93. HẬN CHUNG THÂN

Khố Địch Phục Liên thời bắc Tề làm đến quan đại tướng quân, nhưng rất bủn xỉn.

Một hôm vợ bệnh nặng mà ông ta cũng không cho tiền để đi khám bệnh. Sau đó, bà vợ tự tiện lấy một trăm đồng để đi bốc thuốc, Phục Liên biết được nên vì chuyện này mà hận suốt đời, và cho rằng mình quá mất cành giác nên mới bị một lần thiệt hại mà rất lớn !

(Cổ kim tiếu sử)

Suy tư 93:

Ở đời có những cái hận rất là vô duyên và kỳ cục: vì vợ lấy tiền để đi chữa bệnh mà hận vợ suốt đời; có người hận bạn bè vì nó cái chi cũng giỏi hơn mình; có người vì thích đi bụi không chịu học hành nên bị cha mẹ mắng, thế là hận cha mẹ suốt đời; lại có người vì người yêu cho mọc sừng mà hận đời đen bạc…

Tất cả những cái hận ấy đều bày tỏ một tâm hồn kiêu ngạo, ghen ghét, ích kỷ, bất hiếu và không có đạo đức.

Con người ta ai cũng có khuyết điểm, ai cũng có sân si và ham muốn, nhưng người Ki-tô hữu thì biết cầu nguyện và hy sinh để trừng trị cái ham muốn và khuyết điểm của mình, cho nên chưa ai thấy người Ki-tô hữu giận vợ suốt đời khi vợ lấy tiền để chữa bệnh, cũng không ai nghe nói người Ki-tô hữu giậncha mẹ, bạn hữu đến suốt đời..

Vợ chồng là xương thịt của nhau vì cả hai đã nên một, cho nên không có chuyện của ông của bà, nhưng là của chúng ta, của chung, đó là chân lý để bảo vệ hạnh phúc gia đình mà Thiên Chúa rất khôn ngoan đã chỉ ra, khi rút xương sườn của A-dong mà làm nên bà E-va.

Một trăm đồng bạc không nghĩa lý gì cả so với tình nghĩa của vợ (chồng) dành cho mình trong cuộc sống, nó càng không có nghĩa lý gì khi mà cả hai người đã thề hứa trước mặt Thiên Chúa sẽ chia sẻ cho nhau khi buồn cũng như khi vui, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khoẻ, khi gian khổ cũng như lúc hạnh phúc…

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


-----------

http://www.vietcatholic.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info