Khóc Cho Đời Con Gái
Sách Thủ Lãnh : Ông Jephe thề hứa với Chúa : Khi thắng trận trở về, ai là người đón gặp đầu tiên sẽ sát tế…Và đó lại là đứa con gái một….Trước nỗi đau nầy, cô gái chỉ xin được hai tháng để khóc than đời con gái…(Tl 11,37-38)

Nhớ chuyện
“người con gái của Thủ lãnh Jephte”,
Chấp nhận lễ dâng bởi một lời thề,
Chỉ mong được hai tháng ròng để khóc,
Khóc giữa non cao, xuống đồi ô trọc.
Tuổi xuân con gái, oan nghiệt một đời…!

Rồi thế giới,
Lại những ngàn năm nối tiếp chơi vơi,
“Lời thề xưa”
vẫn chẳng buông tha phận người phụ nữ.
Vì vận nước cha ông,
Hai chị em Bà Trưng gieo mình quyết tử,
trung thành cùng phu quân,
Nữ tướng Bùi Thị Xuân chấp nhận bị voi giày…
“Nô lệ giặc Tàu, đô hộ giặc Tây”,
Huynh đệ tương tàn nội chiến bao ngày,
“Người em gái Việt nam da vàng” đau thương tức tưởi.

Cũng bởi những lời thề,
Thoát cảnh lầm than, bần cùng, rác rưởi,
Biết bao cô gái trẻ ra đi mà chẳng có ngày mai.
Và giữa muôn vàn pháp trường, ngục tối hôm nay,
Có những chị, những em,
Đành mất cả một đời xuân xanh con gái.

Thập giá nào lại không ươm vị mùi tê tái,
Ai có quê hương, dại gì đi chọn kiếp lưu đày.
Nhưng cũng đành thôi, con tạo trớ trêu thay,
Lỡ chọn lời thề :
“sống cho anh em và sống vì Tổ quốc”.

Chị Quỳnh ơi, Mẹ Nấm ơi,
Nhân “ngày phụ nữ” xin cho chị một lời nguyện ước,
Mĩm cười lên cho dẫu nước mắt có tràn mi.
Có đức tin, thương đau khổ ải, lo gì !
Hơn nữa : “Ta đã thấy nỗi khổ của dân ta” (Xh 3,7),
Cha trên trời đã phán !

Sơn Ca Linh
Kính tặng chị Maria Mađalêna Nguyễn Ngọc Như Quỳnh
20/10/2018