế? ” Bà vợ trả lời: “Tại sao em phải sợ khi lưỡi kiếm ấy đang ở trong tay của người chồng rất mực thương yêu em? ” Bấy giờ viên sĩ quan mới nói: “Vậy tại sao em lại muốn anh phải lo sợ khi anh xác tín rằng cơn bão này được đặt dưới quyền năng của Thiên Chúa, là Cha hằng thương yêu và muốn sự an lành cho con cái? Do đó, chúng ta không cần phải sợ cơn bão. Ta chỉ cần làm hết sức mình, rồi phó thác vận mệnh đời ta trong tay Chúa quan phòng là đủ. Dù ta phải chết hay được sống thì mọi sự cũng đều có ích cho phần rỗi đời đời của ta.
Vậy, dù gặp bất cứ hoàn cảnh gian nan đau khổ nào, mỗi người chúng ta hãy luôn tín thác vào tình yêu quan phòng của Thiên Chúa và xin vâng ý Chúa, noi gương Đức Giê-su trước cuộc tử nạn đã cầu xin với Chúa Cha: “Cha ơi, nếu được, xin cho chén này rời khỏi con. Nhưng xin đừng theo ý con, mà xin theo ý Cha” (Mt 26, 39). Đau khổ có giá trị giúp chúng ta thanh luyện đền tội, làm cho đức tin chúng ta thêm vững mạnh, xứng đáng làm con Thiên Chúa. Chính vì ý thức được giá trị của đau khổ như thế, nên thánh nữ Béc-na-đét Sô-bi-rớt (Bernadette Soubirous) đã cầu nguyện như sau: “Lạy Chúa, con không xin Chúa cho con khỏi chịu đau khổ, mà chỉ xin Chúa đừng bỏ con một mình trong lúc con chịu khổ đau”.

2) THÁI ĐỘ CAN ĐẢM HAY NHÁT SỢ PHÁT XUẤT TỪ TRÁI TIM:
Một câu chuyện ngụ ngôn được kể lại như sau: “Ngày xưa có một chú chuột nhắt rất sợ bị mèo vồ. Một vị thuật sĩ khi thấy thái độ sợ sệt của chú chuột liền thương hại và biến chú hóa thành một con mèo to lớn. Nhưng rồi chú mèo này khi thấy con chó sói tới gần lại leo vội lên cây vị sợ bị sói ăn thịt. Vị thuật sĩ thương hại nên lại biến chú mèo thành một con chó sói to lớn. Thế nhưng chú sói này khi thấy thợ săn đến gần lại sợ hãi và ba chân bốn cẳng chạy trốn. Bấy giờ, vị thuật sĩ đành chịu thua, và nói với chú sói rằng: “Ta không thể giúp gì được cho mi đâu, vì mi chỉ có trái tim của một con chuột nhắt mà thôi !”. Nói rồi vị thuật sĩ lại biến chú sói to kia trở lại thành một con chuột nhắt như cũ.

3) CAN ĐẢM LÀM CHỨNG CHO CHÚA:
Một sĩ quan quân đội Nga đến gặp một vị linh mục Hungary yêu cầu được nói chuyện riêng. Viên sĩ quan này tướng khí hung hãn và dương dương tự đắc trong tư thế của kẻ chiến thắng. Sau khi cửa phòng khách được đóng lại, viên sĩ quan chỉ cây thánh giá treo trên tường và nói với vị linh mục rằng: “Ông biết không, cái đó là sự dối trá do các linh mục bày đặt ra để mê hoặc dân nghèo, để kẻ giàu kiềm hãm kẻ nghèo trong tình trạng ngu dốt. Bây giờ chỉ có tôi và ông, ông hãy thú nhận với tôi rằng: ông không hề tin Chúa Giêsu Kitô là con Thiên Chúa”.
Vị linh mục nghiêm sắc mặt trả lời rằng: “Ông sĩ quan ơi, tôi tin thật đấy, vì đó là sự thật”. Viên sĩ quan hét lên: “Ông đừng lừa dối diễu cợt tôi”. Nói xong, anh ta rút ra một khẩu súng lục, chĩa vào vị linh mục nói lời hăm doạ: “Nếu ông không nhận rằng đó chỉ là sự dối trá, thì tôi sẽ nổ súng giết chết ông”.
Vi linh mục điềm tĩnh trả lời: “Tôi không thể nói như thế, vì điều ấy không đúng. Tôi tin Đức Giêsu chính là Đấng Cứu Thế Con Thiên Chúa”.
Bấy giờ viên sĩ quan liền thay đổi thái độ: Anh ta vứt khẩu súng xuống sàn nhà và chạy đến ôm vị linh mục. Anh ta vừa khóc vừa nói: “Đúng thế, đúng thế. Tôi cũng tin như vậy, nhưng tôi đã không thể tin rằng có những người dám chết vì đức tin ấy, cho đến hôm nay khi chính tôi đã chứng kiến điều này. Tôi xin cám ơn ngài. Ngài đã củng cố đức tin của tôi. Bây giờ thì chính tôi cũng có thể chết vì danh Chúa Kitô. Ngài đã chứng minh cho tôi thấy: Điều này là có thật và mọi tín hữu có đức tin thực sự đều làm được”.

4) SỨC MẠNH THUYẾT PHỤC CỦA GƯƠNG SÁNG:
Một cậu bé có đức tin mạnh được cha mẹ gửi vào học trong một trường nội trú. Ngay buổi tối đầu tiên, trước khi lên giường ngủ, theo thói quen cậu quì gối cạnh giường và thầm thĩ đọc kinh. Bất ngờ một chiếc giày bay vèo qua đầu cậu và tiếp theo là những tiếng cười giễu cợt của lũ bạn cùng phòng.
Tối hôm sau, cậu bé lại quì gối cầu nguyện, đang lúc các em khác trong phòng chuẩn bị tiếp tục trò chơi chế nhạo. Nhưng trước thái độ trang nghiêm sốt sắng của cậu bé, các em kia đã từng bước thay đổi nhận thức: từ thái độ diễu cợt ban đầu đến thán phục, và sau cùng các em đã kết thân với anh bạn mới. Sau đó cả bọn đã bắt chước cậu bé cùng nhau quì gối đọc kinh ngắn trước khi đi ngủ. Câu chuyện này minh họa lời Chúa trong Tin Mừng hôm nay: Các con đừng sợ. (Mt 10, 26).

5) TÌNH YÊU HOÀN HẢO LOẠI TRỪ SỢ HÃI:
Khi đến thăm một trại cùi, ông RAOUL FOLLEREAU tiến đến bên cạnh một cô gái phong cùi và chìa tay ra bắt. Cử chỉ này khiến thiếu nữ bở ngỡ, và cô không dám đưa tay ra đáp lễ. Thấy ông Raoul ngỡ ngàng, vị giám đốc trại phong bèn giải thích:
- Thưa ông, qui luật của trại chúng tôi không cho phép bệnh nhân bắt tay khách, vì sợ lây bệnh.
- Cám ơn ông giám đốc. Nhưng qui luật trại chỉ cấm bệnh nhân bắt tay khách, chứ đâu cấm khách hôn bệnh nhân phải không?
Vừa nói xong, ông Raoul liền tiến đến ôm hôn cô gái bị cùi. Mọi người sững sờ trước cử chỉ yêu thương và thân thiện ấy. Phút chốc, cả đám người cùi nhào đến ôm lấy ông. Và một giọng nói ngẹn ngào thốt lên:
- Hôm nay chúng tôi cảm thấy mình thực sự là con người.
Thánh Gioan viết: “Tình yêu không biết đến sợ hãi; Trái lại, tình yêu hoàn hảo loại trừ sợ hãi” (1 Ga 4, 18). Vâng, chính tình yêu hoàn hảo dành cho những người phong cùi bất hạnh đã khiến ông Raoul Follereau không một chút sợ hãi vi trùng Hansen ghê rợn, không mảy may kinh khiếp máu mủ hôi tanh của bệnh nhân phong cùi.
Cũng chính tình yêu hoàn hảo đã khiến Đức Giêsu không sợ hãi, nhưng sẵn sàng vác cây thập giá lên đồi Can-vê và chịu đóng danh chân tay vào thập giá để đền tội thay cho nhân loại.
Chính tình yêu hoàn hảo đã thúc đẩy các tông đồ can đảm chịu bách hại và bình thản chấp nhận cái chết vì danh Chúa.

6) ĐỪNG XẤU HỔ KHI TUYÊN XƯNG ĐỨC TIN:
Một vị tuyên úy người Mỹ vừa giảng một bài giảng cho các binh sĩ Mỹ trong thánh lễ tại một giáo đường ở Châu Âu. Chủ đề của bài giảng là: “Hãy tự hào về Đức tin Công Giáo của bạn: Đừng xấu hổ khi phải tuyên xưng nó”.
Sau thánh lễ, một lính thuỷ do rất xúc động vì bài giảng đã chặn vị tuyên úy ngay trước cửa giáo đường và hỏi:
- Thưa Cha, Cha có bằng lòng nghe con xưng tội không?
Vị tuyên úy trả lời:
- Tôi rất hạnh phúc được nghe anh xưng tội.
Thế là chàng lính thủy quì ngay xuống lối đi bên cạnh trước giáo đường. Vị tuyên úy vội nói:
- Đừng quì gối ở đây kẻo thiên hạ đang nhìn kìa!
Chàng lính thủy liền đáp:
- Mặc kệ họ, thưa Cha, hãy cứ để họ nhìn. Con tự hào về đức tin của con.

3. SUY NIỆM:
Tin Mừng CN hôm nay mời gọi chúng ta hãy can đảm, vững tâm, trung thành và tín thác nơi Chúa, đừng sợ hãi trước những gian nan thử thách gặp phải. Trái lại, cần có một đức tin vững mạnh và sống động, để sẵn sàng đương đầu với mọi hiểm nguy và cả sự chết trên bước đường loan báo Tin Mừng Nước Trời.

1) ANH EM ĐỪNG SỢ:
- Sợ hãi là chuyện thường tình của kiếp người. Nỗi sợ hãi thường mang nhiều bộ mặt khác nhau: Sợ bệnh tật, sợ cô đơn, sợ bị lừa gạt, sợ bị phụ bạc, sợ chia ly, sợ bị kẻ thù làm hại… Dường như nỗi sợ luôn ám ảnh mọi người. Sợ hãi sẽ làm cho người ta trở nên khép kín, không dám tiếp xúc với người khác, không dám làm điều gì khác thường và luôn cảnh giác đề phòng tha nhân. Nếu cứ để nỗi sợ hãi ám ảnh lâu dài, chúng ta sẽ có nguy cơ bị đau bao tử, tinh thần rối loạn và sẽ mau già trước tuổi. Ông Dale Carnegie đã viết cuốn sách“Quẳng gánh lo đi và vui sống” để khuyên mọi người đừng để cho nỗi sợ chi phối cuộc đời của mình, nhưng hãy loại trừ các nỗi sợ hãi đi để vui sống.
- Về phạm vi đức tin, sự sợ hãi làm cho các tín hữu trở thành nhát đảm, không dám công khai đến nhà thờ dự lễ cầu nguyện, không dám nói về Chúa và có thể chối Chúa khi phải kê khai lý lịch, khi cần tuyên xưng đức tin, giống như ông Phê-rô xưa đã chối Thầy ba lần do sợ bị phát hiện là môn đệ Chúa (x. Mt 26, 69-75).
- Trong Tin Mừng hôm nay, Đức Giê-su ba lần nhắc nhở các môn đệ đừng sợ:
Đừng sợ người đời, nhưng hãy mạnh dạn nói lời Chúa cách công khai (26-27);
Đừng sợ những kẻ chỉ giết được thân xác mà thôi (28);
Đừng sợ vì ta có Thiên Chúa là Cha đầy quyền năng, hằng thương yêu quan phòng gìn giữ ta. Người luôn quan tâm đến từng con chim sẻ không mấy giá trị và còn nắm rõ mọi sự như có bao nhiêu sợi tóc trên đầu chúng ta (29-31).

2) CẦN VƯỢT QUA NỖI SỢ HÃI THƯỜNG TÌNH:
- Thực ra cảm giác sợ hãi là điều tự nhiên và không xấu. Ngay Đức Giê-su tuy khuyên các môn đệ đừng xao xuyến (x. Ga 14, 1), nhưng trước cuộc khổ nạn chính Người cũng có cảm giác sợ hãi (x. Ga 12, 27; 13, 21). Trong vườn cây Dầu, Đức Giê-su đã vô cùng xao xuyến và tâm sự với ba môn đệ thân tín như sau: “Tâm hồn Thầy buồn đến chết được. Anh em ở lại đây mà canh thức với Thầy” (Mt 28, 37-38). Rồi khi bị treo trên thập giá, Đức Giê-su cũng có cảm tưởng như bị Chúa Cha bỏ rơi, nên đã sợ hãi và kêu lớn tiếng rằng: “Ê-li, Ê-li, lê-ma xa-bác-tha-ni”, nghĩa là “Lạy Thiên Chúa, Lạy Thiên Chúa của con, sao Ngài bỏ rơi con? ” (Mt 27, 46).
- Tuy nhiên, Đức Giê-su đã chiến thắng nỗi sợ hãi ấy, khi Người quyết vâng theo ý Chúa Cha: “Lạy Cha, nếu chén này không thể rời khỏi con mà nhất định con phải uống, thì xin cho ý Cha được thể hiện” (Mt 26, 42). Chính nhờ chiến thắng cảm giác sợ hãi và chấp nhận con đường "qua đau khổ vào trong vinh quang", mà nhân loại chúng ta mới nhận được hồng ân cứu độ. Hôm nay Chúa Giê-su Phục Sinh cũng động viên mỗi người chúng ta: “Thầy nói với anh em những điều ấy, để anh em được bình an trong Thầy. Giữa thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn khó. Nhưng can đảm lên ! Thầy đã chiến thắng thế gian” (Ga 16, 33).

3) HÃY CAN ĐẢM LÀM CHỨNG CHO CHÚA:
- “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít. Anh em hãy xin chủ ruộng sai thêm thợ đến gặt lúa về”. Mỗi người chúng ta khi chịu phép rửa tội là chúng ta được tái sinh làm con Thiên Chúa. Khi đi theo làm môn đệ Chúa Giê-su, là chúng ta cũng như “Chiên đi vào giữa bầy sói” (Mt 10, 16), chúng ta cũng sẽ trải nghiệm các cơn thử thách, xỉ nhục, bắt bớ và giết hại giống như Thầy Giê-su, như Người đã dạy: “Trò không hơn thầy, tớ không hơn chủ. Trò được như thầy, tớ được như chủ, đã là khá lắm rồi” (Mt 10, 24).
- Khi ban phép Thêm Sức, chủ sự đặt tay cầu nguyện xin Chúa Thánh Thần ban bảy ơn như sau: “Xin ban cho họ thần trí khôn ngoan và thông hiểu, thần trí lo liệu và sức mạnh, thần trí suy biết và đạo đức. Xin ban cho những người này đầy ơn kính sợ Chúa”.

4) TÍN THÁC VÀO CHÚA QUAN PHÒNG:
Cần cậy trông vào tình thương quan phòng của Thiên Chúa: Bình thường, ai cũng sợ bị bắt bớ đánh đòn và sợ bị giết chết. Nhưng chúng ta cần tín thác vào tình thương quan phòng của Chúa như lời Chúa Giê-su dạy: “Không con chim sẻ nào rơi xuống đất mà Cha các con không biết đến. Phần các con, tóc trên đầu các con đã được đếm cả rồi” (Mt 10, 30). Do đó dù đang gặp gian nguy khốn khó, nhưng chúng ta hãy vững lòng tin vào quyền năng và tình thương của Thiên Chúa là Cha đầy yêu thương chúng ta. Người sẽ ban Thánh Thần giúp chúng ta thắng vượt mọi khó khăn để được hưởng ơn cứu độ.

4. THẢO LUẬN:
Ngày nay chúng ta thường lo sợ về những điều gì? Để thắng được nỗi sợ hãi, chúng ta phải làm gì?

5. NGUYỆN CẦU:
LẠY CHÚA CHA TỪ BI NHÂN ÁI.
Nhiều lần chúng con đã tỏ ra khiếp nhược sợ hãi khi giao tiếp với người khác, hoặc khi gặp phải những gian nan thử thách liên tiếp xảy đến. Trong những giờ phút đen tối đó, nhiều lần chúng con đã không dám biểu lộ đức tin, đã gián tiếp chối Chúa khi không dám khai tôn giáo của mình trong bản lý lịch; Nhiều khi chúng con không dám làm dấu thánh giá chỗ đông người, không dám đeo dây chuyền có hình Thánh giá Chúa, không dám trưng bày bàn thờ Chúa ở nơi trang trọng nhất trong nhà, không dám mở miệng bênh vực Chúa và Hội Thánh khi bị kẻ khác phỉ báng bất công. Xin cho con thêm can đảm để dám bênh vực công lý và làm chứng cho Chúa. Xin ban thêm đức tin để con cảm nghiệm Chúa đang ở trong con, và biết cậy trông phó thác vào Chúa. Xin cho con ơn khôn ngoan, để biết khi nào nên nói và nói về Chúa cách nào cho hiệu quả. Nhờ đó, con sẽ chu toàn được sứ mệnh làm tông đồ mở mang Nước Chúa, loan báo Tin Mừng của Chúa giữa lòng xã hội Việt Nam hôm nay.
X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON