NHỮNG ĐOÁ HỒNG…NỞ MUỘN

Vẫn còn trong mùa Phục Sinh, vẫn còn dư âm Phục Sinh và vẫn còn những đau đớn tủi hờn của chặng đường gai chông cùng bước đi bên Thánh Giá đời mình với Chúa Giêsu. Tôi vẫn còn gáy ngủ trong mộ bia của ngày Thứ Sáu. Còn nhìn lại đoạn đường mà Chúa Giêsu đã đi qua. Không phải tôi chưa kịp Phục Sinh với Ngài mà vì tôi muốn nhìn lại nơi đó để tìm lại cho mình những cánh hoa hồng nở muộn trên đoạn đường gai chông với Chúa. Cũng nhờ đó, tôi muốn hiểu thêm một chút hương vị mà có lẻ Chúa Giêsu muốn nhắn gởi tôi một điều an ủi, một điều khích lệ hay có khi là một mục đích hướng dẫn tôi trong hành trình vác Thánh Giá theo Chúa của chính đời mình. Điều này làm cho tôi và bạn sẽ nhận ra, chính đoạn đường Golgotha kia không phải là đường về Núi Sọ mà chính là đoạn đường trần gian, nơi chúng ta cùng nhau mỗi ngày bước đi cùng Ngài.

Cuộc đời chúng ta, không ai được bước trên thảm nhung mãi, mà có khi phải leo đồi vượt núi. Đôi dép trong chân cũng đã mòn tàn tạ đôi này tiếp đôi kia để giúp bước chân chúng ta tiến về phía trước. Dép mòn chân mỏi và tâm tư đôi khi cũng chao đảo ưu tư. Nhưng, nhìn về đoạn đường Thánh Giá, tôi lại tự mênh mang suy nghỉ: Ai là người đở nâng lúc chúng ta ngả quỵ? Ai là người sẽ đồng hành với chúng ta lúc nguy nan? Ai là người sẽ nghe câu nói cuối cùng trong cuộc đời chúng ta? Và ai là người sẽ ôm xác ta sau cùng?

Theo Kinh Thánh và chúng ta xác tín niềm tin với một người Kitô Hữu. Những chi tiếc, những công việc và những con người xuất hiện bên cạnh Chúa Giêsu, tất là là THÁNH Ý, điều được xếp đặt trật tự để làm nên công cuộc cứu chuộc của Thiên Chúa an bài.

Vậy, sau khi Chúa Giêsu chấp nhận kê vai vác Thánh Giá tội thế gian và ngả xuống đất lần thứ I, là Chúa Giêsu gặp Đức Mẹ (1) ngay sau đó. Sau khi gặp được Đức Mẹ xong, Chúa Giêsu gặp Simon, và cũng là người vác Thánh Giá giúp Chúa (2). Kế đến là Chúa gặp bà Thánh Veronica bất chấp vòng canh của lính gác mà xông vào lau mặt Chúa (3). Đoá hồng Giuse(4), và còn rất nhiều nhánh hoa khác. Đơn cử bốn đoá hoa hồng nở muộn mà chúng ta sẽ gặp trong cuộc đời vác Thánh Giá của mình.

Tôi TIN và tôi TRÔNG CẬY hết lòng, đó là điều nhắn gởi mà Chúa muốn nói cho tôi hiểu. Ý Chúa sắp đặt để những đoá hồng nở lộ ra thơm hương và để tỏ hiện ý Ngài.

Đoá hồng thứ 1 là Chúa Giêsu gặp Đức Mẹ

Trong bước đường vác Thánh Giá theo chân Chúa của tôi. Đôi khi tôi vấp ngả vì chính tội lỗi của tôi thì (bổng dưng) Đức Mẹ thương yêu sẽ hiện ra với tôi qua khía cạnh nào đó trong một người, 1 công việc hay một sự trùng hợp nào đó mà tôi chưa nhận ra. Đã có và đang có mỗi ngày, chỉ vì ngu muội mà tôi không nhận biết. Đoạn đường Núi Sọ nguy hiểm, bao nhiêu vòng vây, giáo nhọn, búa đòn, đinh sắt. Mẹ xuất hiện như một luồng sức sống mới, chở che, nâng đở bước chân ngay sau khi con Mẹ té ngả và sẽ là động lực an ủi cùng bước tiếp đi bên Mẹ. Sau mỗi lần tôi gặp gian nan, giờ suy nghỉ lại, tôi thấy sự việc trôi qua một cách êm đẹp vì trước đó tôi rầu rỉ tưởng chừng như bỏ cuộc. Và bao nhiêu gian truân bây giờ tôi đang đối diên. Xin Chúa cho con lưu tâm và gẫm suy ý nghĩa này, nhất là lúc con gặp nguy khó trong Đức Tin và có nguy cơ ngã lòng trông cậy khi vác Thánh Giá của mình theo chân Chúa.

Đoá hồng thứ 2 là ông Simon vác Thánh Giá với Chúa

Ông là ai, cuộc sống trước đây của ông trước khi gặp Chúa không ai biết. Ông không biết Chúa trước ngày ông bị lính bắt ép vác Thánh Giá với Chúa. Kinh Thánh không nói tới. Nhưng tôi TIN và hiểu theo sự ngu muội của tôi: mọi diễn biến trong Kinh Thánh đã không thừa thải nhưng hẳn có một trật tự nhất định: Đó là ý Chúa muốn cho chúng ta liên tưởng và hiểu.

Tôi đang ngợ ngợ nhận ra. Hình ảnh Simon vác giúp Thánh Giá với Chúa (có thể) Chúa nhắn gởi tôi một lời hứa hẹn nâng đở: Sẽ có một người nào đó tôi không biết họ, họ không biết tôi. Họ có công việc riêng mỗi ngày không giống như tôi, nhưng vì vô tình, họ gặp một tình huống trên con đường cuộc đời mà họ sẽ ra tay vác chung gánh nặng với tôi. Vì ý Chúa, Chúa muốn người ấy xuất hiện trong cuộc đời tôi để giúp tôi vác Thánh Giá mà theo Chúa. Đoá hồng này sẽ là ai? Và tôi sẽ là đoá hồng cho ai trên đoạn đường vác Thánh Giá của họ tôi sẽ không biết. Nhưng lời hứa hẹn ấy sẽ mãi ấp ủ trong cánh tay quan phòng mà tôi bây giờ chưa nhận ra.

Đoá hồng thứ 3 là bà Thánh Veronica.

Cũng như ông Simon, bà không được nhắc tới trong Kinh Thánh trước đây nhưng lại xuất hiện đúng giây phút cần thiết nhất của Chúa Giêsu. Sự gan dạ, trung thành yêu mến Chúa thúc đẩy, Chúa đã cho bà Veronica cơ hội để đồng hành cùng Chúa. Chúa đã in lại nét mặt mình, cả máu mà mồ hôi trên khăn bà. Sự xuất hiện ấy là Ân Phúc Chúa cho bà Veronica có được, nhưng cũng có nghỉa Chúa sẽ yêu thương gởi đến cho chúng ta một người xa lạ nào đó với đầy lòng can đảm, lao vào vòng đai gian khổ nhất của chúng ta lúc nguy khó, mà lau khô những giọt máu, mồ hôi, để thoa dịu sự đau đớn tạm thời cho chúng ta. Bà Thánh Veronica của chúng ta sẽ là ai ? và ta sẽ là mang khăn của bà Veronica đi lau mặt cho ai, chỉ có mình Chúa biết. Nhưng tôi Tin tưởng sự quan phòng này vì tôi nhớ nhiều lần tôi được những sự trợ giúp, được lau khô những đau đớn, nếu không nói ơn Chúa thì tôi không còn một lời giải thích khác hợp lý hơn.

Đoá hồng cuối cùng cuộc đời là ông Giuse, người thành Arimathia.

Kinh Thánh nói rất ít về ông. Một người môn đệ thầm kín của Chúa và là người công chính lương thiện. Ông là thành viên trong hội đồng nhưng không tán thành việc xét quyết của Thượng Hội Đồng về Chúa, nhưng ông chỉ im lặng. Con đường tìm về niềm tin nơi Chúa Giêsu của ông mặt ngoài xem ra phẳng lặng. Nhưng vất vả, bảo táp trong tâm tư và dằn vặt trong trong thổn thức rất nhiều. Chính công việc mỗi ngày ông đang làm và chiều sâu tâm tư ông đang có cuộc tranh đấu gay gắt. Chỉ có Chúa mới biết mới thấy. Ông đang nhận đồng lương của Hồng Đồng làm việc cho Hội Đồng nhưng nhen nhóm trong lòng sự bất phục vì lẻ ông là người công chính. Chúa dùng ông và nhận lấy lòng thành của ông khi người khác không biết gì về ông. Ông đến xin Philato xác Chúa để mang về chôn cất trong ngôi mộ mà ông đã sắp đặt. Những mắt xích sự kiện trong Kinh Thánh không đơn giản chỉ là ngẩu nhiên. Chúa chọn Giuse một người trong Hội Đồng thẩm phán, nhóm người mưu mô dứt quyết phải giết cho được một Giêsu thể thoả mãn ganh tị. Nếu giả thiết không phải Giuse thì hẳn khó có ai đến gặp Philato xin xác Chúa. Bởi vì sự hiểu biết, giao lưu và luật lệ, ông Giuse sẽ rỏ ràng hơn bất cứ người nào khác. Tôi liên tưởng về Giuse điều này vì nghỉ rằng không phải ai đứng khác chiến tuyến của chúng ta điều là người thù địch. Cũng như Giuda người đi bên cạnh đã phản bội Chúa thế nào thì Chúa lại chọn Giuse một người (bên ngoài) xem ra không đi cùng đường nhưng lương tâm ông đã tìm về Chúa từ lâu. Qua cách nhìn cuộc đời vì vốn dĩ con người chúng ta quá là nhiều góc cạnh. Những người đi bên cạnh chúng ta có phản bội chúng ta hay không thì chúng ta không biết và cũng không hay biết nếu một ngày chúng có chết đi, ai là người cam đảm, âm thầm đem thân xác yếu đuối (và dành lại danh dự xác người trước mặt người đời) cho chúng ta? Chúa cho hình ảnh một Giuse xuất hiện trên đoạn đường của Chúa để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, phải chăng Chúa cũng đang nhắn gởi đến tôi, đến bạn một thông điệp: Người theo Chúa phải có lương tâm ngay thẳng, (đôi khi) mang trong lòng nhiều tâm tư suy nghỉ giữa đúng - sai. Tuy cùng chức vị nhưng không phải ai cũng nhận ra Chúa trong công việc của mình. Nếu một ngày trên đoạn đường vác Thánh Giá đời mình của tôi của bạn, giữa bao nghịch lý dồn đến cái chết. Tôi mong rằng Chúa sẽ đưa một Giuse nào đó như một tri âm gần gủi, không nề hà nguy hiểm, xin lại, trả lại thân xác và danh dự tôi sau khi tôi không thể làm gì hơn cho chính mình. Và ước gì tôi cũng can đảm làm điều đó cho một ai, dù biết họ không cùng chung suy nghỉ hay đối nghịch với tôi trước đây.

Nguyện xin Chúa Giêsu Phục Sinh thắp sáng ngọn lửa hồng trong tôi trong bạn, suy nghỉ và liên tưởng bản thân thì tôi nhanh nhẹn. nhưng để làm một đoá hồng trong đoạn đường Thánh Giá tôi e rằng tôi sẽ tự biến mình thành cây gai trước khi làm một đóa hồng. Lạy Chúa, càng viết còn càng thấy hình mâu thuẩn và xấu hổ. Xin Chúa giúp con, xin làm động lực cho con bỏ cái mồ thối tha trong suy nghỉ của chính mình.