Ngày 26-11-2019
 
Phụng Vụ - Mục Vụ
Nền Hòa bình tuyệt đẹp
Lm Giuse Nguyễn Hữu An
05:16 26/11/2019

Chúa Nhật I Vọng A

1. Hòa bình xây dựng trên nền tảng “sự tin tưởng lẫn nhau”.

Trọng tâm chuyến tông du thứ 32 của Đức Giáo Hoàng Phanxicô tới Thái Lan và Nhật Bản, chính là bài diễn văn được đợi chờ nhiều nhất trong sáng Chúa Nhật 24/11/2019 ở Nagasaki, tại “Công Viên Trung Tâm Trái Bom Nguyên Tử” (Atomic Bom Hypocenter Park), đài tưởng niệm vụ thả bom nguyên tử ngày 9/8/1945…Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã tuyên bố tại Nagasaki, phải dấn thân xây dựng niềm tin: “Sự tin tưởng lẫn nhau, bẻ gãy động thái của nghi kỵ đang thắng thế hiện nay”. Ngài đã viện dẫn sứ điệp của Giáo Hoàng Gioan XXIII “Pacem in Terris” để nhắc nhở rằng hòa bình chỉ được xây dựng độc nhất trên “sự tin tưởng lẫn nhau”. (x.“Một thế giới không vũ khí hạt nhân là có thể và cần thiết”-Lời khẩn thiết kêu gọi của Đức Thánh Cha Phanxicô; baigiangdtc.dk).

Bài đọc 1 trích sách Ngôn sứ Isaia: “Người sẽ đứng làm trọng tài giữa các quốc gia và phân xử cho muôn dân tộc. Họ sẽ đúc gươm đao thành cuốc thành cày, rèn giáo mác nên liềm nên hái. Dân này nước nọ sẽ không còn vung kiếm đánh nhau, và thiên hạ thôi học nghề chinh chiến. Hãy đến đây, nhà Gicop hỡi, ta cùng đi, nhờ ánh sáng Đức Chúa soi đường” (Is 2,1-5).

Ngôn sứ Isaia ước mơ về một tương lai thế giới hoà bình, không còn đánh nhau, không còn chinh chiến nữa, gươm đao giáo mác trở nên liềm hái làm dụng cụ lao động. Bức tranh về một nền hoà bình tuyệt đẹp: sói với chiên con sẽ cùng nhau ăn cỏ, sư tử cũng ăn rơm như bò (Is 65,25), trẻ con thọc tay vào hang rắn lục …

Isaia hướng nhân loại về niềm hy vọng: Này đây Ta sáng tạo trời mới đất mới, không còn ai nhớ đến thuở ban đầu và nhắc lại trong tâm trí nữa. Nhưng thiên hạ sẽ vui mừng và luôn mãi hỷ hoan (Is 65,17-18).

Khát vọng của Ngôn sứ Isaia cũng như của nhân loại ngàn đời là một nền hoà bình vĩnh cữu. Chính trong niềm khát vọng ấy mà Tu sĩ Hermann Schaluck, Ofm đã ước mơ đến:Trình Thuật Mới Về Công Việc Sáng Tạo :

- Và Thiên Chúa nhìn thấy cách thức loài người khắp cõi trần, từ Đông sang Tây, từ Nam chí Bắc, không phân biệt nòi giống, nam nữ, đang khởi công liên hệ cùng nhau cách chân tình. Các dân tộc tự chọn giữa họ những người nam nữ tốt lành nhất và gởi họ tới lâu đài trứ danh bằng kính trên hòn đảo Manhattan (Trụ sở Liên Hiệp Quốc), nơi mở cửa đón tiếp tất cả các quốc gia hoàn cầu. Tại đây, họ lắng nghe đối thoại thân mật, thông cảm lẫn nhau và khai triển những dự án cộng đồng.

Và Thiên Chúa phán: “Như thế là tốt”. Và đây là ngày đầu tiên của kỷ nguyên mới.

- Và Thiên Chúa nhìn thấy cách các chiến sĩ hoà bình tách biệt các đạo quân đang lâm chiến với nhau, các tranh chấp được dàn xếp bằng lẽ phải và điều đình, chứ không phải bằng khí giới. Các nhà lãnh đạo quốc gia biết lắng nghe tiếng nói của các dân tộc, biết cùng nhau khởi sự coi trọng lợi ích toàn cầu và hoà bình thế giới kết hợp với lợi ích riêng biệt.

Và Thiên Chúa phán: “Như thế là tốt”. Và đó là ngày thứ hai của hành tinh mới.

- Và Thiên Chúa nhìn thấy cách loài người bắt đầu yêu chuộng và bảo vệ thay vì khai thác tạo vật: bầu khí quyển với lớp ozon, nước sông, nước biển, trái đất và nguyên liệu cũng như tất cả những gì sinh sống và phát triển tại đó. Và Thiên Chúa cũng thấy rằng bắt đầu loài người không còn thống trị và khai thác lẫn nhau, nhưng tự coi là con một Cha duy nhất và đối xử đồng đều với nhau.

Và Thiên Chúa phán: “Như thế là tốt”. Và đó là ngày thứ ba của kỷ nguyên tư tưởng mới.

- Và Thiên Chúa thấy cách loài người khắp hoàn cầu khởi công khám phá và loại trừ các nguyên nhân gây nên đói khát, bệnh tật, dốt nát và nghèo đói bất công. Họ khởi sự san sẻ cùng nhau những gì thuộc về tất cả và vì lợi ích chung và sự sống còn của toàn cầu, họ khởi sự xem xét các khía cạnh tích cực và quan điểm chung của các dân tộc và tôn giáo.

Và Thiên Chúa phán: “Sự việc phải như vậy”. Và đó là ngày thứ tư của cuộc sáng tạo mới.

- Và Thiên Chúa thấy cách loài người, với một ý thức hoàn hảo, có trách nhiệm chứ không vì ham muốn quyền lực, khởi sự sử dụng tài nguyên thiên nhiên được giao phó cho mình, đặc biệt là chất đốt rút ra từ lòng đất và năng lượng nguyên tử. Thiên Chúa thấy cách lương tâm họ luôn thức tỉnh thúc đẩy họ tự vấn xem lại các dự án mới mà họ định nghiên cứu có thích hợp với việc phục vụ Thiên Chúa và nhân loại không. Họ từ bỏ ương ngạnh để chủ trương tế nhị, từ bỏ tham lam để chủ trương không vụ lợi, ích kỷ cá nhân và quốc gia để chủ trương tinh thần liên đới.

Và Thiên Chúa phán: “Như thế là tốt”. Đó là ngày thứ năm của một thế giới nhân đạo hơn.

- Và Thiên Chúa thấy cách loài người năm châu khởi sự tháo gỡ và phá bỏ các dàn phóng hoả tiễn, các kho bom đạn, vũ khí hoá học, vi trùng cũng như các vệ tinh do thám và hệ thống truy tầm, giải phóng quân đội và vì thế phổ biến trong học đường và chương trình giáo dục những mô hình sư phạm về hoà bình minh bạch và hữu hiệu đến nỗi các cuộc tranh chấp có thể được giải quyết bằng đường lối hoà bình.

Và Thiên Chúa phán: “Tất cả như thế là tốt”. Đó là ngày thứ sáu của một bầu trời mới.

- Và Thiên Chúa nhận thấy cách loài người bắt đầu tái nhận biết Ngài nơi mọi sự, Ngài, Thiên Chúa hằng yêu quý sự sống. Họ coi cuộc tranh đấu cho sự sống, cho phẩm giá và cho việc nhìn nhận quyền lợi mỗi cá nhân là một việc phụng vụ Thiên Chúa. Và mỗi lần một trong những ý thức hệ họ sụp đổ, lúc thảo lại một hiến pháp mới, họ ghi vào đó rằng: Ta đừng bao giờ quên lãng Thiên Chúa là nguồn gốc và tận cùng một thế giới công bình và nhân đạo. Và họ nhìn nhận con người được sống và được giải phóng là dấu chỉ của Thiên Chúa trong lịch sử.

Và Thiên Chúa phán: “Bây giờ, tất cả đều trở nên tốt lành”. Đó là ngày thứ bảy của việc sáng tạo hoàn cầu. Từ đây hoàn cầu đồng thuộc về nhân loại mới và Thiên Chúa.

Một nền hoà bình đích thực dẫn đưa con người đến “trời mới, đất mới” (Kh 21,1) hiệp thông với Đấng là sự Thật và là Sự Sống. Loại bỏ những việc làm đen tối (Rm 13,13), mặc lấy Chúa Giêsu Kitô (Rm 13,14), nhân loại sẽ xây dựng được nền hoà bình vĩnh cửu. Niềm hy vọng một nền hòa bình vĩnh cửu gắn liền với lòng tin vào Đức Giêsu Kitô, Đấng cứu độ nhân loại bởi lẽ: Kitô giáo là tôn giáo của hy vọng vì dựa trên lời hứa của Thiên Chúa. Thiên Chúa hứa và Ngài sẽ thành tín thực hiện lời hứa. Thiên Chúa thực hiện từng giai đoạn và ngày càng trọn vẹn hơn. Vì thế người Kitô hữu luôn hướng về tương lai chờ đợi lời hứa cứu độ đã được thực hiện trong lịch sử và sẽ hoàn tất sau lịch sử. Chờ đợi hướng về tương lai tức là hy vọng. Hy vọng luôn gắn liền với lòng tin. Không có đức tin hy vọng chỉ là ảo tưởng. Không có hy vọng đức tin sẽ chết khô. Nhờ đức tin chúng ta chọn đúng hướng. Nhưng chỉ có hy vọng mới làm cho ta đi tới cùng đường.Thiên Chúa hy vọng vào con người là để cho con người được hy vọng vào Thiên Chúa, và bởi Thiên Chúa luôn hy vọng vào con người qua những đường đến bất ngờ, nên con người chỉ có cách là hy vọng vào Thiên Chúa qua niềm tỉnh thức không mỏi mệt của mình.

Thiên Chúa là Sự Sống, là Tình Yêu. Đức Giêsu Kitô, Ngôi Lời Thiên Chúa làm Người. Đức Giêsu Kitô chính là Tin Mừng Sự Sống và Tình Yêu.Tin Mừng cứu độ mà Đức Giêsu loan báo cho loài người là Tin Mừng Sự Sống, Tin Mừng Tình Yêu. Ngài luôn mời gọi mọi người thiện tâm chung sức kiến tạo nền văn hoá sự sống và văn minh tình thương.

2. “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện”.

Trong Sứ Điệp Hòa Bình năm 2019, Đức Giáo Hoàng Phanxicô viết: Hòa bình là một sự hoán cải tâm hồn, và thật dễ nhìn nhận ba chiều kích không thể tách rời nhau của thứ hòa bình nội tâm và cộng đoàn ấy:

- Hòa bình với chính mình, từ khước thái độ khăng khăng nhất mực, giận dữ và thiếu kiên nhẫn, và như thánh Phanxicô đệ Salê đã khuyên nhủ, hãy thực thi “một chút” dịu dàng đối với bản thân, để cống hiến “một chút” dịu dàng đối với người khác.

- Hòa bình với tha nhân: thân nhân, bạn hữu, người ngoại quốc, người nghèo, người đau khổ..; dám gặp gỡ và lắng nghe sứ điệp họ mang trong mình.

- Hòa bình với thiên nhiên, tái khám phá sự cao cả của hồng ân Thiên Chúa và phần trách nhiệm của mỗi người chúng ta, trong tư cách là người dân của thế giới, công dân và là tác nhân xây dựng tương lai.

Mùa Vọng là mùa hoán cải tâm hồn để sẵn sàng đón Chúa đến, Ngài là Hoàng Tử Hòa Bình là Vua Bình An.

Tin Mừng Chúa Nhật I Mùa Vọng dặn dò mỗi người Kitô hữu là “Hãy tỉnh thức và cầu nguyện”.

Tỉnh thức để đón chờ ngày tái ngộ với Chúa Kitô. Tỉnh thức không phải là việc dễ dàng. Tự sức ta sẽ khó mà tỉnh thức. Nên phải tha thiết cầu nguyện xin ơn Chúa trợ giúp. Cuộc tái ngộ có thể xảy đến bất ngờ đối với mỗi người và đối với cả nhân loại nên phải luôn tỉnh thức và cầu nguyện.

Tỉnh thức không “chè chén say sưa”, là đừng quá đam mê những hưởng thụ đời này. Tỉnh thức không “lo lắng sự đời”, là không quá mê say danh, lợi, thú. Luôn tỉnh thức như khi đang lái xe, luôn nhìn trước ngó sau, tay ga vững vàng, chân thắng sẵn sàng, đi đường an toàn.Tỉnh thức là biết chuẩn bị cho đời sau bằng cách vươn tâm hồn lên những chân trời cao thượng. Người tỉnh thức sống ở đời này nhưng tâm hồn đã hướng về những giá trị tinh thần vĩnh cửu đời sau.

Cầu nguyện vì tinh thần mau mắn nhưng xác thịt nặng nề. Cầu nguyện để biết tỉnh thức. Vì khi cầu nguyện ta tách ra khỏi sự ràng buộc của thế giới vật chất để vươn tới thế giới tâm linh. Cầu nguyện để xin ơn Chúa giúp. Con người phàm trần xác thịt nặng nề luôn bị trần gian lôi kéo. Chỉ với ơn Chúa giúp ta mới thoát khỏi vòng giam hãm của vật chất để vươn tâm hồn lên thế giới thiêng liêng.

Có tỉnh thức và cầu nguyện để khỏi sa chước cám dỗ và những lôi cuốn mời mọc hấp dẫn trong cuộc đời. Cầu nguyện trong tỉnh thức để luôn sẵn sàng vì không biết ngày giờ Chúa viếng thăm. Có tỉnh thức cầu nguyện ta mới “đủ sức thoát khỏi mọi điều sắp xảy đến, và đứng vững trước mặt Con Người”.

Có tỉnh thức cầu nguyện ta mới khao khát Chúa đến. Có tỉnh thức cầu nguyện, khi Chúa đến ta mới đứng dậy và ngẩng cao đầu lên. Có tỉnh thức cầu nguyện ta mới gặp được Chúa. Có tỉnh thức cầu nguyện ta mới được vào thế giới mới với Chúa.

Tỉnh thức cầu nguyện, ta có thể gặp Chúa ngay bây giờ trong ngày hôm nay. Tỉnh thức cầu nguyện, chắc chắn ta sẽ được gặp Chúa trong ngày cùng tận của thế giới. Chúa sẽ đón ta vào hưởng hạnh phúc trong một thế giới mới hạnh phúc tuyệt đối và không bao giờ tàn lụi.

Mùa vọng được khai mở với lời mời gọi của Chúa Giêsu: Hãy tỉnh thức và cầu nguyện.

Bước đầu là bước quyết định cho cả một cuộc đời, một chương trình kế tiếp như như sách Nho có câu : Nhất nhật chi kế tại ư thần, nhất niên chi kế tại ư xuân (Kế hoạch một ngày hệ tại giờ ban mai, kế hoạch một năm hệ tại mùa xuân).

Tỉnh thức và cầu nguyện là thái độ sống của người tín hữu suốt năm phụng vụ. Luôn tỉnh thức và cầu nguyện để trở nên người xây dựng hòa bình như lời những bài thánh ca dâng lễ: “Với bánh rượu con dâng Ngài, nầy đây tâm tình hòa bình! … Chúa không nhận chiên bò hy tế, Ngài chỉ nhận tâm hồn thanh khiết. Chúa không ưa lễ dâng cao quý, nhưng chỉ ưa trái tim hòa bình!”

Lạy Chúa xin dùng chúng con như khí cụ bình an của Chúa.



 
Suy niệm Chúa nhật tuần 1 A Mùa Vọng
LM Giuse Trần Việt Hùng
11:00 26/11/2019
Chúa Nhật 1 MÙA VỌNG .A (Mt. 24:37-44): TỈNH THỨC.

Hôm nay chúng ta bắt đầu bước vào Mùa Vọng. Mùa Vọng là mùa của sự mong chờ và tỉnh thức. Giáo Hội với tấm lòng yêu thương của người mẹ hiền đã chuẩn bị cho con cái những món ăn tinh thần nuôi dưỡng rất thích hợp qua phụng vụ lời Chúa của các mùa lễ.

Trong cuộc lữ hành trần thế với những đổi thay của thời khí và mùa màng. Giáo Hội dẫn chúng ta bước vào Mùa Vọng với nhiều ý nghĩa khác biệt. Nhà thờ được chuẩn bị với Vòng Hoa Mùa Vọng và từng cây nến được thắp lên mỗi tuần. Ánh sáng của cây nến đã dần đẩy lui đêm tối để mở cửa cho ánh sáng tinh tuyền chiếu dọi.

Bài phúc âm hôm nay giới thiệu cho chúng ta hình ảnh của ngày cuối đời nơi mỗi người. Ngày giờ sẽ đến với mỗi người trong những hoàn cảnh khác nhau. Như có hai người đàn ông đang ở ngoài đồng làm việc, một người được tiếp nhận và một người bị bỏ rơi.

Trong cuộc sống, chúng ta chứng kiến biết bao những người anh em cùng lứa tuổi, cùng xóm làng và cùng hoàn cảnh đã ra đi. Có người ra đi một cách rất đột ngột như bị tai nạn, chiến tranh, động đất, sóng thần và nhiều nguyên nhân khác. Có người được chuẩn bị đôi chút trên giường bệnh. Sự ra đi nào cũng là sự bất ngờ. Không mấy ai thỏa mãn hoàn toàn với cái chết của mình trừ khi họ sống trong tỉnh thức.
Phải tỉnh thức như người lính gác mong trời rạng đông. Tỉnh thức như người bị lạc trong rừng sâu với muông thú hiểm nguy. Tỉnh thức như người đang lái xe trên đường. Cuộc đời chúng ta là một hành trình đi về một cùng đích. Thật vậy, nhiều khi chúng ta sống, nhưng lại không ý thức mình đang sống. Đôi khi thức nhưng chúng ta không tỉnh táo để quan sát sự việc xảy ra chung quanh. Không gì nguy hiểm bằng khi chúng ta đi lang thang không mục đích. Do vậy, sống là chúng ta không ngừng tiến về phía trước và tỉnh thức sẽ giúp chúng ta luôn định hướng để khỏi bị lạc đường.

Hãy chuẩn bị tâm hồn sẵn sàng đón chờ Chúa đến. Chúa sẽ đến với chúng ta qua nhiều cách trong cuộc sống hiện tại. Chúng ta có thể gặp gỡ Chúa qua người thân yêu, người nghèo khó ốm đau, trẻ em nơi đầu đường xó chợ, nơi những người bần cùng nhất của xã hội và qua sự cầu nguyện liên kết với Chúa. Đôi khi Chúa hiện diện gần bên mà chúng ta không hay biết. Chúng ta hãy mở rộng cửa đón Chúa qua môi trường và tha nhân.

Chúa cũng sẽ đến bất chợt vào giờ phút cuối cùng của cuộc đời và vào lúc không ngờ, chúng ta hãy sẵn sàng. Đây thực sự là giây phút quan trọng mà chúng ta cần chuẩn bị và thức tỉnh để đón Chúa cả bây giờ và ngày sau.

THỨ HAI Mt. 8: 5-11

Chúa Giêsu khen lòng tin mạnh mẽ của viên đại đội trưởng. Ông đã đến van xin Chúa chữa cho đứa đầy tớ của ông bị bệnh nằm ở nhà. Chúa đã muốn thân hành đến nhà ông để chữa bệnh cho anh nhưng ông xin Chúa đừng đến, vì ông không muốn Chúa bị phiền hà.

Ông chỉ xin Chúa phán một lời. Ông có lòng tin mãnh liệt vào quyền năng và sức mạnh của lời Chúa. Thầy chỉ cần phán một lời, thì thằng nhỏ nhà tôi sẽ lành mạnh. Lời của Chúa có sức biến đổi và chữa lành vượt không gian và thời gian. Ông đại đội trưởng tin rằng Chúa không cần phải đến nhà ông vì ông không xứng đáng được rước Chúa vào nhà. Trước mắt mọi người, ông rất khiêm tốn trong lòng. Biết rằng ông có các hạ cấp có thể sai bảo họ làm việc này việc kia. Ông đích thân đến với Chúa và nài xin Chúa.

Ông có đức tin mạnh vào Chúa. Chúa đã chấp nhận chữa cho đầy tớ của ông. Chúa cũng chữa cho chính ông để ông được nhìn thấy ơn Thiên Chúa cứu độ. Chúa khen ông là con cái của Abraham. Nghĩa là con cái của những người tin vào Thiên Chúa. Lạy Chúa, xin Chúa thêm đức tin cho chúng con.

THỨ BA Luca 10: 21-24

Chúa Giêsu đã xưng tụng Chúa Cha vì Ngài đã giấu không mặc khải chương trình cứu độ cho những người khôn ngoan mà chỉ tỏ ra cho những người đơn sơ.

Thiên Chúa đã mặc khải chương trình cứu độ cho những tâm hồn chân thiện. Ngày xưa, Thiên thần truyền tin cho Đức Maria, một cô gái nhà quê đơn sơ nghèo nàn. Rồi Chúa đã chọn cho Con của Chúa người cha nuôi là ông Giuse, nghề thợ mộc sống nơi vùng quê đơn hèn. Khi ha sinh làm người, trước hết thiên thần loan báo cho các mục đồng đến thờ lạy Chúa. Họ là những người chất phát, đơn sơ và chân thành.

Trong khi nơi cung điện và đền thờ, có biết bao nhiêu người thông giỏi và khôn ngoan, họ học biết các ngành chuyên môn về Kinh Thánh và khoa học. Họ hiểu biết cơ cấu của vũ trụ nhưng họ không nhận ra Đấng đã sáng tạo nên vũ trụ muôn loài. Họ dựa vào sự khôn ngoan tài trí của họ, nên họ vẫn đi trong đêm tối.

Các người khôn ngoan đã không khiêm tốn đủ để nhận ra những hồng ân của Chúa. Chúa Giêsu đã mặc khải sứ mệnh của Ngài cho những kẻ Ngài muốn, đó là những người có tâm hồn đơn sơ và chân thành. Lậy Chúa, xin mở rộng tâm hồn chúng con để chúng con vui mừng lãnh nhận mầu nhiệm cứu độ.

THỨ TƯ Mt. 15: 29-37

Chúa Giêsu đã tỏ lòng thương xót tới những người đang gặp khổ đau trong cuộc sống đời thường. Họ là những người câm, mù, què, liệt và nhiều loại bệnh khác nhau. Có người bệnh về thể xác và có người mắc bệnh tinh thần. Chúa đã chữa lành tất cả.

Chúa còn cảm thương dân chúng vì đã nhịn đói để đi theo và lắng nghe lời Chúa. Chúa Giêsu không những chữa bệnh nhưng còn lo cho sự an toàn của họ trên đường về. Chúa đã làm phép lạ hóa bánh và cá ra nhiều để nuôi dân chúng. Chúng ta biết rằng dân chúng biết tự lo cho họ và người ta không dám đòi hỏi Chúa về của ăn vật chất. Chúa còn ban cho họ bánh hằng sống đó chính là Lời của Chúa.

Dân chúng nhìn sự lạ lùng Chúa đã thực hiện, họ kinh ngạc và tôn vinh Thiên Chúa. Họ rất vui mừng vì Thiên Chúa đã viếng thăm và cứu chuộc dân Ngài. Chúa Giêsu đã từng bước hoàn tất sứ mệnh của Đấng được xức dầu đi loan báo tin mừng cứu độ và chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền trong dân.

Lời của các tiên tri đã loan báo về Đấng Cứu Thế đã được tỏ hiện nơi Chúa Giêsu. Ngài là Thiên Chúa thật và là người thật. Ngài có quyền năng trên tất cả vũ trụ vạn vật. Chúng ta hãy đặt niềm tin nơi Ngài.

THỨ NĂM Mt. 7: 21.24-27

Lời nói thoáng bay, gương bày lôi kéo. Những ai lắng nghe lời Chúa và đem ra thực hành thì giống như người xây nhà trên đá tảng vững chắc.

Hằng ngày chúng ta nghe biết bao nhiêu sự ở đời. Từ sáng sớm tới chiều tối, chúng ta chứng kiến và nghe nhiều truyện, có truyện liên quan đến chúng ta, có truyện của thiên hạ, có những truyện tốt và truyện xấu. Có rất ít khi chúng ta nghe lời Chúa. Có chăng chúng ta nghe lời Chúa như nghe một câu truyện hay một dụ ngôn, chúng ta cảm thấy chẳng ăn nhập gì với đời sống của chúng ta.

Chúng ta nghe lời Chúa nhưng chúng ta không suy gẫm. Nên lời Chúa không có sức tác động để đưa vào thực hành. Thực hành lời Chúa đó là cách sống đạo. Phải áp dụng lời Chúa vào cuộc sống cụ thể . Muốn áp dụng thực hành lời Chúa cần sự yêu mến Chúa. Có yêu rồi thì hành động của chúng ta mới có hiệu qủa.

Tất cả việc thực hành sống đạo đều quy hướng về một mối, đó là tình yêu. Tình yêu như đá tảng vững chắc, không sự gì có thể làm lung lay. Cần có tình yêu hòa nhập trong mọi công việc của chúng ta. Chúng ta sẽ tìm thấy nguồn an vui đích thực trong việc thực hành lời Chúa.

THỨ SÁU Mt. 9: 27-31

Có hai người mù chạy theo và kêu lên rằng: Lạy Con Vua Đavít, xin thương xót chúng tôi. Người mù nhưng họ lại nhìn biết Chúa. Có biết bao nhiêu người chung quanh nhìn thấy Chúa nhưng có mấy người nhận ra Chúa là Con Vua Đavít.

Mù lòa thật là khổ sở. Người mù không nhìn thấy thế giới bên ngoài. Họ hoàn toàn sống trong bóng tối. Hai người mù chưa nhìn thấy Chúa bao giờ. Có lẽ họ chỉ nghe người khác nói về Chúa nhưng họ đặt niềm tin nơi Chúa. Họ xin Chúa chữa và Chúa đã đặt chữa lành mắt cho họ được sáng. Hai người mù được sáng mắt cả thể xác lẫn tinh thần. Họ nhìn thấy Chúa và thấy mọi người. Họ còn nhìn thấy Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa có uy quyền.

Chúng ta có mắt sáng nhưng chúng ta không luôn thấy mọi sự. Có khi mắt chúng ta bị mờ vì yếu hoặc vì lớn tuổi. Chúng ta cũng có thể bị lu mờ bởi những thành kiến. Có khi mắt tinh thần bị mù lòa bởi lòng ích kỷ không nhận ra những nhu cầu cần thiếu của những người anh chị em nghèo khó chung quanh.

Xin Chúa mở mắt tâm hồn để chúng con nhận ra Chúa nơi những anh chị em chung quanh của chúng con.

THỨ BẢYMt. 9: 35-10:1.6-8

Chúa Giêsu thấy đám đông dân chúng đi theo, Ngài chạnh lòng thương xót họ. Chúa thấy họ vất vưởng như chiên không có người chăn. Họ không có những chủ chăn đích thực biết lo lắng và chăm sóc cho họ.

Chúa nhìn biết các nhà lãnh đạo tôn giáo thời đó. Các trưởng tế, luật sĩ, biệt phái và các đầu mục là những người chịu trách nhiệm hướng dẫn dân chúng sống niềm tin vào Thiên Chúa nhưng họ qúa chú trọng đến hình thức bên ngoài mà quên đi cốt lõi là thờ phượng Chúa trong tâm hồn. Chúa phủ nhận tư cách lãnh đạo của họ. Chúa đã chuẩn bị cho các môn đệ của Ngài bằng cách trao ban các quyền trên các thần ô uế và chữa lành mọi bệnh tật đau yếu. Chúa sai các môn đệ đi đến các chiên lạc nhà Israel.

Chúa còn nói: Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt thì ít. Chúa muốn tìm kiếm những thợ gặt mới rành nghề vào làm trong Nước Chúa. Chúa muốn thiết lập Nước Trời giữa lòng nhân loại. Nước Trời là nước của tình thương, là nước của sự cảm thông và nước của chân lý.

Lạy Chúa, xin cho chúng con được quảng đại góp phần vào công việc trong vườn nho nhà Chúa.
 
Mỗi Ngày Một Câu Danh Ngôn Của Các Thánh
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
16:51 26/11/2019

92. Người khiêm tốn thường bằng lòng khi bị người ta cho là đê tiện, nhưng không muốn được người khác gọi mình là người khiêm tốn.

(Thánh Bernard)

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------------

http://www.vietcatholic.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info
 
Mỗi Ngày Một Câu Chuyện
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
16:57 26/11/2019
72. SÁNG KHOE TỐI NHẠO

Con của Vương Nghĩa là Vương Tử Du thích cây trúc, trong vườn trồng toàn là cây trúc.

Lúc Giải Tân Vương làm quan chuyên chở ở Lợi Châu, cũng trồng trong vườn của con quan rất nhiều cây trúc.

Năm nọ, Giải Tân Vương sắp rời chức vụ bèn ra lệnh cho người bán tất cả cây trúc, người thời ấy bèn gọi ông ta là “Giả (1) Tử Du”.

(Cổ kim tiếu sử)

Suy tư 72:

Có những ông quan khi biết sắp đến ngày về hưu thì đem bán những đồ quý gia trong cơ quan của mình; có những thủ trưởng khi biết mình sắp đổi đi nơi khác thì gian lận sổ sách tẩu tán ngân sách tài chánh…

Những người vô trách nhiệm và có lòng tham đều như thế, bởi vì khi còn tại chức thì họ không coi cơ quan nơi làm việc là của mình mà là của nhà nước, của chung, của đoàn thể, nên họ không hết lòng vì nhiệm vụ, không tận tâm lo lắng cho dân…

Người Ki-tô hữu coi giáo xứ là đại gia đình của mình, nhà thờ là nhà của mình, cho nên họ luôn đối xử với nhau như anh chị em một nhà, luôn gìn giữ và trân trọng nhà thờ của mình, dù cho cha sở này đi hoặc cha sở khác đến thì họ vẫn luôn đối xử như nhau chứ không…đem bán tất cả những gì của cha sở trước để lại cho giáo xứ…

Đức Chúa Giê-su dạy chúng ta rằng: tất cả chúng ta đều là anh em chị em với nhau bởi vì chúng ta có một Cha ở trên trời, cho nên chúng ta phải yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau, chứ không vì cái danh dự hão huyền, không vì cái tự ái nhỏ nhen, không vì “gà tức nhau tiếng gáy” mà đem bán anh em chị em mình với giá…ba mươi đồng bạc rẻ mạt như Giu-đa đã bán đứng Thầy mình vậy…

(1) 解 phát âm là “jìe” nghĩa là “giải”, 假 phát âm là “jìa” nghĩa là “giả (dối)”. Phát âm giống nhau nhưng khác nghĩa.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


-------------

http://www.vietcatholic.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info
 
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Diễn từ của Đức Thánh Cha với giới học thuật và sinh viên Nhật Bản tại Đại Học Sophia, Tokyo
J.B. Đặng Minh An dịch
07:39 26/11/2019


Thứ Ba, 26/11 là ngày cuối cùng trong chuyến tông du của Đức Thánh Cha tại Nhật Bản. Lúc 7g45 sáng, Đức Thánh Cha có thánh lễ riêng buổi sáng với các tu sĩ Dòng Tên tại nhà nguyện của đại học Sophia.

Sau đó, lúc 9g40, Đức Thánh Cha đã thăm các linh mục đau yếu và lớn tuổi trong trường đại học này. Cuối cùng, ngài gặp gỡ các giáo sư và sinh viên của trường đại học với một bài huấn dụ dành cho những người tham dự.

Trong diễn từ với giới học thuật Nhật Bản, Đức Thánh Cha nói:


Anh chị em thân mến,

Thật là một niềm vui lớn đối với tôi khi có thể dành một vài phút với anh chị em khi kết thúc chuyến tông du của tôi, ngay trước khi rời Nhật Bản trở về Rôma. Đã đến lúc nói lời tạm biệt.

Thời gian lưu trú của tôi ở đất nước này rất ngắn và rất bận rộn, nhưng tôi muốn cảm ơn Chúa và tất cả các anh chị em vì đã có cơ hội đến thăm đất nước này mà Thánh Phanxicô Xaviê rất mong muốn được biết, và là nơi có rất nhiều vị tử đạo làm chứng cho đức tin Kitô của mình. Bất chấp thực tế Kitô hữu chỉ là thiểu số tại quốc gia này, sự hiện diện của anh chị em có thể cảm nhận được. Bản thân tôi đã chứng kiến lòng kính trọng chung dành cho Giáo Hội Công Giáo, và tôi hy vọng rằng sự tôn trọng lẫn nhau này có thể tăng lên trong tương lai. Tôi cũng quan sát thấy rằng, dù xã hội Nhật nổi bật với tất cả sự hiệu quả và trật tự, tôi cũng đã cảm nhận được một khao khát lớn hơn: đó là một mong muốn sâu sắc để tạo ra một xã hội nhân bản hơn, nhân ái hơn, và thương xót hơn.

Học tập và suy tư là một phần của mọi nền văn hóa, và văn hóa Nhật Bản của anh chị em rất tự hào về di sản cổ kính và phong phú của nó về vấn đề này. Nhật Bản đã có thể tích hợp tư duy và các tôn giáo của Á châu nói chung, để tạo ra một nền văn hóa với bản sắc được xác định rõ. Trường Ashikaga, mà Thánh Phanxicô Xaviê rất ngưỡng mộ, là một ví dụ về khả năng tiếp thu và truyền đạt kiến thức của Nhật Bản. Các trung tâm học tập, thiền định và nghiên cứu tiếp tục đóng một vai trò quan trọng trong văn hóa ngày nay. Vì lý do này, điều quan trọng là các trung tâm được bảo vệ quyền tự chủ và tự do của họ, vì lợi ích của một tương lai tốt hơn. Vì các trường đại học tiếp tục là nơi đào tạo các nhà lãnh đạo tương lai, nên cần phải có kiến thức và văn hóa truyền cảm hứng cho mọi khía cạnh cuộc sống của các tổ chức giáo dục, khiến họ trở nên toàn diện hơn và có khả năng tạo ra những cơ hội và tiến bộ xã hội.

Trường Đại Học Sophia. Để quản lý tài nguyên của chúng ta theo cách xây dựng và hiệu quả, chúng ta luôn cần một sophia thực sự, nghĩa là sự Khôn ngoan thực sự. Trong một xã hội cạnh tranh và định hướng công nghệ như Nhật Bản ngày nay, trường đại học này không chỉ là một trung tâm hình thành trí tuệ, mà còn là nơi mà một xã hội tốt hơn và một tương lai tràn đầy hy vọng hơn có thể được hình thành. Theo tinh thần của thông điệp Laudato Si của tôi, tôi muốn nói thêm rằng tình yêu thiên nhiên, là điển hình của các nền văn hóa Á châu, phải tìm được sự thể hiện ở đây trong mối quan tâm sâu sắc và có tầm nhìn xa đối với việc bảo vệ trái đất, là ngôi nhà chung của chúng ta. Đó là một mối quan tâm có thể kết hiệp với sự thúc đẩy một “episteme” mới [nghĩa là một nhận thức mới – chú thích của người dịch] có thể mang đến một tầm nhìn rộng lớn hơn đối kháng với não trạng giản lược hóa phát sinh ra từ mô hình kỹ trị (x Nos. 106-114). Chúng ta đừng quên rằng “một tình nhân loại đích thực, đòi phải có một tổng hợp mới, dường như đang lưu lạc giữa nền văn hóa công nghệ của chúng ta, và hầu như không được chú ý đến, giống như một màn sương thấm nhẹ nhàng bên dưới một cánh cửa khép kín. Liệu bất chấp tất cả những gì xảy ra, hứa hẹn cho một tình nhân loại như thế có dài lâu được không, và liệu tất cả những gì là chân thực có thể tiếp tục trỗi dậy trong sự kháng cự đến cùng hay không?” (Ibid., 112).

Đại học Sophia luôn được đánh dấu bởi một bản sắc nhân văn, Kitô và quốc tế. Từ khi được thành lập, trường đại học đã trở nên phong phú nhờ sự hiện diện của các giáo sư từ nhiều quốc gia khác nhau, thậm chí đôi khi từ các quốc gia có xung đột với nhau. Tuy nhiên, tất cả đã được hiệp nhất bởi mong muốn cống hiến những gì tốt đẹp nhất cho giới trẻ Nhật Bản. Tinh thần tương tự như thế tiếp tục theo nhiều cách mà anh chị em trao ra giúp cho những người có nhu cầu lớn nhất, ở đây và ở nước ngoài. Tôi tin tưởng rằng khía cạnh này trong bản sắc của trường đại học của anh chị em sẽ ngày càng mạnh mẽ hơn, để những tiến bộ công nghệ tuyệt vời ngày nay có thể được đưa vào phục vụ một nền giáo dục nhân văn hơn, công bằng hơn và có trách nhiệm hơn về mặt sinh thái. Truyền thống Y Nhã, là nền tảng của Sophia, phải truyền cảm hứng cho các giáo sư và sinh viên để tạo ra một bầu không khí thúc đẩy sự suy tư và phân định. Không có sinh viên nào của trường đại học anh chị em có thể tốt nghiệp mà chưa biết cách lựa chọn, một cách có trách nhiệm và tự do, những gì người ấy biết theo lương tâm mình là tốt nhất. Trong mọi tình huống, ngay cả những trường hợp phức tạp nhất, cầu xin cho họ biết quan tâm xem hành vi của mình có công bằng và nhân đạo không, có phù hợp với lương tâm và có trách nhiệm không, và thể hiện mình là những người bảo vệ kiên quyết cho những người dễ bị tổn thương. Xin cho họ được biết đến với tính liêm khiết là điều rất cần thiết trong những thời điểm khi lời nói và hành động thường gây hiểu lầm hoặc lừa dối.

Các Ưu tiên Tông đồ Phổ quát mà Dòng Tên đề xuất và tôi đã phê duyệt trong năm nay cho thấy rõ rằng việc đồng hành cùng những người trẻ là một ưu tiên quan trọng trên toàn thế giới và tất cả các tổ chức Y Nhã phải khuyến khích sự đồng hành đó. Như có thể thấy rõ trong Thượng Hội Đồng về giới trẻ và các tài liệu của Thượng Hội Đồng này, Giáo hội hoàn vũ cũng nhìn với hy vọng và quan tâm đến những người trẻ trên toàn thế giới. Toàn bộ trường đại học của anh chị em nên tập trung vào giới trẻ, là những người không chỉ nhận được nền giáo dục xuất sắc mà còn là một phần của nền giáo dục đó, cung cấp những hiểu biết của họ và chia sẻ tầm nhìn và hy vọng cho tương lai. Cầu xin cho trường đại học của anh chị em được biết đến với một mô hình chia sẻ như vậy, cùng với sự phong phú và sức sống mà nó tạo ra.

Truyền thống Kitô giáo và nhân văn của Đại học Sophia hoàn toàn phù hợp với một Ưu tiên khác mà tôi đã đề cập, đó là đồng hành với người nghèo và những người bị ruồng bỏ trong thế giới của chúng ta. Các trường đại học, trong khi tập trung vào sứ mệnh của mình, nên luôn luôn sẵn sàng để tạo ra một “quần đảo” có khả năng kết nối những thực tại có thể bị xem xét một cách tách biệt về mặt văn hóa và xã hội. Những người bị gạt ra ngoài lề nên được kết hợp một cách sáng tạo vào cuộc sống và chương trình giảng dạy của trường đại học, trong nỗ lực mang lại một phương pháp giáo dục nhằm giảm bớt khoảng cách và những tách biệt. Phẩm chất giáo dục đại học không nên là đặc quyền của một thiểu số, nhưng phải liên tục được định hướng bởi những nỗ lực phục vụ công lý và thiện ích chung. Đó là một sự phục vụ được thực hiện bởi mỗi người trong lĩnh vực mà người đó được mời gọi để làm việc. Đây là một mối quan tâm liên quan đến tất cả mọi người. Lời khuyên của thánh Phêrô dành cho thánh Phaolô vẫn đúng cho đến ngày nay: đó là chúng ta không được quên người nghèo (xem Ga 2:10).

Anh chị em trẻ thân mến, các giáo sư thân yêu và tất cả những người làm việc tại Đại học Sophia: cầu xin cho những suy tư này và cuộc gặp gỡ của chúng ta hôm nay sinh hoa kết quả cho cuộc sống của anh chị em và cho cuộc sống của cộng đồng học thuật này. Chúa và Giáo hội của Ngài đang trông cậy vào anh chị em để chia sẻ trong sứ mệnh tìm tòi, học hỏi và truyền bá sự Khôn ngoan thiêng liêng, và do đó, mang lại niềm vui và hy vọng cho xã hội ngày nay. Xin hãy nhớ cầu nguyện cho tôi và cho tất cả những ai cần sự giúp đỡ của chúng ta.

Và bây giờ, khi tôi chuẩn bị rời khỏi Nhật Bản, tôi cảm ơn anh chị em, và thông qua anh chị em, toàn thể người dân Nhật Bản đã hiếu khách tiếp và chào đón tôi trong chuyến tông du này. Tôi bảo đảm với anh chị em rằng tôi sẽ nhớ đến tất cả anh chị em trong tâm hồn mình và trong những lời cầu nguyện của tôi. Cảm ơn anh chị em.


Source:Libreria Editrice Vaticana
 
ĐTC kết thúc chuyến tông du Nhật Bản và đã trở về Roma
Đồng Nhân
17:07 26/11/2019
Tin Nhật Bản: 26/11/ 2019 -- Sau khi thăm đại học Sophia, Đức Thánh Cha đi xe hơi ra phi trường Tokyo-Haneda cách đó 20 km. Tại phi trường đã diễn ra nghi thức từ giã Đức Thánh Cha. Đức Thánh Cha chào từ giã các giám mục Nhật và các phái đoàn. Lúc 11:43, chiếc máy bay của hãng All Nippon Airways chở Đức Thánh Cha trực chỉ phi trường Fiumicino của Roma cách Tokyo 10.516 km, với 13 giờ 30 phút bay. Trên máy bay, Đức Thánh Cha đã chụp hình với phi hành đoàn và có cuộc họp báo với các ký giả đi cùng.

Ngay khi máy bay cất cánh, Đức Thánh Cha đã gửi điện thư cho Nhật hoàng Naruhito với nội dung như sau: "Từ giã nước Nhật, một lần nữa tôi xin gửi lời cảm ơn sâu sắc đến Hoàng thượng, với các thành viên của gia đình hoàng gia và tất cả người dân Nhật Bản, vì sự chào đón nồng nhiệt và lòng hiếu khách nồng hậu. Tôi cầu nguyện cho quý vị và cầu xin phước lành của Chúa trên tất cả quý vị."

Đức Thánh rất vui khi gặp những người thuộc mọi cảnh đời của xã hội Nhật Bản. Và người dân Nhật có thể cảm thấy sự nhiệt thành của ngài và họ cũng tỏ lòng nhiệt tình quý mến của họ. Từ Nhật hoàng Naruhito, đích thân tiễn Đức Thánh Cha ra xe, đến vị linh mục truyền giáo lớn tuổi, mắt ngấn lệ khi từ giã ngài tại đại học Sophia.

Người Nhật cám ơn Đức Thánh Cha đã mang niềm an ủi đến cho các nạn nhân của các thảm kịch và kêu gọi tình liên đới với nhau. Cám ơn Đức Thánh Cha đã đến củng cố đức tin của đoàn chiên, dù nhỏ bé, nhưng vẫn tỏ rõ căn tính Kitô hữu của mình: bảo vệ sự sống, giúp đỡ những người nghèo khổ yếu thế và đối thoại chung sống hòa bình với mọi người.
 
Đức Thánh Cha tạ ơn Đức Maria sau chuyến tông du Thái Lan và Nhật Bản
Thanh Quảng sdb
17:09 26/11/2019
Đức Thánh Cha tạ ơn Đức Maria sau chuyến tông du Thái Lan và Nhật Bản

Trước khi về lại Vatican, khi chuyến bay hạ cánh tại phi trường Rome kết thúc cuộc tông du nước ngoài lần thứ 31, Đức Thánh Cha Phanxicô đã đáp chuyến bay All Nippon Airways (ANA) từ Tokyo về lại Rome, máy bay hạ cánh vào tối thứ ba 26/11/19 xuống sân bay Leonardo da Vinci Thành phố Rome.
Khi hoàn tất các thủ tục tại sân bay, Đức Thánh Cha đã đến thẳng Vương cung Thánh đường Đức Bà Cả để tạ ơn Đức Mẹ.
Đức Thánh Cha dâng cho Mẹ một bó hoa, để tạ ơn Mẹ và ngài quỳ lặng trong giây phút để tạ ơn và cầu nguyện.
Sau đó, Đức Thánh Cha về Vatican. Đức Thánh Cha có một lòng sùng kính đặc biệt với Đức Mẹ, ngay từ khi lên ngôi Giáo hoàng, Đức Thánh Cha đã đến Vương cung thánh đường Đức bà Cả với tư cách là Đức Thánh Cha ngày 14 tháng 3 năm 2013 để phó thác triều đại của Ngài cho Đức Mẹ chỉ một ngày sau khi đắc cử.
 
Đức Giáo Hoàng họp báo trên không: sẽ đưa việc không sử dụng vũ khí hạch nhân vào Sách Giáo Lý
Vũ Văn An
21:00 26/11/2019
Theo Vatican News, trong cuộc họp báo trên không trên đường từ Tokyo về Rôma, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã trả lời nhiều câu hỏi của các ký giả về nhiều vấn đề khác nhau, từ việc sử dụng và sở hữu vô luân các vũ khí hạch nhân đến cuộc điều tra về tài chánh tại Vatican.
Sau đây là bản dịch không chính thức nội dung cuộc họp báo do Vatican News phổ biến:

Đức Giáo Hoàng ngỏ lời với các ký giả: “Tôi cám ơn các bạn vì việc làm của các bạn, vì cuộc hành trình cao độ với sự thay đổi bắt buộc: Thái Lan là một chuyện mà Nhật Bản lại là một chuyện khác. Các bạn không thể đánh giá hai nơi này bằng cùng các phạm trù như nhau. Các thực tại phải được lượng giá trong cùng một phạm trù. Nhật Bản và Thái Lan là hai thực tại hoàn toàn khác nhau. Đó là lý do công việc trở thành gấp đôi, và tôi cám ơn các bạn về điều đó, ngay trong những ngày bận suốt buổi, tôi vẫn cảm thấy gần gũi các bạn trong công việc này.



Cha Makoto Yamamoto, Công Giáo Shimbum: Cảm ơn Đức Thánh Cha rất nhiều vì đã đến Nhật Bản từ rất xa. Con là một linh mục giáo phận. Con sống gần Nagasaki. Đức Thánh Cha đã thấy Nagasaki và Hiroshima. Đức Thánh Cha cảm thấy thế nào? Giáo hội và xã hội ở phương Tây có gì để học hỏi từ Giáo hội và xã hội ở phương Đông không?

Đức Thánh Cha: Tôi sẽ bắt đầu với câu hỏi cuối cùng. Câu nói “lux ex Oriente, ex Occidente luxus” đã truyền cảm hứng cho tôi rất nhiều. Ánh sáng đến từ phương Đông, sự sa sỉ, chủ nghĩa tiêu dùng, đến từ phương Tây. Đó là loại khôn ngoan phương Đông, loại khôn ngoan không những về hiểu biết, nhưng còn về thời gian, về chiêm niệm. Sẽ rất hữu ích cho xã hội phương Tây của chúng ta, vốn luôn luôn hết sức vội vàng, để học cách chiêm niệm, hành vi biết dừng lại và nhìn sự vật một cách thi vị. Đây chỉ là ý kiến bản thân thôi, nhưng tôi nghĩ phương Tây nên làm nhiều thơ hơn một chút. Có một số điều đẹp đẽ về thi ca, nhưng phương Đông vượt xa. Phương Đông có khả năng nhìn sự vật bằng con mắt vượt lên trên. Tôi không muốn sử dụng hạn từ "siêu việt" vì một số tôn giáo phương Đông không đề cập đến siêu việt, nhưng có một viễn kiến vượt quá giới hạn của nội tại tính, nhưng họ không nói đến tính siêu việt. Đó là lý do tại sao tôi dùng các kiểu nói như thi ca, dư tràn [gratuità],tìm sự hoàn thiện qua ăn chay, đền tội, học đức khôn ngoan của các nhà hiền triết phương Đông. Tôi tin rằng người phương Tây nên dừng lại một chút và dành thì giờ cho đức khôn ngoan.

Cả Nagasaki lẫn Hiroshima đều phải đau khổ [do hậu quả của] bom nguyên tử, và điều này khiến họ xem ra tương tự nhau. Nhưng có một sự khác biệt: Nagasaki không chỉ trải nghiệm bom mà còn có các Kitô hữu. Nagasaki có nguồn gốc Kitô giáo. Kitô giáo có lâu trước đó. Có một cuộc đàn áp Kitô hữu trên khắp Nhật Bản, nhưng nó rất mạnh ở Nagasaki. Thư ký của Tòa Sứ Thần đã đưa cho tôi một bản chép bằng gỗ có hàng chữ "Tầm Nã" thời đó in trên đó: Tầm nã các Kitô hữu! Nếu bạn tìm thấy một tên, hãy nạp tên đó và bạn sẽ nhận được một phần thưởng. Nếu bạn tìm thấy một linh mục hãy nạp ông ta, và bạn sẽ nhận được một phần thưởng lớn. Điều gây ấn tượng là: đã có nhiều thế kỷ bách hại như thế. Đây là một hiện tượng Kitô giáo phần nào đã "tương đối hóa" bom nguyên tử, theo nghĩa tốt của hạn từ này. Ngược lại, đến Hiroshima chỉ để tưởng niệm vụ đánh bom nguyên tử, vì đây không phải là một thành phố Kitô giáo như Nagasaki. Đó là lý do tại sao tôi muốn đi đến cả hai nơi. Có thảm họa nguyên tử ở cả hai nơi.

Hiroshima là một bài giáo lý thực sự của con người về sự tàn ác. Tôi không thể đến thăm viện bảo tàng Hiroshima vì thời gian không cho phép, vì đó là một ngày thời tiết khó khăn. Nhưng họ nói nó thật kinh khủng. Có những lá thư của các Nguyên thủ quốc gia, các tướng lãnh giải thích một thảm họa lớn hơn có thể được tạo ra như thế nào. Trải nghiệm này cảm động hơn nhiều đối với tôi. Và ở đó tôi đã nhắc lại rằng việc sử dụng vũ khí hạch nhân là vô luân, đó là lý do tại sao nó phải được thêm vào Sách Giáo lý của Giáo Hội Công Giáo. Không những việc sử dụng chúng, mà còn cả việc sở hữu chúng nữa: vì một tai nạn hoặc sự điên rồ của một số nhà lãnh đạo chính phủ, một sự điên cuồng của một người có thể hủy diệt cả loài người. Những lời của Einstein hiện lên trong tâm trí: “Thế Chiến thứ tư sẽ được chiến đấu bằng gậy và đá”.

Shinichi Kawarada, Asahi Shimbum: Như ngài đã chỉ ra một cách đúng đắn, hòa bình lâu dài không thể đạt được nếu không giải giáp. Nhật Bản là một quốc gia được hưởng sự bảo vệ hạch nhân của Hoa Kỳ, và cũng là nước sản xuất năng lượng hạch nhân, có thể gây ra rủi ro lớn, như đã xảy ra tại Fukushima. Nhật Bản có thể đóng góp cho hòa bình thế giới như thế nào? Các nhà máy điện hạch nhân có nên ngừng hoạt động không?

Đức Thánh Cha: Quay trở lại việc sở hữu các nhà máy điện hạch nhân: tai nạn luôn có thể xảy ra. Bạn đã trải qua thảm họa ba mặt [1]. Năng lượng hạch nhân có giới hạn (hãy tạm gác vũ khí hạch nhân vì chúng phá hoại). Việc sử dụng năng lượng hạch nhân có giới hạn vì chúng ta chưa đạt được sự an toàn tuyệt đối. Bạn có thể nói với tôi rằng ngay cả điện cũng có thể gây ra thảm họa vì thiếu an toàn, nhưng đó sẽ chỉ là một thảm họa rất nhỏ. Một thảm họa do nhà máy điện hạch nhân sẽ là một thảm họa rất lớn. Các hệ thống an toàn chưa có đầy đủ. Đó là ý kiến cá nhân của tôi, nhưng tôi sẽ không sử dụng năng lượng hạch nhân cho đến khi việc sử dụng nó hoàn toàn an toàn. Một số người nói rằng đó là một rủi ro cho việc chăm sóc sáng thế và việc sử dụng năng lượng hạch nhân phải được ngăn chặn. Tôi xin dừng lại ở chuyện an toàn. Không có chi bảo đảm rằng thảm họa sẽ không xảy ra. Vâng, cứ mười năm một lần trên thế giới. Rồi, còn sáng thế nữa. Thảm họa nhà máy năng lượng hạch nhân gây ra cho sáng thế, cho con người. Đã có thảm họa ở Ukraine [2]. Chúng ta phải tiến hành cuộc nghiên cứu về an toàn, cả để tránh thảm họa và vì hậu quả môi trường. Tôi tin rằng chúng ta đã vi phạm giới hạn liên quan đến môi trường - với thuốc trừ sâu trong nông nghiệp, với việc nuôi gà mà các bác sĩ khuyên các bà mẹ không nên cho con ăn vì chúng được cung cấp hormone và có hại cho sức khỏe của bạn. Ngày nay có rất nhiều bệnh hiếm gặp do sử dụng môi trường không đúng cách. Một là chăm sóc môi trường phải diễn ra ngày hôm nay, hai là nó sẽ không bao giờ diễn ra. Nhưng xin trở về với năng lượng hạch nhân: xây dựng, an toàn và chăm sóc sáng thế.

Elisabetta Zunica, Kyoto News: Akamada Iwao là một người Nhật Bản bị kết án tử hình và đang chờ xem xét lại bản án. Ông có mặt trong Thánh lễ tại Tokyo Dome, nhưng không có cơ hội nói chuyện với ngài. Liệu có một cuộc họp ngắn ngủi với ngài đã được dự hoạch? Ở Nhật Bản, vấn đề án tử hình đang được thảo luận rất nhiều. Mười ba bản án tử hình đã được thực hiện ngay trước khi sửa đổi Sách Giáo lý về vấn đề này. Trong bài phát biểu của ngài, không thấy nhắc đến việc đó. Liệu Ngài đã có cơ hội hay không để thảo luận điều này với Thủ tướng Shinto Abe?

Đức Thánh Cha: Tôi đã nghe về trường hợp đó liên quan đến án tử hình sau này. Tôi không biết về người đó. Tôi đã nói về nhiều vấn đề với Thủ tướng: các phiên tòa, các bản án không bao giờ kết thúc, dù có hay không có tử hình. Tôi đã nói về những vấn đề tổng quát hiện cũng đang có ở các quốc gia khác: các nhà tù quá đông, nhiều người cứ phải chờ trong khi bị giam cầm phòng ngừa mà không có sự suy đoán vô tội. Mười lăm ngày trước đây, tôi đã có một bài phát biểu tại Hội nghị Quốc tế về Luật Hình và tôi đã nói nghiêm túc về vấn đề này. Án tử hình không được thi hành, nó vô luân. Điều này phải được liên kết với sự phát triển ý thức. Ví dụ, một số quốc gia không thể bãi bỏ nó vì các vấn đề chính trị, nhưng họ đình chỉ nó, đó là một cách kết án ai đó bị tù chung thân mà không tuyên bố như vậy. Nhưng bất cứ bản án nào cũng phải luôn luôn cho phép tái hội nhập, một bản án không có một tia hy vọng là vô nhân đạo. Ngay cả khi bị kết án tù chung thân, người ta phải nghĩ làm thế nào người thi hành bản án chung thân có thể được tái hội nhập, bên trong hoặc bên ngoài. Bạn sẽ bảo tôi: nhưng có những người bị kết án vì những vấn đề như điên khùng, bệnh tật, bất trị về di truyền ... Trong trường hợp đó, phải tìm cho ra một cách làm cho họ cảm thấy họ là người. Các nhà tù quá đông ở nhiều nơi trên thế giới; chúng là những nhà kho của nhân loại. Thay vì trở nên tốt hơn, nhiều khi họ thành hư hỏng. Chúng ta phải từ từ chiến đấu chống án tử hình. Có những trường hợp khiến tôi hạnh phúc vì một số quốc gia nói: chúng tôi sẽ dừng lại. Năm ngoái, trước khi rời nhiệm sở, một Thống đốc Tiểu bang đã đình chỉ gần như dứt khoát, đây là những bước được thực hiện bởi lương tâm con người. Nhưng một số quốc gia vẫn chưa thành công trong việc hội nhập mình vào lối suy nghĩ nhân đạo này".

Jean-Marie Guénois, Le Figaro: Thưa Đức Thánh Cha, xin chúc Đức Thánh Cha một ngày tốt đẹp. Đức Thánh Cha nói rằng hòa bình đích thực chỉ có thể tồn tại nếu là một nền hòa bình “được giải giáp”. Nhưng còn việc tự vệ hợp pháp thì sao, khi một quốc gia bị tấn công bởi một quốc gia khác? Trong trường hợp đó, khả thể “chiến tranh chính đáng” có còn tồn tại không? Một câu hỏi nhỏ... người ta đang nói tới một thông điệp về bất bạo dộng. Đức Thánh Cha vẫn đặt kế hoạch cho một thông điệp về bất bạo động? Hai câu hỏi ... Cảm ơn, Đức Thánh Cha.

Đức Thánh Cha: Vâng, kế hoạch có đó, nhưng vị Giáo hoàng tiếp theo sẽ thực hiện... Có những dự án khác đang leo lét. Một trong số đó là hòa bình. Nó đang chín muồi. Tôi cảm thấy tôi sẽ thực hiện nó khi đến lúc. Ví dụ, vấn đề bắt nạt là một vấn đề bạo lực. Tôi đặc biệt nói về vấn đề này với giới trẻ Nhật Bản. Đây là vấn đề chúng tôi đang cố gắng giải quyết bằng nhiều chương trình giáo dục. Đây là một vấn đề bạo lực. Tôi chưa cảm thấy sẵn sàng để viết thông điệp về bất bạo động, tôi phải cầu nguyện rất nhiều và tìm cách.

Có câu nói của người La Mã, “Si vis pacem para bellum” [Nếu bạn muốn hòa bình thì hãy chuẩn bị chiến tranh]. Chúng tôi chưa đạt được tiến bộ ở đó: các tổ chức quốc tế không thành công, Liên hiệp quốc không thành công. Họ làm trung gian thường xuyên và tốt đẹp: các quốc gia như Na Uy luôn sẵn sàng làm trung gian. Tôi thích điều đó, nhưng nó không đủ, chúng ta cần phải làm nhiều hơn nữa. Hãy lấy điển hình Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc: nếu có vấn đề với việc trang bị vũ khí và mọi người đồng ý giải quyết vấn đề này để tránh xung đột, mọi người đều bỏ phiếu “Đồng ý”. Một quốc gia có quyền phủ quyết bỏ phiếu “không đồng ý”, và thế là mọi sự đều dừng lại. Tôi không thể phán xử liệu việc đó có phải là một ý tưởng tốt hay không, nhưng tôi đã nghe nói rằng có lẽ Liên Hiệp Quốc nên tiến một bước nữa và loại bỏ quyền phủ quyết của một số quốc gia trong Hội đồng Bảo an. Tôi nghe nói đây là một khả thể. Có những vấn đề liên quan đến trạng thái cân bằng quốc tế mà tôi không thể phân xử ngay bây giờ. Nhưng mọi điều có thể làm để ngừng sản xuất vũ khí, ngăn chặn chiến tranh, khuyến khích đàm phán, với sự giúp đỡ của các trung gian, phải luôn luôn được thực hiện, và tạo ra kết quả. Ví dụ, trường hợp của Ukraine và Nga không phải là về vũ khí, nhưng về việc đàm phán trao đổi tù nhân, và điều này là tích cực. Ở Donbass, họ đang nghĩ về việc lên kế hoạch cho một chế độ cai trị khác. Các cuộc thảo luận đang được tiến hành. Đây là một bước tích cực.

Sự giả hình xấu xa của việc buôn bán vũ khí. Các nước Kitô giáo, các nước châu Âu nói về hòa bình nhưng lại sống nhờ vũ khí. Đây là đạo đức giả, một hạn từ trong các sách Tin mừng: Chúa Giêsu đã nói điều đó trong Mátthêu, Chương 23. Chúng ta phải ngăn chặn sự giả hình này. Cần phải có can đảm để nói: "Tôi không thể nói về hòa bình, bởi vì nền kinh tế của tôi kiếm được rất nhiều qua việc bán vũ khí”. Đây là tất cả những điều chúng ta cần nói, mà không xúc phạm và phỉ báng bất cứ quốc gia nào, nhưng nói như anh chị em, Vì lợi ích của tình huynh đệ của con người: chúng ta phải dừng lại vì đây là một điều khủng khiếp. Một con tàu đến cảng từ một quốc gia, được cho là sẽ giao vũ khí cho một con tàu khác sẽ đến Yemen, và các nhân viên ở hải cảng nói "không". Họ đã làm một điều tốt và con tàu trở về nhà. Đó là một trường hợp, nhưng nó cho chúng ta thấy chúng ta cần đi theo hướng nào. Hôm nay, hòa bình rất yếu nhưng chúng ta không được nản lòng. Ý tưởng phòng vệ chính đáng luôn có giá trị; ngay nền thần học luân lý cũng cho phép nó, nhưng như phương sách cuối cùng. Việc sử dụng vũ khí là phương sách cuối cùng. Việc Phòng thủ hợp pháp phải thông qua ngoại giao, trung gian. Việc phòng thủ hợp pháp bằng vũ khí là phương sách cuối cùng. Tôi nhấn mạnh: phương sách cuối cùng! Chúng ta đã thực hiện được tiến bộ đạo đức mà tôi chấp thuận, tra vấn tất cả những điều này. Điều tuyệt vời về việc này là nó khẳng định loài người đang hướng tới điều tốt, không hướng về điều ác.

Cristiana Caricato, TV2000: Người ta đang đọc trên các tờ báo rằng Tòa Thánh đã mua tài sản với giá hàng trăm triệu euro ở trung tâm Luân Đôn. Mọi người hơi bối rối trước việc Vatican sử dụng tài chính, nhất là khi có liên quan tới Đồng Xu Thánh Phêrô. Đức Thánh Cha có biết về các hoạt động tài chính này không, và trên hết, theo ý kiến của Đức Thánh Cha, việc sử dụng Đồng Xuu Thánh Phêrô có đúng không? Đức Thánh Cha thường nói rằng tiền không nên được tạo ra bằng tiền, Đức Thánh Cha đã tố cáo việc sử dụng tài chính cách bất cẩn, nhưng rồi chúng ta thấy rằng Tòa Thánh liên hệ đến các hoạt động này, và chúng ta bị sốc. Đức Thánh Cha coi toàn bộ sự việc này ra sao?

Đức Thánh Cha: Cảm ơn cô. Trước hết, quản trị tốt: khi tiền từ Đồng Xu Thánh Phêrô xung vào qũy, tôi phải làm gì, cất nó vào ngăn kéo? Không, đó là lối quản trị tồi. Tôi cố gắng đầu tư nó, và khi tôi muốn cho đi, khi có nhu cầu, trong một năm, tôi lấy nó ra, và vốn đã không mất giá, nó vẫn giữ nguyên, hoặc tăng lên một chút. Đó là quản trị tốt. ‘Bỏ tiền vào ngăn kéo’ là quản trị tồi. Điều chúng ta cần là quản trị tốt, đầu tư tốt. Rõ ràng chứ? Ngay cả điều, ở Argentina, chúng tôi gọi là "đầu tư theo kiểu bà góa”: cách các góa phụ để hai quả trứng ở đây, ba quả ở đây, năm quả ở kia. Nếu một quả vỡ, thì còn quả khác và không có gì bị hủy hoại cả. Nó luôn luôn an toàn và luôn luôn hợp luân lý. Nếu cô đầu tư Đồng Xu Thánh Phêrô vào một nhà máy vũ khí, thì đó không phải là nơi mà Đồng Xu Thánh Phêrô nên ở. Nếu cô thực hiện đầu tư và không đụng đến vốn trong nhiều năm, thì đó là điều không đúng. Đồng Xu Thánh Phêrô phải được chi tiêu trong vòng một năm, hoặc một năm rưỡi, cho đến khi lần quyên tiếp theo được thực hiện trên toàn thế giới. Đó là quản trị tốt, một lối quản trị an toàn. Và đúng, cô có thể mua một tài sản, thuê nó và sau đó bán nó, nhưng luôn phải an toàn, thực hiện tất cả các biện pháp cần thiết cho thiện ích của người ta và của Đồng Xu Thánh Phêrô. Lúc ấy, chuyện gì xảy ra, đã xảy ra. Một tai tiếng. Họ đã làm những điều dường như không được sạch sẽ. Nhưng lời buộc tội không phát xuất từ bên ngoài. Cuộc cải tổ kinh tế, được dẫn nhập bởi Đức Bênêđíctô XVI, đã được thực hiện, và chính Thanh lý viên nội bộ đã nói: một điều gì đó tồi tệ đang diễn ra ở đây, một cái gì đó không đúng. Ông đến gặp tôi và tôi hỏi ông ta: Ông có chắc không? Ông trả lời “Chắc” và ông ta cho tôi xem các số liệu. Ông hỏi “con phải làm gì? Tôi nói với ông rằng có hệ thống tư pháp của Vatican và ông nên đi báo cáo điều này với Cổ động Viên Tư Pháp (Promoter of Justice). Tôi hài lòng về điều này vì nó cho thấy hệ thống quản trị của Vatican hiện có các nguồn lực để làm sáng tỏ những điều tồi tệ xảy ra trong nội bộ, như trong trường hợp này. Và nếu đó không phải là trường hợp của vụ mua tài sản Luân Đôn - vì điều này vẫn chưa rõ ràng – thì dù sao cũng có thối nát. Cổ động viên Tư pháp đã nghiên cứu nó, tiến hành tham khảo và thấy có vấn đề trên bảng cân đối kế toán. Sau đó ông xin phép tôi để tiến hành cuộc lục soát. Giả định thối nát có đó và ông nói với tôi những gì ông sẽ phải làm tại văn phòng này, văn phòng nọ. Tôi đã ký giấy cho phép. Năm văn phòng đã bị lục soát. Hiện nay, mặc dù có sự suy đoán vô tội, đã có những nguồn vốn không được quản lý tốt, thậm chí là tham nhũng. Tôi tin rằng trong một tháng, các việc giáng chức sẽ bắt đầu với năm người, vốn đã bị ngưng chức vì có bằng chứng. Cô có thể hỏi tôi: “Nhưng năm người này có tham nhũng không?” Không. Giả định vô tội là một bảo đảm, một nhân quyền. Nhưng có tham nhũng. Chúng ta có thể thấy nó. Kết quả cuộc lục soát sẽ cho thấy liệu họ có tội hay không. Điều đó thật tệ, thật không tốt khi những điều này xảy ra bên trong Vatican. Nhưng chúng đang được giải quyết bởi các cơ chế nội bộ mà Đức Giáo Hoàng Bênêđíctô XVI đã dẫn khởi, và điều đó đang bắt đầu hoạt động. Tôi cảm ơn Chúa vì điều này. Tôi không cảm ơn Người vì sự tham nhũng, nhưng vì hệ thống kiểm soát Vatican hoạt động tốt.

Còn tiếp
 
Tin Giáo Hội Việt Nam
Gặp Mặt Thành Viên Ban Thường Vụ các Giáo Xứ Giáo Phận Đà Nẵng năm 2019
Tô-ma Trương Văn Ân
09:45 26/11/2019
Nhân ngày lễ Kính Các Thánh Tử Đạo Việt Nam, Bổn mạng Giáo Hội Việt nam, Bổn mạng các Hội đồng mục vụ giáo xứ. lúc 8 giờ sáng 25 / 11 / 2019, tại Nhà thờ Giáo xứ Chính Tòa Đà Nẵng, hơn 240 Thành viên Ban Thường vụ của 51 Giáo xứ và 7 Giáo họ biệt lập trong Giáo phận, cùng về đây, gặp gỡ chia sẻ: kinh nghiệm mục vụ, quản trị và điều hành tại các Giáo xứ.

Trong phần Huấn giáo và Tu đức, Cha Phan-xi-cô X Nguyễn Văn Thịnh – Đặc trách mục vụ Giáo dân đã giới thiệu nhiều tấm gương đạo đức Thánh thiện và lòng trung kiên vì Đạo Chúa của các Thánh Tử Đạo Việt Nam, để các tham dự viên cảm nghiệm học hỏi và noi gương Đức tin, nhân đức thờ phượng, siêng năng tham dự Bí tích, chu toàn bổn phận, sống tâm tình phục vụ. Tham dự viên cần dấn thân với các nhân đức: Tin, Cậy, Mến. Thưc hành trong Ơn gọi làm Ki-tô Hữu trong gia đình, trong Giáo Hội và xã hội hôm nay, trong việc loan báo Tin Mừng, cách riêng trong công việc mục vụ, quản trị và điều hành tại Giáo xứ cùng với Cha Quản xứ.

Xem Hình

Một điều được mong đợi, đó là anh Gioan Đổ Thiệt và anh Tô-ma Trương Văn Ân chia sẻ với tham dự viên một số thông tin, kinh nghiệm và bài học về Người Tông đồ Giáo dân, trong dịp 2 anh dự Đại Hội Ủy Ban Giáo Dân toàn quốc lần thứ I diễn ra từ ngày 16 đến 18 / 7 / 2019 tại Trung tâm hành hương Đức Mẹ Bãi Dâu, Giáo phận Bà Rịa, thành phố Vũng Tàu.

Trong dịp này, Ban Đại diện các Hội đồng mục vụ Giáo xứ của Giáo phận Đà Nẵng được thành lập, với các thành viên:

1. Ông Phan-xi-cô Xavie Nguyễn Văn Hiến, Trưởng BTV Giáo xứ Chính Tòa – làm Trưởng Ban

2. Ông Phê-rô Trương Ngọc Lân, Trưởng BTV Giáo xứ Hòa Minh - làm Phó Ban

3. Ông Tô-ma Trương Văn Ân, Phó BTV Giáo xứ Nhượng Nghĩa – làm Phó Ban

4. Bà Maria Lưu Thị Thu Thủy, Thủ Quỹ Giáo xứ Chính Tòa – làm Thư ký và Thủ Quỹ

Cao điểm của ngày gặp gỡ là Thánh lễ đồng tế do Đức Giám Mục Giáo phận Chủ sự, với phụng vụ Thánh lễ Kính các Thánh Tử Đạo Việt Nam. Đức Cha đã chia vui vì niềm vui gặp gỡ, trong tinh thần Đức tin, trong hiệp nhất yêu thương, sống đức tin và loan báo Tin Mừng. Đức Cha cầu chúc nhiều phúc lành của Thiên Chúa đến từng thành viên nhân ngày lễ Bổn mạng các Hội đồng mục vụ Giáo xứ ( HĐMV GX). Quý Cha đồng tế đã dâng lời cầu nguyện cho các Thành viên HĐMV GX đã qua đời. Đức Cha mời gọi sự cộng tác một cách tích cực của các thành viên HĐMV GX với Cha Quản xứ trong khiêm hạ sẻ chia, trong hiền hòa nhẫn nại, với tinh thần xây dựng Hội Thánh là thân thể Chúa Ki-tô.

Cuối Thánh lễ, ông Tân Trưởng Ban Đại diện, Đại diện các Thành viên HĐMV có lời cám ơn Đức Cha, Quý Cha đồng tế và Quý Cha đặc trách, đã Huấn giáo, nâng đỡ, xin tiếp tục nâng đỡ trong trách nhiệm và bổn phận của từng Người. Ông cũng nói lên quyết tâm của các thành viên sống tinh thần của các Thánh Tử Đạo, có lòng yêu mến Chúa và Hội Thánh, hy sinh, vượt qua những khó khăn để hoàn thành tốt những tin yêu và tín nhiệm của Giáo Hội và Cộng đoàn trao phó.

Xin Phúc lành của Thiên Chúa, qua lời chuyển cầu của Các Thánh Tử Đạo Việt Nam ban nhiều ơn cho Giáo Hội Việt Nam, từng Tín hữu Việt Nam, cách riêng Quý Thành viên Hội đồng mục vụ Giáo xứ.

Tô-ma Trương Văn Ân
 
Giáo xứ Tân Việt Hội Đồng Mục Vụ mừng bổn mạng
Vinh sơn Trần văn Đẩu
10:29 26/11/2019
“ Đây bài ca ngàn trùng, hiệp dâng về Thiên Chúa bài ca thắm nhuộm máu hồng… Lời bài ca nhập lễ của ca đoàn Chúa Ba Ngôi đã giúp cộng đoàn sốt sáng Tham dự Thánh lễ trọng thể kính Các Thánh Tử Đạo VN bổn mạng HĐ MV giáo xứ Tân việt diễn ra lúc 17g thứ hai 25/11/2019 tại giáo xứ Tân việt hạt Tân sơn nhì

Thánh lễ do LM chánh xứ Đa minh Vũ ngọc Thủ chủ tế cùng với sự hiện diện của Quý chức tân cựu đại diện các đoàn thể cùng cộng đoàn dân Chúa.

Xem Hình

Sau ba hồi chiêng cổ, quý chức các giáo họ, đại diện các đoàn thể đón Cha chủ tế từ tiền sảnh thánh đường lên cung thánh bắt đầu Thánh lễ tạ ơn.

Đầu lễ cha chủ tế nhắn nhủ: Hôm nay toàn thể Giáo hội mừng kính các Thánh Tử đạo VN, cũng là bổn mạng HĐMV giáo xứ Tân việt cũng như có nghi thức tuyên hứa của tân banthường vụ hội đồng mục vụ giáo xứ chúng ta. Chúng ta cùng tạ ơn Chúa và chúc mừng nhau.

Chia sẻ Tin mừng Cha chủ tế nói: “ Đọc lại tiểu sử của các Thánh tử đạo VN, chúng ta thấy ở quy nhơn chúng ta thấy có rất nhiều ông trùm của các giáo họ, cuộc sống của các ông trùm luôn trung thành với Chúa, trung thành với giáo hội và sẵn sàng hy sinh để làm rạng danh Chúa trong thời kỳ đạo mới đến nước ta.

Thánh lễ hôm nay cũng là bổn mạng của quý chức trong HĐMV giáo xứ và đặc biệt có 5 vị sẽ tuyên hứa, đây là những vị đã được anh chị em tin tưởng quý mến bầu lên để phục vụ giáo xứ. Chắc chắn con đường mà các vị ấy đã lựa chọn phải là con đường hy sinh rất nhiều như Chúa Giê su ngày xưa đã nói, người càng làm lớn thì càngphải phục vụ anh chị em vì những gì anh em làm cho một trong những người bé mọn nhất là làm cho chính ta.

Ngài kết luận: Ước mong lòng yêu mến các Thánh Tử Đạo VN của giáo xứ chúng ta sẽ ngày một triển nở, và không chỉ dừng lại ở yêu mến chúng ta phải nêu gương các Ngài, sống và làm chứng niềm tin của mình nơi gia đình, trong xã hội qua đó nhiều người sẽ tin và nhận biết Chúa là Thiên Chúa của tình yêu.

Sau bài giảng là nghi thức tuyên hứa của Tân ban thường vụ HĐMV. Xin cho các quý chức trong nhiệm kỳ mới này luôn được ơn khôn ngoan để đem lại lợi ích cho cộng đoàn giáo xứ.

Thánh lễ tiếp tục với Lời nguyện tín hữu và dâng của lễ.

Kết thúc thánh lễ toàn thể cộng đoàn ra đài các Thánh tử đạo VN để cùng đọc kinh cầu nguyện.

Mừng kính các Thánh tử đạo VN ước mongnhững hạt giống đã được các Ngài gieo trồng tiếp tục trổ sinh nhiều hoa trái thiêng liêng trong đời sống đức tin của mỗi người chúng ta.

Vinh sơn Trần văn Đẩu
 
Bênh vực công lý và Giáo Hội
Quốc Phòng Việt Nam Sợ Tầu Ra Mặt
Phạm Trần
21:46 26/11/2019
Lấy phương châm “hòa bình, tự vệ” chỉ đạo, chính sách Quốc phòng mới của Việt Nam đã tăng từ 3 lên 4 “không”, đó là: không tham gia liên minh quân sự; không liên kết với nước này để chống nước kia; không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự hoặc sử dụng lãnh thổ Việt Nam để chống lại nước khác; không sử dụng vũ lực hoặc đe doạ sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế”.

Bọc trong cái vỏ “Sách trắng Quốc phòng Việt Nam 2019”, công bố ngày 25/11 (2019) tại Hà Nội, nhìn chung không thay đổi so với Sách trắng năm 2009. Nhưng thời điểm ra đời của Sách trắng lần này xẩy ra 30 ngày sau khi Tầu khảo sát dầu khí Hải Dương-8 (HD-8) của Trung Cộng kết thúc lịch tìm kiếm, bắt đầu từ ngày 03/07 đến 24/10 (2019) ở vùng biển Tư Chính, bên trong vùng đặc quyền kinh tế 200 Hải lý của Việt Nam (khoảng 370 cây số), tính từ bờ biển Vũng Tầu.

Đã có từ 30 đền 40 tầu chiến và cảnh sát biển Trung Cộng yểm trợ và bảo vệ HD-8 trong suốt thời gian hoạt động, bao gồm cả 3 lần ra vào vùng biển chủ quyền của Việt Nam như ao nhà của Bắc Kinh mà không gặp bất cứ sự chống cự nào của lực lượng Hải quân và Cảnh sát biển Việt Nam.

ĐIỂM MỚI TƯỚNG VỊNH

Do đó, điểm “không” mới thứ bốn là “không sử dụng vũ lực hoặc đe doạ sử dụng vũ lực trong quan hệ quốc tế” đã giải thích đầy đủ lý do tại sao Việt Nam Cộng sản đã không có bất cứ hành động quân sự nào nhằm ngăn cản, hay chống lại các hoạt động của HD-8 ở vùng biển Tư Chính, kể cả việc kiện Trung Cộng ra Tòa án Quốc tế như Phi Luật Tân đã làm và thắng kiện năm 2016.

Việt Nam là nước nhỏ và tiềm năng quân sự cũng rất yếu so với nước láng giềng thù nghịch Trung Cộng nên điểm “không” thứ 4 mới không phản ảnh sức mạnh quân sự của Việt Nam mà chỉ là cách nói khoe mẽ rằng chúng tôi không tấn công quân sự trước, trừ khi bị tấn công.

Bằng chứng Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, Thứ trưởng Quốc phòng đã nói khi công bố Sách trắng rằng:”Chúng ta chỉ sử dụng tình huống tự vệ khi đất nước bị xâm phạm. Trước hết là chủ quyền quốc gia, toàn vẹn lãnh thổ, độc lập tự chủ đất nước, lợi ích quốc gia dân tộc, ổn định chế độ…”

Ông Vịnh, con trai út của Đại tướng Nguyễn Chí Thanh, nguyên Bí thư Trung ương Cục miền Nam, kiêm Chính ủy Quân Giải phóng miền Nam, đã qua đời ngày 6 tháng 7 năm 1967 do một cơn nhồi máu cơ tim khi ra Hà Nội để báo cáo về tình hình miền Nam.

Tướng Vịnh nói tiếp:”Sách trắng Quốc phòng Việt Nam 2019 xác định rõ quan điểm của Việt Nam trong đấu tranh quốc phòng, bảo vệ Tổ quốc, đó là: Việt Nam tôn trọng độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ và lợi ích của tất cả các nước theo quy định của luật pháp quốc tế; đồng thời yêu cầu các nước tôn trọng độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ, hiến pháp, pháp luật của Việt Nam. Việt Nam kiên quyết, kiên trì đấu tranh giải quyết mọi tranh chấp bất đồng bằng các biện pháp hòa bình trên cơ sở pháp luật và thông lệ quốc tế; và sẽ sử dụng mọi biện pháp cần thiết để tự vệ, bảo vệ chủ quyền, lãnh thổ khi lợi ích quốc gia bị xâm phạm..” (theo báo Quân đội Nhân dân, ngày 25/11/2019)

Tướng Vịnh, 62 tuổi (sinh 15/05/1957), từng đứng đầu Tổng cục II, Tổng cục Chính trị Quân đội, chuyên gia tình báo và đối ngoại Quốc phòng. Ông nói rất hăng về “tự vệ” và “bảo vệ chủ quyền, lãnh thổ” khi trình bày về Sách trắng, nhưng lại là người, được nhiều người thạo tin ở Hà Nội nhìn nhận, nổi tiếng “thân Trung Cộng”, chỉ sau có Tổng Bí thư Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng.

Một trong những thái độ “nói chung chung, không dám chạm đến Trung Cộng ở Biển Đông” của Tướng Vịnh được chứng minh trong cuộc trò chuyện với Báo chí tại Hà Nội ngày 17/07/2019, 14 ngày sau khi Trung Cộng đem HD-8 vào hoành hành bất hợp pháp ở Tư Chính.

Ông Vịnh nói:” Chúng ta cần khẳng định, an ninh, an toàn hàng hải, hàng không ở Biển Đông là lợi ích chung của cả thế giới và các vấn đề phải được giải quyết bằng biện pháp hòa bình trên cơ sở luật pháp quốc tế để đi đến sự ổn định, hợp tác và phát triển trong khu vực.”

Theo Thượng tướng Vịnh:” Cọ sát chiến lược của các nước lớn là điều tất yếu trong quá trình phát triển, nhưng cọ sát ấy không được và không nên ảnh hưởng đến lợi ích của các nước khác trong khu vực, mà vấn đề an ninh, an toàn hàng hải, hàng không ở Biển Đông là một ví dụ.”

“Chúng ta một mặt đấu tranh bảo vệ chủ quyền, mặt khác đấu tranh để bảo vệ môi trường hòa bình, và lợi ích chung của Biển Đông với cộng đồng quốc tế. Đây là chủ trương tại các hội nghị quân sự quốc phòng tới đây.”

Tướng Vịnh có ý nói đến các Hội nghị Quốc phòng trong tương lai trong năm 2020, khi Việt Nam giữ vai trò Chủ tịch khối ASEAN (Hiệp hội các nước Động Nam Á).

Ông nói thêm:” Chúng tôi không mong muốn quân sự hóa, cạnh tranh chiến lược tạo ra các xung đột ảnh hưởng tới hòa bình, an ninh trong khu vực….Chúng ta không muốn và không để các mâu thuẫn xung đột từ bên ngoài đem vào giải quyết. “

Tuyệt nhiên, vào lúc cả nước Việt Nam xôn xao và căm phẫn trước “cuộc xâm lăng” mới của HD-8, Tướng Vịnh đã không nói một chữ về Tư Chính. Ông cũng không dám lên án Trung Cộng, khi ấy, đang xâm lăng lãnh thổ và chà đạp lên quyền chủ quyền của Việt Nam ở Biển Đông.

SÁCH TRẮNG-BIỂN ĐÔNG

Cũng vì thời điểm công bố Sách trắng Quốc phòng Việt Nam 2019, chỉ sau vụ Tư Chính lắng xuống, dư luận vẫn chờ xem đảng và nhà nước CSVN có động thái gì khác để bảo vệ chủ quyền biển đảo. Nhưng mọi người đã thất vọng khi thấy tất cả báo, đài chính thống của đảng tiêu biểu như báo điện tử Trung ương đàng, báo Chính phủ, Nhân Dân, Quân đội Nhân dân, Sài Gòn Giài Phóng, Đài Tiếng nói Việt Nam và Thông Tấn xã Việt Nam, Đài Truyền hình nhà nước v.v…đều không viết gì về vấn đề Biển Đông ghi trong Sách Trắng.

Ngược lại, tất cả chỉ tập trung nói:”Sách trắng Quốc phòng Việt Nam được bố cục thành ba phần.

Phần thứ nhất: Bối cảnh chiến lược và chính sách quốc phòng” với nội dung tập trung khái quát tình hình thế giới, khu vực và Việt Nam; chiến lược bảo vệ Tổ quốc, chiến lược quốc phòng, chiến lược quân sự Việt Nam; chính sách quốc phòng Việt Nam; hội nhập quốc tế và đối ngoại về quốc phòng; đấu tranh quốc phòng.

Phần thứ hai: Xây dựng nền quốc phòng toàn dân” gồm bốn nội dung chính, trong đó có nội dung về xây dựng tiềm lực, lực lượng, thế trận quốc phòng; lãnh đạo, quản lý quốc phòng; xây dựng tiềm lực chính trị - tinh thần, tiềm lực kinh tế, văn hóa, xã hội, khoa học - công nghệ, quân sự và xây dựng “thế trận lòng dân”; xây dựng các tỉnh, thành phố thành khu vực phòng thủ vững chắc…

Phần thứ 3 của Sách trắng Quốc phòng Việt Nam năm 2019 có chủ đề: “Quân đội nhân dân và dân quân tự vệ”, thông tin khái quát về truyền thống lịch sử quân sự Việt Nam; lịch sử hình thành, phát triển, chức năng, nhiệm vụ, tổ chức và phương hướng xây dựng của Quân đội nhân dân Việt Nam; phương hướng xây dựng Quân đội nhân dân Việt Nam.

(theo báo Quân đội Nhân dân, ngày 25/11/2019)

Riêng báo VietNamNet của Bộ Thông tin và Truyền Thông đã có bài tường thuật về Sách Trắng và tình hình Biển Đông.

Theo đó, Sách trắng nhận định:”Tình hình Biển Đông thời gian gần đây mặc dù đã có một số chuyển biến tích cực, nhưng có yếu tố gây mất ổn định, căng thẳng vẫn tồn tại và diễn biến phức tạp đang đặt ra những thách thức mới đối với việc bảo vệ chủ quyền, lãnh thổ, bảo vệ hoà bình, ổn định của Việt Nam.”

Làm gì có “chuyển biến tích cực” mà hoang tưởng như thế ? Trung Cộng đã không ngừng tấn công, tịch thu tài sản của ngư dân Việt Nam khi đánh bắt ở Biển Đông. Quan trọng hơn, Bắc Kinh vẫn ngang nhiên tuyên bố các bãi đá và đảo ở Biển Dông, chiếm 3/4 tổng diện tích 3.5 triệu cây số vuông là của Tổ tiến họ để lại, và sẽ quyết tâm bảo vệ không để mất một ly !

Báo VNNET viết tiếp:”Sách Trắng nêu rõ, những diễn biến mới trên Biển Đông, trong đó có các hành động đơn phương, áp đặt dựa trên sức mạnh, bất chấp luật pháp quốc tế và các hoạt động quân sự hoá, làm thay đổi nguyên trạng, xâm phạm chủ quyền, quyền chủ quyền, quyền tài phán của Việt Nam theo luật pháp quốc tế, ảnh hưởng đến lợi ích của các quốc gia liên quan, đe doạ hoà bình, ổn định, an ninh, an toàn hàng hải, hàng không trong khu vực.”

Nhưng nước nào đã và đang có hành động ngang ngược như thế, nếu không phải là Trung Cộng ? Tại sao Sách Trắng không dám chỉ đích danh Trung Cộng là kẻ chủ động đàng gây bất ổn ở Biển Đông ?

Cũng chỉ có các tầu lớn nhỏ có võ trang của Trung Cộng đã đâm chìm nhiều tầu cá Việt Nam ở vùng biển Hoàng Sa và Trường Sa mà phần đông báo, đài nhà nước chỉ dám viết là “tầu lạ” hay “tầu nước ngoài”

TƯỚNG VỊNH LẠI MẬP MỜ

Phát biểu trước Báo chí và Ngoại giao Quốc tế tham dự buổi công bố Sách trắng, Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh nói như người trên cung mây rằng:” Một số hoạt động mới xây dựng đảo nhân tạo, quân sự hóa trên Biển Đông đã làm phức tạp hóa tình hình, đi ngược lại quy định của luật pháp quốc tế cũng như những thỏa thuận về hòa bình, an ninh thế giới cũng như châu Á - Thái Bình Dương.”

Ông nói:” Quan điểm của Việt Nam là phản đối bất kể quốc gia nào tiến hành quân sự hóa hay có các hoạt động đi ngược lại luật pháp quốc tế, làm phức tạp thêm tình hình.

Chúng tôi đấu tranh với những việc này và biện pháp là vừa đấu tranh nhưng vừa hợp tác. Đấu tranh để nêu quan điểm lập trường, nhưng cũng hợp tác để cùng tìm ra lợi ích chung, cùng giải quyết những bất đồng, khác biệt và cùng tạo ra môi trường hòa bình, ổn định.”

Thêm lần nữa, ông Vịnh lại tránh cái tên húy Trung Cộng, không dám nêu đích danh nước này đã “xây dựng đảo nhân tạo, quân sự hóa trên Biển Đông”.

Nhưng ông lại cổ xúy việc “tăng cường hợp tác quốc phòng với các nước để nâng cao khả năng bảo vệ đất nước và giải quyết các thách thức an ninh chung.”

Tướng Vịnh nói khơi khơi:”Những ai tôn trọng độc lập, chủ quyền, thiết lập và mở rộng quan hệ hữu nghị, hợp tác, bình đẳng, cùng có lợi với Việt Nam đều là đối tác. Bất kỳ thế lực nào có âm mưu và hành động chống phá mục tiêu của nước Việt Nam trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc; lật đổ chế độ XHCN, xâm phạm độc lập, chủ quyền, lợi ích quốc gia dân tộc Việt Nam đều là đối tượng của Việt Nam.”

Như vậy, ngoài chuyện sợ Tầu trên đất liền, ngoài Biển Đông, trong Quốc hội và tại các diễn đàn Quốc tế, nay Việt Nam lại sợ Tầu cả trong Sách Trắng Quốc Phòng 2019 thì có chuyện gì mạt rệp hơn để nói về đảng CSVN nữa không ? -/-

Phạm Trần

(11/019)
 
Tài Liệu - Sưu Khảo
Giải đáp phụng vụ: Lễ bổn mạng giáo xứ được mừng thế nào trong mùa Giáng Sinh?
Nguyễn Trọng Đa
09:44 26/11/2019
Giải đáp của Cha Edward McNamara, Dòng Đạo Binh Chúa Kitô (LC), giáo sư phụng vụ và thần học Bí tích, Giám đốc Viện Sacerdos tại Đại học Regina Apostolorum (Nữ Vương các Thánh Tông Đồ), Rôma.

Hỏi: Một thành viên Hội đồng giáo xứ, khi thảo luận với vị giám đốc phụng vụ của giáo phận chúng con, đã gợi ý với con rằng lễ bổn mạng của giáo xứ chúng con, thánh Tôma thành Canterbury, phải được tổ chức trong năm nay như một lễ trọng, thay cho ngày mà lễ này trùng ngày, đó là Chúa Nhật Thánh Gia Thất. Giáo xứ hiện được kết hợp dưới một tên mới, chung cho cả hai nhà thờ, mặc dù cả hai đều giữ lại tên thánh bổn mạng khi được cung hiến. Con không thể thực sự thấy rằng việc không cử hành lễ Thánh Gia Thất là vì mục đích cử hành trọng thể lễ bổn mạng của một trong hai nhà thờ vào ngày Chúa Nhật. Xin cha giúp ý kiến. - R. D., Cornwall on Hudson, New York, Hoa Kỳ.

Đáp: Có một vài điều cần xem xét ở đây.

Trước hết, ngày lễ thánh Tôma thành Canterbury (29-12) là một lễ trọng riêng trong Hội Thánh, theo Quy luật tổng quát về Năm phụng vụ và Lịch chung Rôma.

Như thế, lễ này là ưu tiên hơn lễ Thánh Gia Thất trong bất cứ năm nào, mà trong đó ngày 29-12 rơi vào ngày Chúa Nhật, và phải được cử hành trong nhà thờ đó.

Mặc dù hiện nay giáo xứ đã được nối kết với một giáo xứ khác dưới một tên mới, nhưng lễ trọng vẫn được áp dụng cho nhà thờ thánh Tôma, chứ không cho nhà thờ kia.

Tôi tin rằng sự giải thích này là rõ ràng theo Bộ Giáo luật hiện hành (Điều 1218) và Nghi thức cung hiến một nhà thờ (số 4) và Sách Lễ Nghi Giám mục, số 865:

"Mỗi nhà thờ phải mang một tước hiệu riêng, và một khi đã cung hiến, không thể thay đổi tước hiệu nữa" (Bản dịch Việt ngữ của các Linh Mục: Nguyễn Văn Phương, Phan Tấn Thành, Vũ Văn Thiện, Mai Ðức Vinh). Tước hiệu được ban cho nhà thờ vào lúc cung hiến nhà thờ, với sắc lệnh của Giám mục.

Để làm rõ thêm các quy chế này và giải quyết một số tình huống mục vụ mới, Thánh Bộ Phụng Tự và Kỷ luật Bí Tích đã ban hành một thông báo, "Omnis ecclesia titulum" vào ngày 10-2-1999, "Liên quan đến việc đặt tên thánh bổn mạng cho các giáo phận và giáo xứ". Liên quan đến điểm trên, tài liệu viết:

"5. Một khi tước hiệu đã được đặt trong việc cung hiến một nhà thờ, tước hiệu này không thể được thay đổi (Giáo luật điều 1218), trừ khi, vì các lý do nghiêm trọng, nó được cho phép rõ ràng bởi một đặc miễn của Tòa Thánh.

"6. Tuy nhiên, nếu một tước hiệu đã được chỉ định như một phần của việc làm phép nhà thờ, theo Ordo Benedictionis Ecclesiae (nghi thức làm phép nhà thờ), nó có thể được thay đổi bởi Giám mục giáo phận (xem điều luật 381, 1) vì một lý do nghiêm trọng, và với tất cả các yếu tố được xem xét hợp lệ.”

Trong một số trường hợp, quy luật của lịch chung tiên liệu việc chuyển lễ bổn mạng của một nhà thờ vào ngày Chúa Nhật kế tiếp. Mời đọc:

“58. Để phục vụ lợi ích mục vụ cho giáo dân, trong các Chúa Nhật Thường niên, được phép mừng các lễ nào gặp trong tuần mà được giáo dân sùng mộ, miễn là những lễ ấy cao hơn chính ngày Chúa Nhật theo bảng ghi thứ tự ưu tiên. Có thể mừng các lễ ấy trong mọi thánh lễ có đông giáo dân tham dự.” (bản dịch Việt ngữ của Ủy Ban Phụng tự, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam)

Tuy nhiên, xin lưu ý rằng ở đây chúng ta nói về “Chúa Nhật mùa Thường niên”, và do đó khả năng này không thể xuất hiện trong tuần bát nhật Giáng sinh.

Về quan điểm kỹ thuật, lễ này không được chuyển sang Chúa Nhật (như xảy ra ở một số quốc gia cho lễ Hiển Linh, lễ Mình Thánh Chúa, v.v.), nhưng được cử hành đúng ngày. Do đó, Các Giờ Kinh Phụng Vụ được cử hành vào đúng ngày lễ của thánh nhân, và Các Giờ Kinh Phụng Vụ của ngày Chúa Nhật tương ứng vào ngày lễ thánh nhân vẫn được duy trì.

Về trường hợp xây nhà thờ mới, có nhiều khả năng được tiên liệu trong tài liệu “Omnis Ecclesiae Titulum”:

"11. Khi một giáo xứ mới được xây dựng thay cho một số giáo xứ hủy bỏ, giáo xứ mới có thể có nhà thờ riêng, vốn giữ lại tước hiệu hiện tại, trừ khi đó là một tòa nhà mới xây. Hơn nữa, các nhà thờ của các giáo xứ hủy bỏ, bất cứ khi nào các giáo xứ này được coi là 'đồng giáo xứ' (co-parish), vẫn giữ các tước hiệu riêng của họ.

"12. Nếu một số giáo xứ được kết hợp với nhau để thành một giáo xứ mới, thì vì lý do mục vụ, được phép thiết lập một tước hiệu mới khác với tước hiệu của nhà thờ giáo xứ."

Tùy chọn thứ hai này là sự lựa chọn đã được thực hiện trong trường hợp cụ thể này. Bởi vì lễ trọng gắn liền với nhà thờ, nên dường như tước hiệu của giáo xứ mới không cấu thành lễ trọng cho nhà thờ không có tước hiệu này.

Thật vậy, mặc dù theo truyền thống, tên của giáo xứ trùng với tên của nhà thờ, Giáo luật không có quy định cụ thể nào yêu cầu hoặc quy định một tên của giáo xứ. Do đó, trong một số trường hợp hợp nhất, giáo xứ đã nhận được một tên dân sự dựa vào địa phương (ví dụ, giáo xứ Phú Nhơn) và không phải tên của một vị thánh, hoặc tên thánh bổn mạng của bất cứ nhà thờ nào mà giáo xứ thuộc về.

Khi giáo xứ và nhà thờ có tên khác nhau, có nhiều lý do tốt để nói cho chính xác, thậm chí có khi phải trả giá bằng một số vụng về và sai trái, chẳng hạn sử dụng tên “Giáo xứ thánh Têrêsa thành Lisieux tại Nhà thờ thánh Têrêsa thành Avila”, và “Giáo xứ thánh Têrêsa thành Lisieux tại nhà thờ thánh Gioan Thánh Giá.”

Trong trường hợp như vậy, lễ thánh Têrêsa thành Avila (15-10) và lễ thánh Gioan Thánh Giá (14-12) sẽ được mừng trọng thể trong các nhà thờ tương ứng của các ngài.

Lễ thánh Têrêsa thành Avila có thể được mừng trọng thể vào Chúa Nhật gần đó; còn lễ thánh Gioan Thánh giá là không được mừng trọng thể, vì lễ này đúng vào Mùa Vọng. Thật vậy, lễ này sẽ không mừng trọng thể ngay cả khi lễ là đúng vào ngày Chúa Nhật, bởi vì các Chúa Nhật Mùa Vọng là ưu tiên hơn bất cứ lễ trọng riêng nào.

Lễ nhớ thánh Têrêsa thành Lisieux (ngày 1-10), khi không được kết nối với bất kỳ nhà thờ nào, sẽ không phải là lễ trọng hay lễ kính trong giáo xứ. Tuy nhiên, giáo xứ có thể sử dụng các quy luật phụng vụ tổng quát, vốn cho phép đưa thêm một số yếu tố trọng thể vào một lễ mừng, vì lý do mục vụ, thí dụ, hát bài Vinh Danh Thiên Chúa (Gloria) vào ngày này.

Cuối cùng, bạn đọc R. D. cần cảm tạ Chúa, vì Chúa đã cung cấp cho mình các tín hữu luôn nhiệt tình về đức tin và phụng vụ. (Zenit.org 26-11-2019)

Nguyễn Trọng Đa

https://zenit.org/articles/patronal-feast-during-christmas-season/
 
Ảnh Nghệ Thuật
Trang Ảnh Nghệ Thuật Chiêm/Niệm/Thiền: Tạ Ơn/Thanksgiving
Nguyễn Bá Khanh
22:23 26/11/2019
TẠ ƠN/THANKSGIVING
Ảnh của Nguyễn Bá Khanh

Mừng lễ Tạ Ơn
Happy Thanksgiving
God bless America, land that I love.
 
VietCatholic TV
Thủ tướng Abe Shinzō tiết lộ với ĐTC: Tấm hình cậu bé cõng em chiếm trọn cảm tình người Nhật
Thế Giới Nhìn Từ Vatican
04:58 26/11/2019


Như chúng tôi đã đưa tin: Lúc 10g sáng 25/11, Đức Thánh Cha đã có cuộc gặp gỡ với các nạn nhân của ba tai ương động đất, sóng thần và tai nạn nguyên tử năm 2011. Sau đó, Đức Thánh Cha có cuộc gặp riêng với Nhật Hoàng.

Buổi chiều, Đức Thánh Cha đã dâng thánh lễ tại sân vận động Tokyo Dome vào lúc 16g.

Sau khi thánh lễ kết thúc, Đức Thánh Cha có cuộc gặp với thủ tướng, và sau đó với chính quyền và ngoại giao đoàn tại lâu đài Kantei.

Kính thưa quý vị và anh chị em,

Cơ quan lập pháp dân cử của Nhật Bản là Quốc hội lưỡng viện, trong đó Hạ viện có 480 ghế, được cử tri bầu mỗi bốn năm hoặc sau khi bị giải tán, và Thượng viện có 242 ghế, được cử tri bầu mỗi sáu năm và cứ mỗi ba năm được bầu lại một nửa số thành viên.

Thủ tướng Nhật Bản là người đứng đầu chính phủ do Quốc hội chọn ra từ các nghị sĩ thành viên và được Nhật hoàng sắc phong. Thông thường người đứng đầu một đảng chính trị chiếm đa số ghế trong Quốc hội sẽ được giới thiệu giữ chức Thủ tướng. Thủ tướng lãnh đạo nội các và có thể chỉ định hay bãi nhiệm các vị Bộ trưởng.

Sau chiến thắng áp đảo của Đảng Dân chủ Tự do trong cuộc tổng tuyển cử năm 2012, ông Abe Shinzō thay thế Noda Yoshihiko giữ chức Thủ tướng từ ngày 26 tháng 12 năm 2012 đến nay và trở thành Thủ tướng Nhật Bản thứ sáu tuyên thệ nhậm chức trong vòng sáu năm của đất nước này. Mặc dù việc bổ nhiệm Thủ tướng được tiến hành một cách chính thức bởi Nhật hoàng, Hiến pháp Nhật Bản quy định những người được Nhật hoàng bổ nhiệm vào vị trí này đều phải theo sự chỉ định của Quốc hội.

Kính thưa quý vị và anh chị em,

Cuối năm 2017, Đức Thánh Cha đã ký tên một vào tấm ảnh rất bi đát và truyền cho Vatican media công bố.

Bức ảnh cho thấy một cậu bé Nhật Bản đang cõng em trai của mình trên lưng. Đứa em đã chết, và cậu bé đang đứng xếp hàng chờ đợi trước một lò hoả thiêu.

Bức ảnh được chụp bởi nhiếp ảnh gia người Mỹ Joseph Roger O'Donnell sau khi một quả bom nguyên tử rơi vào Nagasaki vào ngày 9 tháng 8 năm 1945.

Đức Thánh Cha Phanxicô viết thêm một nhận xét ngắn gọn, “il frutto della guera” (hoa trái của chiến tranh), tiếp theo là chữ ký của ngài.

Những dòng chữ bên dưới là tiếng Tây Ban Nha nghĩa là:

“Đứa bé trai đang xếp hàng tại một lò hoả thiêu cõng đứa em mình đã chết. Ảnh của nhiếp ảnh gia người Mỹ Joseph Roger O'Donnell sau vụ nổ bom nguyên tử ở Nagasaki. Cảm giác buồn bã của cậu bé thể hiện nơi đôi môi căng mọng và rướm máu.”

Trong diễn từ trước chính quyền dân sự Nhật Bản và ngoại giao đoàn, Đức Thánh Cha nói:

Thưa Thủ tướng

Qúy Thành viên Chính phủ,

Qúy Thành viên Ngoại giao đoàn,

Thưa quý bà qúy Ông,

Tôi cảm ơn Thủ tướng vì những lời giới thiệu tốt đẹp của ông và tôi gửi lời chào trân trọng tới qúy vị, qúy nhà cầm quyền và các thành viên của ngoại giao đoàn. Mỗi qúy vị, theo cách riêng của mình, đang tận tụy làm việc cho hòa bình và thịnh vượng của nhân dân quốc gia cao quý này và của các quốc gia mà qúy vị đại diện. Tôi biết ơn một cách đặc biệt đối với Hoàng đế Naruhito vì đã tiếp tôi sáng nay. Tôi ngỏ với ngài những lời chúc tốt đẹp của tôi và tôi cầu xin Chúa ban phước lành cho Hoàng gia và cho tất cả nhân dân Nhật Bản vào đầu kỷ nguyên mới được khai mở với triều đại của ngài.

Các mối liên hệ hữu nghị hiện có giữa Tòa thánh và Nhật Bản đã có từ lâu và bắt nguồn từ việc đánh giá cao và ngưỡng mộ được các nhà truyền giáo đầu tiên cảm nhận đối với lãnh thổ này. Chúng ta chỉ cần nhắc lại những lời của vị tu sĩ Dòng Tên Alessandro Valignano, người vào năm 1579 đã viết: “Bất cứ ai muốn thấy Chúa chúng ta ban tặng những gì cho con người chỉ cần họ đến Nhật Bản để thấy”. Về phương diện lịch sử, nhiều tiếp xúc và các sứ bộ văn hóa và ngoại giao đã phát huy mối liên hệ này và giúp vượt qua căng thẳng và rắc rối. Những tiếp xúc này đã dần dần mang hình thức định chế, vì lợi ích của cả hai bên.

Tôi đến để củng cố người Công Giáo Nhật Bản trong đức tin của họ, trong việc họ nối vòng tay lớn bác ái với những người có nhu cầu và việc họ phục vụ đất nước mà họ là các công dân đầy tự hào. Là một quốc gia, Nhật Bản đặc biệt nhạy cảm đối với sự đau khổ của những người kém may mắn, những người tàn tật và khuyết tật. Chủ đề chuyến viếng thăm của tôi là “Hãy bảo vệ mọi sự sống”, qua việc nhìn nhận phẩm giá bất khả xâm phạm của nó và tầm quan trọng của việc bày tỏ tình liên đới và sự hỗ trợ cho anh chị em của chúng ta trong bất cứ loại nhu cầu nào. Tôi đã có một trải nghiệm mạnh mẽ về điều này khi lắng nghe những câu chuyện của những người bị ảnh hưởng bởi thảm họa ba mặt, và cảm động trước những gian khổ họ đã chịu đựng.

Theo bước chân của những người đi trước, tôi cũng đến để cầu khẩn Thiên Chúa và mời gọi tất cả những người có thiện chí khuyến khích và cổ vũ mọi biện pháp can gián cần thiết để việc hủy diệt do bom nguyên tử tạo ra ở Hiroshima và Nagasaki sẽ không bao giờ xảy ra nữa trong lịch sử con người. Lịch sử dạy chúng ta rằng các xung đột và hiểu lầm giữa các dân tộc và quốc gia chỉ có thể tìm ra các giải pháp hợp pháp thông qua đối thoại, vốn là vũ khí duy nhất xứng đáng với con người và có khả năng bảo đảm nền hòa bình lâu dài. Tôi xác tín việc cần phải xử lý vấn đề hạch nhân trên bình diện đa phương, cổ vũ một diễn trình chính trị và định chế có khả năng tạo ra sự đồng thuận và hành động quốc tế rộng lớn hơn.

Một nền văn hóa gặp gỡ và đối thoại, được đánh dấu bằng túi khôn, sự sáng suốt và viễn kiến xa rộng, là điều chủ yếu để xây dựng một thế giới công bằng và huynh đệ hơn. Nhật Bản đã nhìn nhận tầm quan trọng của việc cổ vũ các tiếp xúc bản thân trong các lĩnh vực giáo dục, văn hóa, thể thao và du lịch, vì biết rằng những điều này có thể đóng góp không ít vào sự hài hòa, công lý, liên đới và hòa giải, vốn là chất vữa xây dựng toà nhà hòa bình. Chúng ta thấy một ví dụ nổi bật của điều này trong tinh thần Thế Vận Hội, một tinh thần kết hợp các vận động viên từ khắp nơi trên thế giới trong một cuộc thi không nhất thiết dựa trên sự cạnh tranh mà đúng hơn dựa trên việc theo đuổi sự xuất sắc. Tôi tin tưởng rằng Thế vận hội và Thế Vận Hội Song Hành, được tổ chức tại Nhật Bản trong năm tới, có thể đóng vai trò thúc đẩy tinh thần liên đới vượt qua mọi biên giới quốc gia và khu vực và mưu cầu thiện ích của cả gia đình nhân loại chúng ta.

Trong những ngày này, tôi đã trải nghiệm và tiến tới chỗ quý trọng một lần nữa di sản văn hóa quý giá mà Nhật Bản suốt trong nhiều thế kỷ lịch sử của nó đã có thể khai triển và bảo tồn, và các giá trị tôn giáo và đạo đức sâu sắc vốn lên đặc điểm cho nền văn hóa cổ đại này. Các mối liên hệ tốt đẹp giữa các tôn giáo khác nhau không chỉ có tính chủ yếu đối với tương lai hòa bình, mà còn đào tạo các thế hệ hiện tại và tương lai biết trân trọng các nguyên tắc đạo đức làm nền tảng cho một xã hội thực sự công bằng và nhân ái. Như lời của Văn kiện về Tình Huynh đệ Nhân bản mà tôi đã ký với Đại Giáo Sĩ của Al-Azhar vào tháng 2 vừa qua, mối quan tâm chung của chúng ta đối với tương lai của gia đình nhân loại thúc đẩy chúng ta “chấp nhận nền văn hóa đối thoại làm đường đi; hợp tác lẫn nhau làm quy tắc ứng xử; hiểu biết lẫn nhau làm phương pháp và tiêu chuẩn”.

Không du khách nào đến Nhật Bản mà không xúc động trước vẻ đẹp tự nhiên tuyệt vời của đất nước này, vốn được các nhà thơ và nghệ sĩ của nó ca tụng từ lâu và được biểu tượng trên hết bằng hình ảnh hoa anh đào nở. Tuy nhiên, sự mảnh mai của cảnh hoa anh đào nở nhắc nhở chúng ta về sự mong manh của ngôi nhà chung của chúng ta, phải chịu các thảm họa không những do tự nhiên mà còn do lòng tham, bóc lột và tàn phá trong bàn tay của con người nữa. Cùng với việc cộng đồng quốc tế đấu tranh để tôn vinh các cam kết của mình trong việc bảo vệ sáng thế, chính các người trẻ đang càng ngày càng lên tiếng và đòi hỏi các quyết định can đảm. Họ thách thức chúng ta thấy rằng thế giới không phải là một sở hữu để bị lãng phí, mà là một di sản quý giá cần được lưu truyền. Về phần chúng ta, “chúng ta nợ họ nhiều câu trả lời có thực chất chứ không phải những hạn từ trống rỗng; hành động chứ không ảo tưởng” (Thông điệp nhân Ngày Thế giới Cầu nguyện năm 2019 Cho sự Chăm sóc Sáng thế).

Về phương diện này, một phương thức toàn diện để bảo vệ ngôi nhà chung của chúng ta cũng phải xem xét hệ sinh thái nhân bản của nó. Cam kết bảo vệ có nghĩa là phải đối đầu với hố phân cách ngày càng lớn giữa người giàu và người nghèo trong một hệ thống kinh tế hoàn cầu, vốn để cho một số ít người được sống trong dư thừa trong khi phần lớn dân số thế giới sống trong nghèo đói. Tôi nhận thức được mối quan tâm của chính phủ Nhật Bản trong việc cổ vũ các chương trình khác nhau về phương diện này và tôi khuyến khích họ kiên trì trong việc tạo ý thức ngày một tăng về tính đồng trách nhiệm giữa các quốc gia trên thế giới.

Nhân phẩm cần phải là trung tâm của mọi hoạt động xã hội, kinh tế và chính trị; tình liên đới liên thế hệ phải được phát huy, và ở mọi bình diện của đời sống cộng đồng, phải chứng tỏ có sự quan tâm tới những người bị lãng quên và bị loại trừ. Tôi đặc biệt nghĩ đến những người trẻ, những người thường xuyên cảm thấy choáng ngợp khi đối diện với những thách thức của việc lớn lên, những người già và người cô đơn đang phải chịu cảnh cô lập. Chúng ta biết rằng, cuối cùng, sự lịch lãm của mọi quốc gia hay mọi dân tộc được đo lường không phải bằng sức mạnh kinh tế của nó, mà bằng sự chú ý nó dành cho những người có nhu cầu và khả năng sinh hoa trái và cổ vũ sự sống của nó.

Nay, khi chuyến viếng thăm Nhật Bản của tôi sắp kết thúc, một lần nữa tôi bày tỏ lòng biết ơn đối với lời mời tôi đã nhận được, lòng hiếu khách lịch thiệp trong đó tôi đã được đón tiếp và lòng quảng đại của tất cả những người đã đóng góp vào thành quả hạnh phúc của chuyến viếng thăm. Khi trình bày những suy nghĩ này để qúy vị xem xét, tôi muốn khuyến khích qúy vị trong nỗ lực của qúy vị để hình thành một trật tự xã hội mỗi ngày một bảo vệ nhiều hơn cho sự sống, tôn trọng phẩm giá và quyền lợi của mỗi thành viên trong gia đình nhân loại của chúng ta. Trên qúy vị và gia đình qúy vị, và tất cả những người qúy vị phục vụ, tôi cầu xin rất nhiều phước lành của Thiên Chúa. Cảm ơn qúy vị rất nhiều.
 
Giầu có mà bước đi như thây ma thì ích gì? Đại Học Công Giáo phải giúp xã hội Nhật nhân bản hơn
Thế Giới Nhìn Từ Vatican
16:33 26/11/2019
Thứ Ba, 26/11 là ngày cuối cùng trong chuyến tông du của Đức Thánh Cha tại Nhật Bản. Lúc 7g45 sáng, Đức Thánh Cha có thánh lễ riêng buổi sáng với các tu sĩ Dòng Tên tại nhà nguyện của đại học Sophia.

Sau đó, lúc 9g40, Đức Thánh Cha đã thăm các linh mục đau yếu và lớn tuổi trong trường đại học này. Cuối cùng, ngài gặp gỡ các giáo sư và sinh viên của trường đại học với một bài huấn dụ dành cho những người tham dự.

Trong diễn từ với giới học thuật Nhật Bản, Đức Thánh Cha nói:


Anh chị em thân mến,

Thật là một niềm vui lớn đối với tôi khi có thể dành một vài phút với anh chị em khi kết thúc chuyến tông du của tôi, ngay trước khi rời Nhật Bản trở về Rôma. Đã đến lúc nói lời tạm biệt.

Thời gian lưu trú của tôi ở đất nước này rất ngắn và rất bận rộn, nhưng tôi muốn cảm ơn Chúa và tất cả các anh chị em vì đã có cơ hội đến thăm đất nước này mà Thánh Phanxicô Xaviê rất mong muốn được biết, và là nơi có rất nhiều vị tử đạo làm chứng cho đức tin Kitô của mình. Bất chấp thực tế Kitô hữu chỉ là thiểu số tại quốc gia này, sự hiện diện của anh chị em có thể cảm nhận được. Bản thân tôi đã chứng kiến lòng kính trọng chung dành cho Giáo Hội Công Giáo, và tôi hy vọng rằng sự tôn trọng lẫn nhau này có thể tăng lên trong tương lai. Tôi cũng quan sát thấy rằng, dù xã hội Nhật nổi bật với tất cả sự hiệu quả và trật tự, tôi cũng đã cảm nhận được một khao khát lớn hơn: đó là một mong muốn sâu sắc để tạo ra một xã hội nhân bản hơn, nhân ái hơn, và thương xót hơn.

Học tập và suy tư là một phần của mọi nền văn hóa, và văn hóa Nhật Bản của anh chị em rất tự hào về di sản cổ kính và phong phú của nó về vấn đề này. Nhật Bản đã có thể tích hợp tư duy và các tôn giáo của Á châu nói chung, để tạo ra một nền văn hóa với bản sắc được xác định rõ. Trường Ashikaga, mà Thánh Phanxicô Xaviê rất ngưỡng mộ, là một ví dụ về khả năng tiếp thu và truyền đạt kiến thức của Nhật Bản. Các trung tâm học tập, thiền định và nghiên cứu tiếp tục đóng một vai trò quan trọng trong văn hóa ngày nay. Vì lý do này, điều quan trọng là các trung tâm được bảo vệ quyền tự chủ và tự do của họ, vì lợi ích của một tương lai tốt hơn. Vì các trường đại học tiếp tục là nơi đào tạo các nhà lãnh đạo tương lai, nên cần phải có kiến thức và văn hóa truyền cảm hứng cho mọi khía cạnh cuộc sống của các tổ chức giáo dục, khiến họ trở nên toàn diện hơn và có khả năng tạo ra những cơ hội và tiến bộ xã hội.

Trường Đại Học Sophia. Để quản lý tài nguyên của chúng ta theo cách xây dựng và hiệu quả, chúng ta luôn cần một sophia thực sự, nghĩa là sự Khôn ngoan thực sự. Trong một xã hội cạnh tranh và định hướng công nghệ như Nhật Bản ngày nay, trường đại học này không chỉ là một trung tâm hình thành trí tuệ, mà còn là nơi mà một xã hội tốt hơn và một tương lai tràn đầy hy vọng hơn có thể được hình thành. Theo tinh thần của thông điệp Laudato Si của tôi, tôi muốn nói thêm rằng tình yêu thiên nhiên, là điển hình của các nền văn hóa Á châu, phải tìm được sự thể hiện ở đây trong mối quan tâm sâu sắc và có tầm nhìn xa đối với việc bảo vệ trái đất, là ngôi nhà chung của chúng ta. Đó là một mối quan tâm có thể kết hiệp với sự thúc đẩy một “episteme” mới [nghĩa là một nhận thức mới – chú thích của người dịch] có thể mang đến một tầm nhìn rộng lớn hơn đối kháng với não trạng giản lược hóa phát sinh ra từ mô hình kỹ trị (x Nos. 106-114). Chúng ta đừng quên rằng “một tình nhân loại đích thực, đòi phải có một tổng hợp mới, dường như đang lưu lạc giữa nền văn hóa công nghệ của chúng ta, và hầu như không được chú ý đến, giống như một màn sương thấm nhẹ nhàng bên dưới một cánh cửa khép kín. Liệu bất chấp tất cả những gì xảy ra, hứa hẹn cho một tình nhân loại như thế có dài lâu được không, và liệu tất cả những gì là chân thực có thể tiếp tục trỗi dậy trong sự kháng cự đến cùng hay không?” (Ibid., 112).

Đại học Sophia luôn được đánh dấu bởi một bản sắc nhân văn, Kitô và quốc tế. Từ khi được thành lập, trường đại học đã trở nên phong phú nhờ sự hiện diện của các giáo sư từ nhiều quốc gia khác nhau, thậm chí đôi khi từ các quốc gia có xung đột với nhau. Tuy nhiên, tất cả đã được hiệp nhất bởi mong muốn cống hiến những gì tốt đẹp nhất cho giới trẻ Nhật Bản. Tinh thần tương tự như thế tiếp tục theo nhiều cách mà anh chị em trao ra giúp cho những người có nhu cầu lớn nhất, ở đây và ở nước ngoài. Tôi tin tưởng rằng khía cạnh này trong bản sắc của trường đại học của anh chị em sẽ ngày càng mạnh mẽ hơn, để những tiến bộ công nghệ tuyệt vời ngày nay có thể được đưa vào phục vụ một nền giáo dục nhân văn hơn, công bằng hơn và có trách nhiệm hơn về mặt sinh thái. Truyền thống Y Nhã, là nền tảng của Sophia, phải truyền cảm hứng cho các giáo sư và sinh viên để tạo ra một bầu không khí thúc đẩy sự suy tư và phân định. Không có sinh viên nào của trường đại học anh chị em có thể tốt nghiệp mà chưa biết cách lựa chọn, một cách có trách nhiệm và tự do, những gì người ấy biết theo lương tâm mình là tốt nhất. Trong mọi tình huống, ngay cả những trường hợp phức tạp nhất, cầu xin cho họ biết quan tâm xem hành vi của mình có công bằng và nhân đạo không, có phù hợp với lương tâm và có trách nhiệm không, và thể hiện mình là những người bảo vệ kiên quyết cho những người dễ bị tổn thương. Xin cho họ được biết đến với tính liêm khiết là điều rất cần thiết trong những thời điểm khi lời nói và hành động thường gây hiểu lầm hoặc lừa dối.

Các Ưu tiên Tông đồ Phổ quát mà Dòng Tên đề xuất và tôi đã phê duyệt trong năm nay cho thấy rõ rằng việc đồng hành cùng những người trẻ là một ưu tiên quan trọng trên toàn thế giới và tất cả các tổ chức Y Nhã phải khuyến khích sự đồng hành đó. Như có thể thấy rõ trong Thượng Hội Đồng về giới trẻ và các tài liệu của Thượng Hội Đồng này, Giáo hội hoàn vũ cũng nhìn với hy vọng và quan tâm đến những người trẻ trên toàn thế giới. Toàn bộ trường đại học của anh chị em nên tập trung vào giới trẻ, là những người không chỉ nhận được nền giáo dục xuất sắc mà còn là một phần của nền giáo dục đó, cung cấp những hiểu biết của họ và chia sẻ tầm nhìn và hy vọng cho tương lai. Cầu xin cho trường đại học của anh chị em được biết đến với một mô hình chia sẻ như vậy, cùng với sự phong phú và sức sống mà nó tạo ra.

Truyền thống Kitô giáo và nhân văn của Đại học Sophia hoàn toàn phù hợp với một Ưu tiên khác mà tôi đã đề cập, đó là đồng hành với người nghèo và những người bị ruồng bỏ trong thế giới của chúng ta. Các trường đại học, trong khi tập trung vào sứ mệnh của mình, nên luôn luôn sẵn sàng để tạo ra một “quần đảo” có khả năng kết nối những thực tại có thể bị xem xét một cách tách biệt về mặt văn hóa và xã hội. Những người bị gạt ra ngoài lề nên được kết hợp một cách sáng tạo vào cuộc sống và chương trình giảng dạy của trường đại học, trong nỗ lực mang lại một phương pháp giáo dục nhằm giảm bớt khoảng cách và những tách biệt. Phẩm chất giáo dục đại học không nên là đặc quyền của một thiểu số, nhưng phải liên tục được định hướng bởi những nỗ lực phục vụ công lý và thiện ích chung. Đó là một sự phục vụ được thực hiện bởi mỗi người trong lĩnh vực mà người đó được mời gọi để làm việc. Đây là một mối quan tâm liên quan đến tất cả mọi người. Lời khuyên của thánh Phêrô dành cho thánh Phaolô vẫn đúng cho đến ngày nay: đó là chúng ta không được quên người nghèo (xem Ga 2:10).

Anh chị em trẻ thân mến, các giáo sư thân yêu và tất cả những người làm việc tại Đại học Sophia: cầu xin cho những suy tư này và cuộc gặp gỡ của chúng ta hôm nay sinh hoa kết quả cho cuộc sống của anh chị em và cho cuộc sống của cộng đồng học thuật này. Chúa và Giáo hội của Ngài đang trông cậy vào anh chị em để chia sẻ trong sứ mệnh tìm tòi, học hỏi và truyền bá sự Khôn ngoan thiêng liêng, và do đó, mang lại niềm vui và hy vọng cho xã hội ngày nay. Xin hãy nhớ cầu nguyện cho tôi và cho tất cả những ai cần sự giúp đỡ của chúng ta.

Và bây giờ, khi tôi chuẩn bị rời khỏi Nhật Bản, tôi cảm ơn anh chị em, và thông qua anh chị em, toàn thể người dân Nhật Bản đã hiếu khách tiếp và chào đón tôi trong chuyến tông du này. Tôi bảo đảm với anh chị em rằng tôi sẽ nhớ đến tất cả anh chị em trong tâm hồn mình và trong những lời cầu nguyện của tôi. Cảm ơn anh chị em.


Source:Libreria Editrice Vaticana
 
Thảm kịch trong cuộc sống thường ngăn cản người Nhật đến với Chúa. Đức Thánh Cha giải thích thế nào?
Thế Giới Nhìn Từ Vatican
16:46 26/11/2019
Như đã loan tin, hôm qua, 25 tháng 11, Đức Phanxicô đã gặp gỡ các nạn nhân của ba thảm họa cùng một lúc là động đất, sóng thần và tai nạn hạch nhân năm 2011. Ngài đã nghe chứng từ của 3 nạn nhân sống sót: Giáo viên mẫu giáo Toshito Kato, tu sĩ Phật Giáo Tokuun Tanaka, và cô Matsuki Kamoshita, 8 tuổi khi cùng gia đình di tản vào Tokyo sau tai nạn hạch nhân ở Fukushima.

Sau các chứng từ của 3 nạn nhân sống sót, Đức Giáo Hoàng đã nói chuyện với cử tọa và sau đây là nguyên văn lời ngài:


Các Bạn thân mến,

Cuộc gặp gỡ với các bạn hôm nay là một phần quan trọng trong chuyến viếng thăm Nhật Bản của tôi. Tôi cảm ơn tất cả các bạn đã chào đón tôi với âm nhạc từ Argentina. Tôi đặc biệt cảm ơn Toshiko, Tokuun và Matsuki, những người đã chia sẻ câu chuyện của họ với chúng ta. Họ và tất cả các bạn, đại diện cho tất cả những người phải chịu hậu quả nặng nề của thảm họa ba mặt- động đất, sóng thần và tai nạn hạch nhân - đã ảnh hưởng không những các quận của Iwate, Miyagi và Fukushima mà cả Nhật Bản và cư dân Nhật Bản. Cảm ơn các bạn đã bày tỏ bằng lời nói và sự hiện diện của các bạn nỗi buồn đau, nhưng cũng hy vọng về một tương lai tốt hơn, được rất nhiều người trải nghiệm. Ở phần kết thúc chứng từ của mình, Matsuki mời tôi cùng bạn tham gia việc cầu nguyện. Chúng ta hãy dành một phút im lặng, để lời đầu tiên của chúng ta sẽ là lời cầu nguyện cho hơn mười tám ngàn người đã mất mạng sống, cho gia đình họ và những người vẫn còn mất tích. Chúng ta hãy cầu nguyện để chúng ta được hợp nhất và được ban cho sự can đảm để nhìn về phía trước với lòng hy vọng.

Chúng ta cũng xin cảm ơn những nỗ lực của các chính quyền địa phương, các tổ chức và cá nhân đang làm việc để tái thiết các khu vực xảy ra thảm họa và cứu trợ hơn năm mươi ngàn người đã phải sơ tán và đang sống trong những nhà ở tạm thời, vẫn chưa thể trở về nhà của họ.

Tôi đặc biệt đánh giá cao, như Toshiko đã nhấn mạnh, tốc độ mà nhiều người, không chỉ từ Nhật Bản, mà từ khắp nơi trên thế giới, đã huy động ngay sau các thảm họa để hỗ trợ các nạn nhân bằng rất nhiều lời cầu nguyện và hỗ trợ vật chất và tài chính. Chúng ta không nên để hành động này bị mất theo thời gian hoặc biến mất sau cú sốc ban đầu; đúng hơn, chúng ta nên tiếp tục và duy trì nó. Như Matsuki đã nói với chúng ta, một số người sống ở các khu vực bị ảnh hưởng hiện đang cảm thấy bị người khác lãng quên và nhiều người phải đối diện với các vấn đề đang tiếp diễn: đất và rừng bị ô nhiễm và hậu quả lâu dài của phóng xạ.

Mong sao cuộc gặp gỡ này giúp chúng ta kêu gọi tất cả những người có thiện chí, để các nạn nhân của những thảm kịch này sẽ tiếp tục nhận được sự giúp đỡ rất cần thiết.

Không có các tài nguyên căn bản như thực phẩm, quần áo và nơi ở, không thể sống một cuộc sống xứng đáng và có mức tối thiểu cần thiết để thành công trong việc tái thiết. Điều này, ngược lại, đòi phải có việc cảm nghiệm được tình liên đới và sự hỗ trợ của một cộng đồng. Không ai “tự tái thiết một mình; không ai có thể bắt đầu lại một mình được. Chúng ta phải tìm cho được một bàn tay thân hữu và huynh đệ, có khả năng giúp xây nên không những một thành phố, mà cả một chân trời và một niềm hy vọng cho chúng ta. Toshiko nói với chúng ta rằng mặc dù mất hết nhà trong cơn sóng thần, bà vẫn biết ơn vì có thể đánh giá cao ơn phúc sự sống và vì cảm nghiệm hy vọng phát xuất từ việc nhìn thấy mọi người đến với nhau để giúp đỡ lẫn nhau. Tám năm sau thảm họa ba mặt, Nhật Bản đã cho thấy một dân tộc có thể đoàn kết như thế nào trong liên đới, kiên nhẫn, kiên trì và kiên cường. Con đường để phục hồi hoàn toàn có thể vẫn còn dài, nhưng nó luôn có thể được thực hiện nếu biết dựa vào tinh thần của những người có khả năng huy động để giúp đỡ lẫn nhau. Như Toshiko đã nói, nếu chúng ta không làm gì, kết quả sẽ bằng không. Nhưng bất cứ khi nào tiến một bước, các bạn đều sẽ tiến lên một bước. Bởi thế, tôi mời các bạn, tiến bước mỗi ngày, từng bước một, để xây dựng một tương lai dựa trên tình liên đới và cam kết lẫn nhau, cho chính các bạn, cho con cháu các bạn và cho các thế hệ mai sau.

Tokuun hỏi làm thế nào chúng ta có thể giải đáp các vấn đề lớn khác mà chúng ta đang phải đối diện: chiến tranh, người tị nạn, thực phẩm, chênh lệch kinh tế và thách thức môi trường. Như các bạn biết, những điều này không thể được hiểu hoặc xử lý riêng rẽ. Một sai lầm nghiêm trọng là nghĩ rằng ngày nay những vấn đề này có thể được xử lý một cách cô lập, mà không coi chúng như một phần của một mạng lưới lớn hơn nhiều. Ông đã chỉ ra một cách đúng đắn rằng chúng ta là một phần của trái đất này, một phần của môi trường, vì tất cả mọi vật, cuối cùng, được nối kết qua lại với nhau. Các quyết định quan trọng sẽ phải được đưa ra về việc sử dụng các tài nguyên thiên nhiên và các nguồn năng lượng trong tương lai nói riêng. Nhưng tôi tin điều quan trọng nhất là tiến bộ trong việc xây dựng một nền văn hóa có khả năng chống lại sự thờ ơ. Một trong những căn bệnh lớn nhất của chúng ta có liên quan đến nền văn hóa thờ ơ. Chúng ta cần làm việc với nhau để phát huy ý thức này là nếu một thành viên trong gia đình chúng ta đau khổ, tất cả chúng ta đều đau khổ. Sự nối kết thực sự sẽ không xảy ra trừ khi chúng ta trau dồi đức khôn ngoan của việc sống với nhau, vốn là đức khôn ngoan duy nhất có khả năng đối diện với các vấn đề (và giải pháp) theo phương thức hoàn cầu. Chúng ta là thành phần của nhau.

Ở đây, tôi muốn đề cập, một cách đặc biệt, vụ tai nạn tại Nhà máy điện hạch nhân Daiichi ở Fukushima và hậu quả của nó. Ngoài các mối lo âu về khoa học hoặc y tế, còn có những thách thức to lớn của việc khôi phục kết cấu của xã hội. Cho đến khi các mối dây xã hội trong cộng đồng địa phương được thiết lập lại, và mọi người một lần nữa có thể hưởng được một cuộc sống an toàn và ổn định, vụ tai nạn Fukushima sẽ không được giải quyết hoàn toàn. Đổi lại, như các giám mục anh em của tôi tại Nhật Bản đã nhấn mạnh, điều này liên quan đến mối quan tâm về việc tiếp tục sử dụng năng lực hạch nhân; vì lý do này, các ngài đã kêu gọi bãi bỏ các nhà máy điện hạch nhân.

Thời đại chúng ta bị cám dỗ muốn biến tiến bộ kỹ thuật thành thước đo tiến bộ nhân bản. “Mô hình kỹ trị” về tiến bộ và phát triển này đang lên khuôn cuộc sống của các cá nhân và hoạt động của xã hội, và thường dẫn đến chủ nghĩa giản lược ảnh hưởng đến mọi khía cạnh của đời sống con người và xã hội (x. Laudato Si’, 101-114). Vì vậy, điều quan trọng là vào những lúc như thế này, hãy dừng lại và suy nghĩ về việc chúng ta là ai và, có lẽ quan trọng hơn, chúng ta muốn trở thành ai. Loại thế giới nào, loại di sản nào, chúng ta sẽ để lại cho những người sẽ đến sau chúng ta? Đức khôn ngoan và kinh nghiệm của những người lớn tuổi, kết hợp với lòng nhiệt thành và nhiệt huyết của những người trẻ tuổi, có thể giúp tạo ra một viễn kiến khác, một viễn kiến biết cổ vũ lòng kính trọng đối với quà phúc sự sống và tình liên đới với anh chị em của chúng ta trong một gia đình nhân loại đa sắc tộc và đa văn hóa.

Khi nghĩ về tương lai của ngôi nhà chung của chúng ta, chúng ta cần nhận ra rằng chúng ta không thể đưa ra các quyết định hoàn toàn ích kỷ và chúng ta có trách nhiệm lớn đối với các thế hệ tương lai.

Do đó, chúng ta phải chọn một lối sống khiêm tốn và đạm bạc hơn để nhận ra các thực tại cấp bách mà chúng ta được mời gọi đối diện. Toshiko, Tokuun và Matsuki từng nhắc nhở chúng ta sự cần thiết phải tìm một con đường mới cho tương lai, một con đường bắt nguồn từ lòng tôn trọng mỗi người và tôn trọng thế giới tự nhiên. Dọc con đường này, “tất cả chúng ta có thể hợp tác như các khí cụ của Thiên Chúa để chăm sóc sáng thế, mỗi người tùy theo văn hóa, kinh nghiệm, sự liên lụy và tài năng của riêng mình” (sđd., 14).

Các bạn thân mến, trong công việc phục hồi và tái thiết liên tục sau thảm họa ba mặt, nhiều bàn tay phải nắm lấy nhau và nhiều trái tim đoàn kết như một. Nhờ cách này, những người đang đau khổ sẽ được hỗ trợ và biết rằng họ không bị lãng quên. Họ sẽ nhận ra rằng nhiều người tích cực và hữu hiệu chia sẻ nỗi buồn của họ và tiếp tục mở rộng bàn tay huynh đệ giúp đỡ. Một lần nữa, tôi cảm ơn tất cả những người, cách lớn và cách nhỏ, đã cố gắng giảm bớt gánh nặng của các nạn nhân. Mong sao lòng cảm thương trở thành con đường giúp mọi người tìm thấy hy vọng, sự ổn định và an toàn cho tương lai.

Cảm ơn các bạn một lần nữa vì đã hiện diện ở đây. Hãy cầu nguyện cho tôi. Và xin Thiên Chúa ban cho tất cả các bạn, và cho những người thân yêu của các bạn, các ơn phúc khôn ngoan, sức mạnh và hòa bình của Người. Cảm ơn các bạn.