Ngày 29-09-2015
 
Phụng Vụ - Mục Vụ
Mỗi Ngày Một Câu Chuyện
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
18:50 29/09/2015
32. NƯỚC DẠ LANG TỰ ĐẠI
N2T

Thời nhà Hán ở tây nam bộ Trung Quốc có một tiểu quốc gọi là Dạ Lang quốc, nước này chỉ lớn khoảng bằng một huyện của Trung Quốc.
Nhà vua từ trước đến nay chưa đi qua một địa phương nào khác nên cho rằng thiên hạ chỉ lớn bằng nước Dạ Lang, cho nên thường đắc ý.
Một lần nọ, sứ giả của Hán triều đến thăm nước Dạ Lang, thế mà nhà vua không biết trời cao đất thấp, hỏi:
- “Hán triều và quốc gia của tôi, ai lớn hơn ?”
Sứ giả chỉ cười cười, không tiện trả lời.
(Hán thư)

Suy tư 32:
Cái tự đại của nhà vua nước Dạ Lang cũng giống như truyện con ếch ngồi đáy giếng nghĩ rằng thiên hạ chỉ lớn bằng cái miệng giếng.
Người tự cao tự đại cũng giống như thế, họ nghĩ rằng sự hiểu biết của mình thì bao la, tài trí của mình thì vượt trên mọi người, chứ họ không biết rằng trong thiên hạ còn có người giỏi hơn mình trăm ngàn lần. Kiến thức có được là nhờ không ngừng học hỏi và nghiên cứu, kinh nghiệm có được là nhờ những lần thất bại chua cay, và có khi phải đổi bằng máu, do đó mới có câu nói: kinh nghiệm xương máu.
Tôi thấy có nhiều linh mục trẻ mới ra trường (mới chịu chức) thường hay chỉ trích chê bai các linh mục lớn tuổi đáng bậc cha, ông của mình là cổ hủ, là lạc hậu và thần học của các ngài là xưa rồi, không hợp với thời đại !? Các linh mục trẻ quên mất rằng, một ngày nào đó mình cũng sẽ già đi, cũng sẽ có những lớp linh mục đàn em chê mình là lạc hậu, là xưa hơn cả trái đất...
Thiên chức linh mục ngày xưa và thiên chức linh mục hôm nay chỉ là một, vẫn là như nhau; cái xưa, cái lạc hậu chính là coi tâm hồn mình có sống phù hợp với tinh thần bác ái của Đức Chúa Giê-su mà mình rao giảng không ? Bởi vì tinh thần Bác Ái của Đức Chúa Giê-su thì đổi mới mỗi ngày, hợp với mọi thời đại, nếu mình không theo kịp, tức là nếu mình không thực hành thì là lạc hậu, là xưa như trái đất, xưa hơn cả các linh mục lớn tuổi nhưng tâm hồn vẫn rất sáng tinh thần Phúc Âm.
Ếch ngồi đáy giếng là ở đó vậy, kiêu ngạo là ở đó vậy !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư

--------------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info
 
Mỗi Ngày Một Câu Danh Ngôn Của Các Thánh
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
18:55 29/09/2015
N2T

17. Nếu con muốn biết con là người có yêu mến ơn thiên triệu hay không thì chỉ cần coi con có yêu mến sự khắc khổ hay không, ơn gọi của con là phải làm chiến sĩ của Đức Chúa Giê-su, nếu con không cùng đóng đinh với Đức Chúa Giê-su thì làm sao có thể làm chiến sĩ của Ngài được !

(Thánh John Berchmans)

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
Dịch từ tiếng Hoa trong "Cách ngôn thần học tu đức"

-------------
http://www.vietcatholic.net
http://www.vietcatholic.net/nhantai
http://nhantai.info
 
Lễ kính thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu
Lm Anthony Trung Thành
20:48 29/09/2015
LỄ KÍNH THÁNH TÊRÊXA HÀI ĐỒNG GIÊSU
Tinh Thần Truyền Giáo

Thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu sinh ngày 02 tháng 01 năm 1873 tại Alençon, nước Pháp. Cha Ngài là ông Louis Martin và mẹ Ngài là bà Maria Gúerin. Năm 15 tuổi, Ngài gia nhập dòng kín Carmel ở Lisieux theo phép chuẩn của Đức Giáo Hoàng. Ngài qua đời ngày 30 tháng 9 năm 1897, sau 9 năm tu luyện trong dòng. Ngày 17 tháng 05 năm 1925, Đức Giáo Hoàng Pio XI tôn phong Ngài lên bậc hiển thánh và đặt làm quan thầy các xứ truyền giáo. Ngày 19 tháng 10 năm 1997, Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II tôn phong Ngài lên bậc tiến sĩ Hội Thánh. Ngài đã để lại cho Giáo Hội một kho tàng thiêng liêng vô cùng quý giá, đó là “con đường thơ ấu thiêng liêng” qua cuốn nhật ký Một Tâm Hồn.
Tại sao một vị thánh chỉ sống trong bốn bức tường kín, cuộc đời chỉ vỏn vẹn có 24 năm mà Giáo Hội lại đặt làm quan thầy các xứ truyền giáo ngang hàng với Thánh Phanxicô Xavviê? Thiết nghĩ vì Ngài có một Tinh Thần Truyền Giáo thể hiện qua một tâm hồn luôn luôn khát khao phần rỗi linh hồn người ta.

Thật vậy, lòng khát khao truyền giáo đã nung nấu thánh nhân ngay từ khi còn ở trong gia đình và đặc biệt là trong 9 năm tu ở Dòng Kín Carmel. Ngài kể trong cuốn nhật ký Một Tâm Hồn rằng: “Con cảm thấy lòng con khao khát phần rỗi linh hồn người ta lắm; con muốn dùng hết tài, xuất hết lực, hy sinh mọi lẽ để cứu kẻ tội lỗi cho khỏi lửa hoả ngục”. Trong lá thư gửi cho 2 cha truyền giáo Ngài đã bộc lộ được tâm hồn khao khát truyền giáo của Ngài. Ngài viết : “…Cái điều mà con đêm mong ngày đợi là chinh phục nhân loại cho tình ái Chúa, con thú thật rằng : nếu ở trên thiên đàng con không thể tiếp tục mạnh mẽ việc đó, con thích ở lại nơi lưu đày này hơn là về chốn vui vẻ đời sau”.
Có lần Ngài tự vấn rằng: “Tại sao có biết bao người như những người mọi rợ đáng thương chẳng hạn, chết mà không hề nghe đến Tên Chúa ...”.
Cho dù ở trong bốn bức tường kín, nhưng vì lòng khát khao phần rỗi linh hồn người ta nên Ngài đã nghĩ ra cách thế để cứu giúp họ. Hai cách đặc biệt Ngài dùng, đó là cầu nguyện và hy sinh.

Về việc cầu nguyện: Khi còn ở gia đình, mỗi lần rảnh rỗi, Ngài tìm tới ở một góc nhà hay ở một nơi nào đó vắng vẻ để cầu nguyện. Ngài biến tất cả mọi biến cố, mọi cuộc gặp gỡ hằng ngày thành lời cầu nguyện. Ngài thích bố thí cho người nghèo không chỉ bằng của cải mà còn bằng lời cầu nguyện: Một hôm đi dạo với Ba, gặp một người tàn tật, chống nạng. Têrêxa chạy theo bố thí cho ông ta. Mặc dầu bị từ chối vì sự hiểu nhầm nào đó, nhưng Têrêxa vẫn hứa cầu nguyện cho ông. Và chính ngày rước lễ lần đầu, Têrêxa đã giữ lời hứa ấy.
Đọc báo biết tin một tử tội tên là Pranzini không chịu sám hối trước khi lãnh án tử hình. Ngài đã cầu nguyện, xin lễ. Cuối cùng, Chúa đã nhận lời. Tử tội Pranzini đã tỏ dấu ăn năn trước khi lên đoạn đầu đài. Đó là đứa con tinh thần đầu tiên của Ngài.
Rồi Ngài cầu nguyện cho các vị thừa sai, cho các linh mục, cầu nguyện theo ý Đức Giáo Hoàng...Ngài nói: “Con không thể quên cầu nguyện cho tất cả các vị thừa sai, không trừ một ai dù là Linh Mục không ra ngoại quốc truyền giáo, nhưng sứ vụ của các Linh Mục đôi khi cũng khó khăn không kém gì sứ vụ các tông đồ dân ngoại. Sau hết, con muốn làm con cái Giáo Hội như Mẹ Thánh Têrêsa và muốn cầu nguyện theo ý Đức Thánh Cha, vì ý của Người bao trùm tất cả thế giới. Đó là mục đích của đời con, nhưng không phải vì thế mà con không có thể cầu nguyện và kết hiệp đặc biệt với công việc của các thiên thần nhỏ yêu quý của con, nếu các anh làm Linh mục. Bởi vậy con đã kết hiệp cách thiêng liêng với các vị tông đồ mà Chúa Giêsu đã ban làm anh con, mọi công nghiệp của con là của các anh, con thấy rằng Chúa nhân lành luôn luôn chia sẻ hạnh phúc của Ngài cho thụ tạo. Ngài giàu có vô cùng, nên con xin gì Ngài cũng cho dư dật...”

Về việc hy sinh: Từ nhỏ, Têrêxa đã thích làm phúc cho kẻ khó, tập hãm mình, hy sinh. Đặc biệt, khi sống chung với chị em trong dòng, Ngài tập nín nhịn, tình nguyện giúp chị Pierre khó tính. Ngài sánh khổ đời này và sướng đời sau. Ngài biến cái dở thành cái hay, thắng mình khi khó chịu. Ngài biến đau khổ thành phương tiện yêu mến Chúa và cứu rỗi các linh hồn. Ngài nói: “Nhặt một cái kim ở dưới đất lên vì lòng mến cũng có thể hoán cải một linh hồn.”
Ngài cho biết: “Trong việc kiểm điểm trước khi khấn dòng, con đã tuyên bố dưới chân Tế Vật Giêsu những gì con muốn gia nhập Dòng Carmêlô, đó là con gia nhập dòng này là để cứu các linh hồn, nhất là để nguyện cầu cho các linh mục. Khi người ta muốn đạt đến mục đích, họ cần phải sử dụng phương tiện; Chúa Giêsu đã làm cho con hiểu rằng chính nhờ khổ đau mà Người muốn ban cho con các linh hồn, và nỗi thu hút được chịu khổ đã gia tăng cân xứng với tình trạng gia tăng khổ đau” .

Tinh thần truyền giáo của chúng ta hôm nay?
Mỗi người chúng ta hãy tự hỏi mình: Tinh thần truyền giáo của tôi lâu nay như thế nào? Phải làm gì để truyền giáo hôm nay? Phải thú nhận rằng, đa số người giáo dân Việt Nam chúng ta đang thụ động trong việc truyền giáo: giữ đạo, chứ chưa sống đạo, ý thức truyền đạo lại càng rất xa vời. Hằng năm, theo thống kế của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam thì số người gia nhập đạo rất ít. Có chăng cũng chỉ là những người đạo vợ đạo chồng. Nguyên nhân chính có lẽ vì chúng ta chưa có Tinh Thần Truyền Giáo như thánh Têrêxa Hài Đồng Giêsu.
Trong lá thư mục vụ năm thánh Truyền giáo 2003, Hội Đồng Giám Mục mời gọi: “Hãy lên đường với nhiệt tình tông đồ…đó chính là tinh thần của Chúa Giêsu Kitô, Đấng đã đi “Loan báo Tin Mừng cho người nghèo…”. Đó là tinh thần của các tông đồ sau ngày lễ ngũ tuần, mở tung cửa ra đi đến với mọi người, tới một chân trời để làm chứng cho Chúa Kitô Phục Sinh. Đó là tinh thần của các cộng đoàn tín hữu tiên khởi, sống hoà thuận thương yêu nhau, và rao truyền đức tin trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống. Đó là tinh thần của các vị thừa sai ra đi, đến với mọi đất nước, dù khác biệt về ngôn ngữ, chủng tộc, văn hoá, tôn giáo…”.
Hội Đồng Giám Mục Việt Nam cũng đưa ra một số việc làm cụ thể như sau: Đến với những môi trường đang cần ánh sáng Tin mừng. Bằng những phương tiện phù hợp với con người hôm nay. Bằng những việc làm cụ thể: cầu nguyện, nêu gương sống lương tâm Công Giáo, thăm viếng thân hữu các thành viên tôn giáo bạn. Trao đổi với người ngoài Công Giáo với một đề tài chung. Thiết lập ban truyền giáo tại các giáo xứ, kết nghĩa, làm việc bác ái.

“Anh em hãy đi khắp thế gian, loan báo tin mừng cho mọi loài thụ tạo” (Mc 16,15). "Lúa chín đầy đồng, mà thợ gặt thì ít. Các con hãy xin chủ ruộng sai thợ đi gặt lúa"(Mt 9,37-38). Ước gì lệnh truyền và lời mời gọi này của Chúa Giêsu chất vấn cuộc sống đạo của chúng ta, thôi thúc tâm hồn tông đồ và hướng dẫn mọi hoạt động và kinh nguyện của chúng ta. Để qua ta, mọi người được nhận biết Chúa, được lãnh nhận ơn cứu độ. Amen

Lm. Anthony Trung Thành
 
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
ĐGH Phanxicô phát hành album nhạc rock ''Wake Up!''
Lm. Paul Phạm Văn Tuấn
08:13 29/09/2015
ĐGH Phanxicô phát hành album nhạc rock "Wake Up!"

Đức Giáo Hoàng Phanxicô trong cuộc tông du tại Mỹ vào tháng 9.2015 đã được ca ngợi như một ngôi sao nhạc rock tại những nơi đặt chân đến: Nhà Trắng, Lưỡng Viện Quốc Hội Hoa Kỳ hoặc tại trụ sở Liên Hiệp Quốc và tại những cuộc gặp gỡ giáo dân Mỹ, cuối cùng tại Hội nghị Thế giới về Gia đình ở Philadelphia với khoảng 1,5 triệu giáo dân.

Cụ thể hơn, mới đây tạp chí âm nhạc Rolling Stone đã công bố phát hành một album "Wake Up!" với lời cầu nguyện của ĐGH đi kèm với nhạc rock. Khác với người tiền nhiệm của mình, ĐGH Bênêđictô XVI đã phát hành Album vào năm 2009 dựa trên dòng nhạc cổ điển của Mozart, thì ĐGH Phanxicô dựa trên nền tảng nhạc rock của thập niên 70 với phần đệm Guitar điện và Keyboard. Cụ già 78 tuổi này, vị Giáo Hoàng thứ 266 của Giáo Hội Công Giáo cho thấy những ngày đến thăm Hoa Kỳ thì ở khắp mọi nơi, bất cứ nơi nào Ngài đặt chân đến đã được đón chào như một ngôi sao nhạc rock, một nhà báo Mỹ mô tả như thế.

Tạp chí âm nhạc Rolling Stone đã xuất bản bài hát đầu tiên, trong đó một đoạn có giọng nói của ĐGH Phanxicô bằng tiếng Anh khi đến thăm quốc gia Nam Hàn ngày 17.8.2014 như sau: "Thánh Vịnh hôm nay mời gọi chúng ta không ngừng hưởng hạnh phúc và hát cho niềm vui. Không có ai đang ngủ mà có thể cất tiếng hát, nhảy múa và vui mừng." Vì thế tên gọi phù hợp cho album là "Wake Up!" (Thức dậy).

Chẳng ai có thể nghĩ rằng ĐGH Phanxicô đã bổ sung thêm một bài hát pop cùng với ca sĩ Damiano Affinito qua bài "Wake Up Go Go Forward", ngay lập tức mọi người có thể theo dõi trên YouTube: https://www.youtube.com/watch?t=3&v=lXGOLYvVIpc

Nhà sản xuất album, Don Giulio Neroni nói với tạp chí "Rolling Stone", ông đã cố gắng với sự sắp xếp của mình để nhân cách của ĐGH Phanxicô nổi bật rõ ràng là "Giáo Hoàng của đối thoại, luôn mở rộng cửa và hiếu khách". Trong mười một khúc hát nội dung được ĐGH đề cập trong các vấn đề quan trọng có ảnh hưởng đến toàn bộ thế giới ngày nay như hòa bình, môi trường và lòng yêu người. Vì lý do này, giọng nói của Đức Giáo Hoàng được phối hợp khéo léo trong album "Wake Up" với âm nhạc. Và âm nhạc đương đại kết nối cuộc đối thoại với các truyền thống Kitô giáo về tâm linh thánh ca, ông Neroni cho biết về nội dung.

Nhà sản xuất Neroni đã thực hiện các album kết hợp âm nhạc và giọng nói của các Giáo Hoàng, như album "Alma Mater" của ĐGH Bênêđictô XVI ra mắt vào năm 2009 cũng như album "Abba Pater" của ĐGH Gioan Phaolô II vào năm 1999.

Ngoài Anh ngữ sẽ có thêm phần tiếng Ý, Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha cho 'fan' của Giáo Hoàng. Album "Wake Up!" sẽ được phát hành trong thời gian trước lễ Giáng Sinh vào ngày 27 tháng 11.

Trong Album "Wake Up!" có tất cả mười một hát:

1. "Annuntio Vobis Gadium Mangum"
2. "Salve Regina"
3. "Laudato Si …"
4. "Poe Que' Sufren Los Ninos"
5. "Non Lasciatevi Rubare La Speranza!"
6. "La Iglesia No Puede Ser Una Ong!"
7. "Wake Up! Go! Go! Forward!"
8. "La Fa Es Entera, No Se Licua!"
9. "Pace! Fratelli!"
10. "Per La Famiglia"
11. "Fazei O Que Ele Vos Disser"

Lm. Paul Phạm Văn Tuấn
 
Diễn văn từ biệt của Đức Thánh Cha tại phi trường Philadelphia
VietCatholic Network
09:02 29/09/2015
Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây
Sau hai ngày bận rộn nhưng rất vui ở Philadelphia, đã có một sự im lặng nặng nề ngắt quãng bởi những giọt nước mắt lặng lẽ khi Đức Thánh Cha Phanxicô vẫy tay chào đám đông dân chúng tiễn ngài tại phi trường quốc tế Philadelphia để đáp chuyến bay trở về Rôma.

Trong bài phát biểu ngắn gọn bên trong một nhà chứa máy bay của hãng hàng không Atlantic, Đức Thánh Cha Phanxicô cho biết chuyến thăm của ngài tới Hoa Kỳ là “những ngày đầy ân sủng lớn lao”. Ngài nói:

Những ngày bên anh chị em ngắn ngủi quá. Nhưng đó là những ngày đầy ân sủng lớn lao đối với tôi, và tôi cầu nguyện cho anh chị em. Hãy biết rằng tôi chuẩn bị ra đi với một trái tim đầy lòng biết ơn và hy vọng. Tôi biết ơn tất cả anh chị em và nhiều người khác đã làm việc rất chăm chỉ để làm cho chuyến viếng thăm của tôi có thể thực hiện được, và để chuẩn bị cho Đại Hội thế giới về gia đình. Một cách đặc biệt tôi cảm ơn Đức Tổng Giám Mục Chaput và Tổng Giáo Phận Philadelphia, chính quyền dân sự, các tổ chức, và tất cả các tình nguyện viên cũng như các nhà hảo tâm đã cùng giúp đỡ dù ít dù nhiều.

Tôi cũng xin cảm ơn các gia đình đã chia sẻ chứng từ của họ trong cuộc gặp gỡ. Thật không phải là dễ dàng để nói một cách cởi mở về hành trình trong đời của mình! Nhưng sự trung thực và khiêm nhường trước mặt Chúa và trước mỗi người chúng ta đã cho thấy vẻ đẹp của cuộc sống gia đình trong tất cả sự phong phú và đa dạng của nó. Tôi cầu nguyện rằng những ngày cầu nguyện và suy niệm về tầm quan trọng của gia đình đối với một xã hội lành mạnh sẽ truyền cảm hứng cho các gia đình tiếp tục phấn đấu cho sự thánh thiện và xem Giáo Hội như một bạn đồng hành thường xuyên của họ, dù bất cứ thách thức nào mà họ có thể gặp phải. Vào cuối chuyến thăm của tôi, tôi cũng xin cảm ơn tất cả những ai đã chuẩn bị cho chuyến viếng thăm tại tổng giáo phận Hoa Thịnh Đốn và New York.

Tôi đặc biệt xúc động khi tuyên Thánh cho Chân Phước Junipero Serra, là người đã nhắc nhở tất cả chúng ta về ơn gọi của mình như những môn đệ truyền giáo, và tôi cũng rất xúc động khi đứng cùng với anh chị em của các tôn giáo khác tại Ground Zero, là nơi mạnh mẽ nói lên mầu nhiệm sự ác. Tuy nhiên, chúng ta biết chắc chắn rằng cái ác không bao giờ có tiếng nói cuối cùng, và rằng, trong kế hoạch từ bi của Thiên Chúa, tình yêu và hòa bình sẽ khải hoàn trên tất cả. Thưa ngài Phó tổng thống, tôi xin ngài lặp lại lòng biết ơn của tôi với tổng thống Obama và các thành viên của Quốc hội, cùng với sự bảo đảm về lời cầu nguyện của tôi cho người dân Hoa Kỳ.

Mảnh đất này đã được chúc phúc với những ân sủng to lớn và những cơ hội. Tôi cầu nguyện rằng tất cả các bạn có thể là những người quản lý tốt và quảng đại nguồn nhân lực và vật lực đã được tin tưởng giao phó cho các bạn. Tôi cảm ơn Chúa vì tôi đã có thể chứng kiến đức tin của dân Chúa ở đất nước này, được biểu hiện trong những khoảnh khắc chúng ta cầu nguyện chung với nhau và được minh chứng trong cơ man những công việc của các tổ chức từ thiện.

Chúa Giêsu nói trong Kinh Thánh: "Quả thật, Ta bảo các ngươi, khi các ngươi làm như thế cho một trong những người anh em bé mọn của Ta, là các ngươi đã làm cho Ta". Chăm sóc của các bạn dành cho tôi và sự chào đón hào phóng của các bạn là một dấu chỉ của tình yêu các bạn đối với Chúa Giêsu và niềm tin vào Ngài. Điều đó cũng đúng như vậy khi các bạn chăm sóc cho người nghèo, người bệnh, người vô gia cư và những người nhập cư, khi các bạn bảo vệ sự sống ở mọi giai đoạn, và dành quan tâm cho cuộc sống gia đình. Trong tất cả những điều này, bạn nhận ra rằng Chúa Giêsu đang ở giữa bạn và chăm sóc của bạn đối với tha nhân là chăm sóc cho chính Chúa Giêsu.

Khi tôi ra đi, tôi xin điều này cùng tất cả anh chị em, đặc biệt là các tình nguyện viên và các nhà hảo tâm đã cùng giúp đỡ cho Đại Hội thế giới về gia đình: xin đừng để cho nhiệt tình của anh chị em đối với Chúa Giêsu, Giáo Hội của mình, gia đình của chúng ta, và gia đình rộng lớn hơn của xã hội bị tàn lụi. Cầu xin cho những ngày chúng ta cùng bên nhau đem lại những hoa trái lâu dài, lòng quảng đại và sự chăm sóc cho những tha nhân được tiếp tục lâu bền! Như chúng ta đã nhận được dư dật từ Thiên Chúa - những ân sủng được ban cho chúng ta cách nhưng không, và không phải do công trạng gì của chính chúng ta - vì vậy, hãy đáp lại bằng cách trao ban cho tha nhân nhưng không.

Các bạn thân mến, tôi ôm lấy tất cả các bạn trong Chúa và tôi phó thác các bạn cho sự chăm sóc từ mẫu của Đức Maria Vô Nhiễm Nguyên Tội, Bổn Mạng của Hoa Kỳ. Tôi sẽ cầu nguyện cho các bạn và gia đình, và tôi yêu cầu anh chị em, xin vui lòng cũng cầu nguyện cho tôi. Xin Thiên Chúa chúc lành cho tất cả các bạn. Xin Chúa phù hộ nước Mỹ!
 
Tiễn Đức Thánh Cha về lại Rôma
VietCatholic Network
09:31 29/09/2015
Lúc 19h15 Chúa Nhật 27/9, tại phi trường quốc tế của Philadelphia đã diễn ra buổi lễ tiễn biệt Đức Thánh Cha Phanxicô. Đức Thánh Cha đã đọc bài diễn văn sau cùng tại đây.

Sau bài phát biểu, Đức Thánh Cha đã cầu nguyện trong ít phút cùng với những người hiện diện.

Tiến sĩ Alberto Gasbarri người phụ trách các chuyến tông du của các vị Giáo Hoàng, là người quý vị và anh chị em luôn thấy xuất hiện bên cạnh Đức Thánh Cha đang hướng dẫn ngài chào từ biệt các viên chức thành phố Philadelphia, và các thành viên trong ban tổ chức cuộc gặp gỡ quốc tế các gia đình tại Philadelphia và các nhà hảo tâm đã hỗ trợ cho biến cố này.

Kính thưa quý vị và anh chị em,

Phó Tổng thống Biden đã dẫn đầu một phái đoàn đến chào từ biệt Đức Thánh Cha Phanxicô. Trong số những người ra tiễn ngài còn có Đức Tổng Giám mục Joseph E. Kurtz của Louisville và là Chủ tịch của Hội Đồng Giám Mục Hoa Kỳ; Đức Tổng Giám Mục Charles J. Chaput của Philadelphia; và Đức Hồng Y Daniel N. Di Nardo Galveston-Houston, phó chủ tịch Hội Đồng Giám Mục Hoa Kỳ. Các vị này sẽ sớm gặp lại Đức Thánh Cha trong tuần tới khi các ngài tham dự Thượng Hội Đồng về Gia Đình. Ngoài ra, còn có đức sứ thần Tòa Thánh là Đức Tổng Giám Mục Carlo Maria Viagnò, và một số Giám Mục vừa tham dự cuộc gặp gỡ quốc tế các gia đình lần thứ 8.

Về phía chính quyền dân sự ngoài phó tổng thống Joe Bindin và phu nhân, còn có thống đốc Wolf và phu nhân Frances; và thị trưởng thành phố Philadelphia là Nutter và phu nhân là Lisa.

Kính thưa quý vị và anh chị em,

Đức Thánh Cha và những người ra tiễn ngài lên xe để đi từ nhà chứa máy bay của hãng hàng không Atlantic ra tận chân thang máy bay.

Đức Thánh Cha chuẩn bị đáp chuyến máy bay của hãng hàng không American Airline.

Một ban nhạc học sinh được vinh dự tiễn Đức Thánh Cha với kèn trống.

Xe của Đức Thánh Cha đã ra đến máy bay.

Ngài ưu ái chào thăm từng người ra tiễn ngài.

Phó Tổng thống Biden và phu nhân là những người bắt tay Đức Thánh Cha sau cùng ngay tại chân thang máy bay.
 
Đức Thánh Cha thăm trung tâm cải huấn Curran-Fromhold, Philadelphia
VietCatholic Network
14:41 29/09/2015
Sáng Chúa Nhật 27 tháng 9, sau khi gặp các Giám Mục tham dự cuộc gặp gỡ quốc tế các gia đình, Đức Thánh Cha đã đến thăm trung tâm cải huấn Curran-Fromhold Philadelphia. Hai vị giám thị trại giam là Patrick Curran và Robert Fromhold đã bị sát hại tại nhà tù Holmesburg vào ngày 31 tháng 5, năm 1973. Họ là những nhân viên giám thị trại giam duy nhất đã bị giết chết trong khi thi hành nhiệm vụ tại Pensylvania. Vì thế, tên của họ đã được đặt cho trại cải huấn mà quý vị và anh chị em đang thấy đây.

Trung tâm cải huấn Curran-Fromhold là trung tâm giam giữ lớn nhất tại Philadelphia được khánh thành vào năm 1995 với bốn tòa nhà ở và một tòa nhà hành chính.

Tưởng cũng nên nhắc lại các tù nhân tại đây đã đóng một chiếc ghế để tặng cho Đức Giáo Hoàng trong dịp cuộc gặp gỡ quốc tế các gia đình tại Philadelphia.

5 người tù đã được chọn dựa trên kỹ năng khéo léo của họ để thực hiện bằng tay chiếc ghế gỗ với chiều cao 1m82, rộng 60cm và chiều sâu 60cm.

Trong bài nói chuyện với các tù nhân, Đức Thánh Cha nói rằng xã hội và gia đình phải chia sẻ và phải suy tư nghiêm chỉnh về nỗi đau của con cái mình và không bao giờ được xem những nỗi đau ấy như một điều gì đó bình thường hoặc được mong đợi. Ngài nói với các tù nhân ngài hiện diện ở đây để chia sẻ hoàn cảnh của họ. Đức Thánh Cha khẳng định rằng “giam cầm không thể giống như loại trừ.”

Ngài nói:

Anh chị em thân mến

Cám ơn anh chị em đã đón tiếp tôi và cho tôi dịp may được ở đây với anh chị em và chia sẻ khoảng thời gian này trong đời sống anh chị em. Đây quả là khoảng thời gian khó khăn, một khoảng thời gian đầy cam go. Tôi biết đây là khoảng thời gian đau lòng không những cho anh chị em, mà còn cho cả gia đình anh chị em và cho xã hội nữa. Bất cứ xã hội nào, bất cứ gia đình nào không biết chia sẻ hay coi trọng nỗi đau của con cái mình, và coi nỗi đau này như một điều bình thường hay có thể hiểu được, là một xã hội “bị kết án” phải tự làm con tin cho chính mình, làm mồi cho những gì gây ra nỗi đau này.

Tôi ở đây như một mục tử, nhưng trên hết, như một người anh em, để chia sẻ tình huống của anh chị em và để biến nó thành của riêng mình. Tôi đến đây để chúng ta có thể cầu nguyện chung với nhau và để dâng lên Thiên Chúa chúng ta mọi điều gây đau đớn cho chúng ta, nhưng cả mọi điều đem lại hy vọng cho chúng ta nữa, để chúng ta nhận được từ Người sức mạnh phục sinh.

Tôi nghĩ tới cảnh trong Tin Mừng trong đó, Chúa Giêsu rửa chân cho các môn đệ trong Bữa Tiệc Ly. Đây là điều các môn đệ thấy khó chấp nhận. Ngay Thánh Phêrô cũng từ khước, và nói với Người “Thầy sẽ không bao giờ rửa chân cho con” (Ga 13:8).

Thời ấy, người ta có thói quen rửa chân cho những người tới nhà mình. Đó là cách họ đón tiếp người ta. Đường xá không được lát, toàn những bụi bặm, nhiều khi giầy dép họ còn bị dính những viên sỏi nhỏ nữa. Mọi người đều phải đi những con đường như thế, thành thử chân ai cũng dơ, bầm tím hoặc bị những viên sỏi này làm sứt sát. Đó là lý do khiến Chúa Giêsu rửa chân, chân ta, chân các môn đệ của Người, lúc ấy và bây giờ.

Đời sống là một cuộc hành trình, dọc theo những con đường khác nhau, vốn để lại nhiều vết tích trong ta.

Nhờ đức tin, ta biết rằng Chúa Giêsu luôn đi tìm ta. Người muốn chữa lành các vết thương của ta, xoa dịu bàn chân bị thương tích vì đi xa một mình của ta, rửa mỗi người chúng ta sạch mọi bụi bặm tích lũy từ cuộc hành trình. Người không hỏi ta đã ở đâu, người không tra vấn ta đã làm gì. Thay vào đó, Người bảo ta: “Thầy mà không rửa chân cho con, con sẽ không được dự phần với Thầy” (Ga 13:8). Thầy mà không rửa chân cho con, Thầy sẽ không thể ban cho con cuộc sống mà Chúa Cha luôn mơ ước, cuộc sống mà Người đã dựng nên anh chị em để hưởng. Chúa Giêsu đến gặp chúng ta để chúng ta phục hồi được phẩm giá làm con cái Chúa của chúng ta. Người muốn giúp chúng ta lên đường một lần nữa, tái tục cuộc hành trình, phục hồi hy vọng, phục hồi niềm tin, niềm tín thác của chúng ta. Người muốn chúng ta tiếp tục tiến trên đường sống, tiếp tục hiểu ra rằng chúng ta có một sứ mệnh, và việc bị giam không đồng nghĩa với việc bị loại trừ.

Sống có nghĩa “làm chân chúng ta ra dơ dáy” bởi những con đường đầy bụi của cuộc đời và của lịch sử. Tất cả chúng ta cần được thanh tẩy, cần được rửa ráy. Tất cả chúng ta đều được Thầy tìm kiếm, vị Thầy muốn giúp chúng ta tái tục cuộc hành trình của chúng ta. Chúa đi tìm chúng ta; Người mở rộng bàn tay giúp đỡ cho mọi người chúng ta.

Thật là đau lòng khi chúng ta thấy những hệ thống nhà tù không biết quan tâm tới việc săn sóc các vết thương, xoa dịu các nỗi đau, cung cấp các khả thể mới mẻ. Thật là đau lòng khi chúng ta thấy người ta nghĩ: chỉ có người khác mới cần rửa ráy, thanh tẩy, mà không nhận ra rằng sự mệt mỏi của họ, nỗi đau và các vết thương của họ cũng là sự mệt mỏi, nỗi đau và các vết thương của xã hội. Chúa dạy ta điều này cách rõ ràng bằng một dấu hiệu: Người rửa chân ta để ta có thể trở lại bàn tiệc. Bàn tiệc mà Người không muốn ai bị loại khỏi. Bàn tiệc được dọn sẵn cho mọi người và mọi người chúng ta đều được mời dự.

Khoảng thời gian này đời sống anh chị em chỉ có thể có một mục đích: giúp anh chị em một tay để trở lại con đường ngay ngắn, giúp anh chị em một tay để tái tham gia vào xã hội. Tất cả chúng ta đều là thành phần của cố gắng này, tất cả mọi người chúng ta đều được mời gọi trong việc khuyến khích, giúp đỡ và tạo khả thể cho việc cải tạo. Việc cải tạo mà mọi người: các người bị giam giữ và gia đình họ, các thẩm quyền cải huấn, các chương trình xã hội và giáo dục, đều tìm kiếm và ước ao. Việc cải tạo sinh ích lợi và nâng cao tinh thần của toàn thể cộng đồng.

Chúa Giêsu mời gọi ta chia sẻ số phận của Người, lối sống và hành động của Người. Người dạy ta nhìn thế giới bằng đôi mắt của Người. Đôi mắt không thấy chướng vì các bụi bặm bám dọc đường. nhưng muốn thanh tẩy, chữa lành và phục hồi. Người yêu cầu chúng ta tạo ra các cơ may mới: cho người bị giam, cho gia đình họ, cho các giới chức cải huấn, và cho xã hội như một toàn thể.

Tôi khuyến khích anh chị em có thái độ trên đối với nhau và đối với tất cả những ai là thành phần của định chế này, cách này hay các khác. Ước chi anh chị em tạo ra được nhiều cơ may khả hữu mới mẻ, nhiều hành trình mới mẻ, nhiều nẻo đường mới mẻ.

Tất cả chúng ta đều có điều gì đó cần được tẩy rửa, thanh tẩy khỏi. Ước chi việc biết được sự kiện này sẽ gây hứng để chúng ta sống liên đới, để chúng ta hỗ trợ nhau và tìm những điều tốt nhất cho người khác.

Chúng ta hãy hướng nhìn lên Chúa Giêsu, Đấng đang rửa chân chúng ta. Người là “đường, là sự thật và là sự sống”. Người đến để cứu chúng ta khỏi sự dối trá cho rằng không ai có thể thay đổi. Người giúp chúng ta bước theo các nẻo đường sống và thành toàn. Ước chi sức mạnh tình yêu và sự phục sinh của Người luôn là đường dẫn anh chị em tới cuộc sống mới. :
 
Đức Giáo Hoàng nhắc đến hôn nhân đồng tính sau chuyến thăm lịch sử của Ngài.
Giuse Thẩm Nguyễn
14:53 29/09/2015
Đức Giáo Hoàng nhắc đến hôn nhân đồng tính sau chuyến thăm lịch sử của Ngài.

PHILADELPHIA (Reuters) – Sau khi kết thúc cuộc viếng thăm Hoa Kỳ , Đức Giáo Hoàng đã đưa ra nhận định về vấn đề hôn nhân đồng tính, những nhân viên chính phủ có quyền khước từ những việc làm phương hại đến niềm tin của mình.

Trong phần trả lời phóng viên trên máy bay về vụ bà Kim Davis, một nhân viên hộ tịch của quận Kentucky đã bị bỏ tù đầu tháng này vì đã từ chối cấp hôn thú cho những cặp đồng tính dù rằng Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ đã hợp thức hóa hôn nhân đồng tính trên khắp 50 tiểu bang.

Đức Thánh Cha đã nói với những phóng viên bằng tiếng Ý rằng “ Phản đối theo lương tâm phải được đưa vào cơ cấu pháp lý bởi vì đó là một quyền. Nếu ai đó không cho phép người khác một sự phản đối theo lương tâm, thì người đó đã từ chối một quyền của người khác.”

Đức Giáo Hoàng muốn ám chỉ về những phản đối của Giáo Hội Công Giáo liên quan đến hôn nhân đồng tính trong vài cuộc nói chuyện của Ngài ở Hoa Kỳ , lo ngại về những thay đổi pháp lý trong việc định nghĩa thế nào là một gia đình. Dù vậy, Ngài cũng đã tránh né nói về vấn đề đang tranh cãi gay gắt này.

Giáo Sư Thần Học Đại Học Boston, Stephen Pope, nói rằng “ Đức Giáo Hoàng muốn xây dựng nhịp cầu thông cảm chứ không muốn tạo chia rẽ về một vấn đề gây chia rẽ nhất trong xã hội đương thời của nước Mỹ.”

Theo chương trình, Đức Giáo Hoàng sẽ đọc một bài diễn văn vào đêm Thứ Bẩy về tự do tôn giáo, một bài diễn văn mà những người ủng hộ bà Kim Davis như ứng cử viên Tổng Thống, Mike Huckabee, đã nói rằng một chủ đề chính trong cuộc chiến đấu của Davis. Nhưng Đức Giáo Hoàng đã thay đổi vào giờ chót và thay vào đó là nói về tình yêu và vai trò quan trọng của gia đình.

Người ta chỉ muốn nghe những gì mình thích nghe chứ không muốn nghe sự thật. Truyền thông và mọi người muốn nghe Đức Giáo Hoàng nói và họ mong chờ Ngài nói theo ý của họ.

Trong bài phát biểu bênh vực những người đồng tính, Thị Trưởng Philadelphia, Michael Nutter, trước đây đã từng cậu giúp lễ nói “ Ở Hoa Kỳ, mọi người đều có quyền. Những người đồng tính, chuyển giới tính… có quyền tiếp tục đấu tranh cho quyền của họ.”

Ông ta còn trích lời của Đức Giáo Hoàng, trả lời một câu hỏi về đồng tính trước đây rằng “ Nếu một người đồng tính đi tìm Chúa với ý ngay lành, thì tôi là ai mà xét đoán người ấy.”

Rằng “ Ai là người có quyền xét đoán kẻ khác?” và , “ Sách Thánh dạy rằng đừng xét đoán để khỏi bị xét đoán.”

Đức Giáo Hoàng đến với tất cả mọi người bằng thái độ khiêm nhường và không xét đoán, nhưng Ngài không hề thay đổi tín điều của Giáo Hội Công Giáo là quan hệ tình dục đồng giới, tình dục ngoài hôn nhân và phá thai đều là trọng tội.

Phát ngôn viên của Đức Thánh Cha là cha Federico Lombardi đã nói với các phóng viên trước giờ lên máy bay rời Hoa Kỳ vào ngày Chúa Nhật rằng Đức Thánh Cha không đề cập nhiều đến hôn nhân đồng tính trong chuyến viếng thăm của Ngài vì quan điểm của Ngài về việc này rất rõ ràng”

“Ngài đến đây với hy vọng mang lại những thông điệp tích cực,” cha Lombardi nói. “Tôi nghĩ, Ngài không muốn đi vào những tranh cãi hay thảo luận về một thông điệp tích cực.”

Bill Donoue của nhóm Công Giáo bảo thủ đồng ý rằng thông điệp của Đức Giáo Hoàng không chấp nhận hôn nhân đồng tính đã rất rõ ràng đối với những người Công Giáo chân chính.

“Ngài đã không muốn dùng ngôn từ gây chia rẽ..nhưng quả thực rất rõ ràng rằng Ngài lên án Hồi Giáo cực đoan, rằng Ngài lên án hôn nhân đồng tính,” Donahue nói. “ Ngài rất rõ ràng về việc phá thai. Không ai là không hiểu được những điều Ngài nói.”

Giuse Thẩm Nguyễn
 
Trọn cuộc phỏng vấn Đức Phanxicô trên đường từ Philadelphia về Rôma
Vũ Van An
17:55 29/09/2015
Đức Phanxicô: Chào buổi tối tất cả các bạn và cám ơn các bạn vì đã đi khắp nơi này tới nơi nọ, tôi thì ngồi xe còn các bạn thì… xin cám ơn các bạn nhiều lắm.

Elizabeth Dias, Tạp Chí Time: Thưa Đức Thánh Cha, con xin cám ơn Đức Thánh Cha, con là Elizabeth Dias của tạp chí TIME. Tất cả chúng con đều rất tò mò… Đây là chuyến viếng thăm Hoa Kỳ lần đầu tiên của Đức Thánh Cha. Điều gì làm Đức Thánh Cha ngạc nhiện về Hoa Kỳ và nó khác ra sao so với những gì Đức Thánh Cha có thể đã nghĩ tưởng?

Đức Phanxicô: Đây quả là chuyến thăm đầu tiên của tôi. Trước đây, tôi chưa đến đó bao giờ. Điều làm tôi ngạc nhiên là sự nồng hậu, sự nồng hậu của dân chúng, đáng yêu xiết bao. Thật là một điều đẹp đẽ và cũng dị biệt nữa: ở Washington việc nghinh đón nồng hậu nhưng hơi trịnh trọng hơn; New York thì có đôi chút hoa mỹ. Philadelphia thì hết sức diễn cảm. Ba loại nghinh đón khác nhau. Tôi rất cảm kích bởi sự tốt bụng và nghinh đón này nhưng cũng bởi các buổi lễ tôn giáo và lòng đạo đức nữa, tinh thần tôn giáo của dân chúng… các bạn có thể thấy người người ta cầu nguyện và điều này gây nhiều ấn tượng đối với tôi. Thật là đẹp.

Elizabeth Dias, Tạp chí Time: Có loại thách đố nào mà Đức Thánh Cha không nghĩ sẽ gặp ở Hoa Kỳ không?

Đức Phanxicô: Không, cám ơn Chúa, không… mọi sự đều tốt. Không có thách đố nào cả. Không có khiêu khích nào cả. Mọi người đều lịch thiệp. Không nhục mạ và không có gì tệ cả.

Elizabeth Dias, Tạp chí Time: Vậy, đâu là thách đố?

Đức Phanxicô: Chúng ta phải tiếp tục làm việc với các tín hữu, như chúng ta vốn làm xưa nay, cho tới nay. Đồng hành với người ta trong sự tăng trưởng của họ, trong những lúc thuận lợi lẫn trong những lúc khó khăn, đồng hành với ngườì ta trong niềm vui của họ và trong những thời khắc xấu của họ, trong những khó khăn của họ lúc không có việc làm, sức khỏe kém. Thách đố của Giáo Hội, thì nay tôi hiểu: thách đố của Giáo Hội là gần gũi người ta. Gần Hiệp Chúng Quốc… chứ không phải một Giáo Hội tách xa dân chúng, mà phải gần gũi họ, gần gũi, gần gũi, đây là điều mà Giáo Hội ở Hoa Kỳ đã hiểu và đã hiểu rõ.

David O’Reilly, Báo Philadelphia Inquirer: Thưa Đức Thánh Cha, như Đức Thánh Cha biết, Philadelphia đã có lúc gặp thời rất khó khăn vì nạn lạm dụng tình dục. Nó vẫn còn là vết thương mở toang tại đó. Nên con biết nhiều người tại Philadelphia ngạc nhiên khi Đức Thánh Cha khuyến khích và an ủi các vị giám mục và con nghĩ nhiều người tại đó muốn hỏi tại sao Đức Thánh Cha lại cảm thấy cần phải tỏ cảm thương với các vị giám mục?

Đức Phanxicô: Ở Washington, tôi nói chuyện với mọi giám mục Hoa Kỳ… không phải các vị ở cả đó hay sao? Tôi cảm thấy cần bày tỏ cảm thương vì một điều thực sự đáng sợ đã xẩy ra. Và nhiều vị phải chịu mà không biết. Tôi đã dùng lời lẽ từ Thánh Kinh, Sách Khải Huyền: Các hiền huynh đến từ cuộc thống khổ lớn lao. Điều xẩy ra quả là một thống khổ lớn lao. Nhưng cũng là sự đau khổ (về xúc cảm). Điều hôm nay tôi đã nói với các nạn nhân bị lạm dụng. Tôi không nói tới một cuộc phong thần (apotheosis) mà là một cuộc phạm thánh. Ta biết lạm dụng diễn ra khắp nơi: trong gia đình, trong khu xóm, tại học đường, phòng thể dục. Nhưng khi một linh mục lạm dụng, thì đây là một lạm dụng hết sức trầm trọng vì ơn gọi của linh mục là làm cho bé trai ấy, bé gái ấy tăng trưởng hướng về tình yêu Thiên Chúa, hướng về sự trưởng thành, và hướng về điều thiện. Thay vào đó, sự tăng trưởng này bị nghiền nát, thì điều này gần như một tội phạm thánh vì vị linh mục này đã phản bội ơn gọi của mình, phản bội ơn gọi của Chúa. Vì thế, Giáo Hội rất mạnh về vấn đề này và không ai được che đậy những tội này. Những ai che đậy chúng đều có tội. Ngay một số giám mục cũng đã che đậy, đây là một điều đáng sợ và lời lẽ khuyến khích không phải là nói: “Khỏi lo, điều này chẳng có sao… không, không, không phải thế, nhưng nó xấu đến độ tôi tưởng các hiền huynh phải gào to chứ”… đó là ý hướng tôi muốn nói và hôm nay tôi nói một cách mạnh mẽ.

Maria Antonieta Collins, Univision: Đức Thánh Cha từng nói nhiều về sự tha thứ, rằng Thiên Chúa tha thứ cho ta và ta thường xin Người tha thứ. Con muốn hỏi Đức Thánh Cha, sau khi Đức Thánh Cha ở chủng viện hôm nay. Có nhiều linh mục phạm tội lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên nhưng chưa hề xin các nạn nhân tha thứ cho mình. Đức Thánh Cha có tha thứ cho các vị này không? Và đàng khác, Đức Thánh Cha có hiểu: các nạn nhân hoặc thân nhân của họ không thể va nhất định không muốn tha thứ không?

Đức Phanxicô: Nếu một người làm sai, ý thức được điều mình làm mà lại không xin lỗi, thì tôi xin Thiên Chúa tính sổ họ. Tôi thì tôi tha thứ cho họ, nhưng họ không nhận được sự tha thứ, vì họ tự đóng cửa trước sự tha thứ này. Còn nhận được sự tha thứ hay không lại là chuyện khác. Nếu một linh mục tự đóng cửa trước tha thứ, thì ngài sẽ không nhận được nó, vì ngài đã đóng cửa từ bên trong. Điều còn lại là cầu xin Chúa mở cánh cửa đó. Muốn tha thứ, chị phải sẵn lòng. Nhưng không phải ai cũng nhận được hay biết cách nhận được nó, hay đơn thuần không sẵn lòng tiếp nhận nó. Điều tôi nói khá khó. Cho nên chị đã giải thích việc có những người đến cuối đời vẫn cứng lòng, một cách rất tệ, không nhận được sự dịu hiền của Thiên Chúa.

Maria Antonieta Collins, Univision: Về các nạn nhân hoặc thân nhân không tha thứ, Đức Thánh Cha có hiểu họ không?

Đức Phanxicô: Có, tôi hiểu họ. Và tôi không phê phán họ. Có một lần, trong các cuộc gặp gỡ này, tôi gặp một số người và tôi gặp một phụ nữ nói với tôi: “khi má con khám phá ra con bị lạm dụng, má con trở nên phạm thượng, mất luôn đức tin và chết như một người vô thần”. Tôi hiểu người phụ nữ ấy. Tôi hiểu ở đây. Và Thiên Chúa, Đấng tốt hơn tôi nhiều, hiểu bà ấy. Và tôi tin chắc người phụ nữ ấy đã được Thiên Chúa tiếp nhận. Vì điều bị lạm dụng, điều bị hủy hoại chính là huyết nhục của chính bà, huyết nhục con gái bà. Tôi hiểu bà ấy. Tôi không phán đoán người không thể tha thứ. Tôi chỉ biết cầu xin và tôi cầu xin Thiên Chúa… Thiên Chúa là vô địch trong việc tìm ra cách giải quyết. Tôi xin Người điều chỉnh việc ấy.

Andres Beltramo, Notimex: Cám ơn Đức Thánh Cha, trước nhất vì giây phút này. Tất cả chúng con đã được nghe Đức Thánh Cha nói nhiều về diễn trình hòa bình ở Colombia giữa FARC và chính phủ. Nay, đang có một thỏa hiệp lịch sử. Đức Thánh Cha có cảm thấy muốn can dự vào thỏa hiệp này hay không vì Đức Thánh Cha có lần cho hay Đức Thánh Cha muốn đi Colombia khi thỏa hiệp này được đưa ra, có đúng không ạ? Hiện nay, có nhiều người Colombia đang chờ Đức Thánh Cha .

Đức Phanxicô: Khi tôi nghe tin rằng vào tháng Ba thỏa hiệp sẽ được ký kết, tôi thưa với Chúa, “Lạy Chúa, xin giúp chúng con mau tới tháng Ba”. Sự sẵn lòng đã có đó giữa đôi bên. Nó đã có đó, dù trong một nhóm nhỏ, mọi người đã thỏa hiệp. Chúng ta phải tiến tới tháng Ba, để ký thoả hiệp dứt khoát, vốn là trọng điểm của công lý quốc tế. Tôi rất sung sướng và cảm thấy như mình là một thành phần của thỏa hiệp vì tôi luôn muốn có nó. Tôi đã nói với Tổng Thống Santos hai lần về vấn đề này. Không phải chỉ một mình tôi mà cả Tòa Thánh. Tòa Thánh luôn sẵn lòng giúp đỡ và làm những gì có thể.

Thomas Jansen, CIC: Thưa Đức Thánh Cha, con muốn hỏi một điều về cuộc khủng hoảng tỵ nạn tại Âu Châu. Nhiều nước đã dựng rào cản bằng kẽm gai. Đức Thánh Cha nghĩ gì về việc khai triển như thế?

Đức Phanxicô: Anh dùng chữ khủng hoảng. Nó trở thành khủng hoảng sau một diễn trình lâu dài. Trong nhiều năm, diễn trình này đã nổ tung vì các cuộc chiến tranh khiến những người này ra đi và trốn chạy là những cuộc chiến tranh đã diễn ra trong nhiều năm. Đói. Đói nhiều năm rồi. Khi tôi nghĩ tới Phi Châu… thì đây là quan điểm quá đơn sơ. Nhưng tôi coi nó như một điển hình. Tôi nghĩ tới Phi Châu, “lục địa bị bóc lột”. Họ tới đó lượm nô lệ, rồi các tài nguyên vĩ đại của nó. Nó là lục địa bị bóc lột. Và nay, chiến tranh, chiến tranh bộ lạc hay không bộ lạc. Nhưng họ có quyền lợi kinh tế ở phía sau các cuộc chiến tranh này. Và tôi nghĩ rằng thay vì bóc lột một lục địa hay một quốc gia, hãy đầu tư ở đó để người ta có thể làm việc, thì cuộc khủng hoảng này sẽ tránh được. Quả thực, như tôi đã nói trước Quốc Hội (Hoa Kỳ), đây là cuộc khủng hoảng tỵ nạn chưa từng thấy kể từ Thế Chiến Hai. Nó là cuộc khủng hoảng lớn nhất. Anh hỏi tôi về các rào cản. Anh biết điều gì xẩy ra cho mọi bức tường. Mọi bức. Mọi bức tường đều sụp đổ. Nay, mai hay trong một trăm năm nữa, chúng sẽ sụp đổ. Đó không phải là giải pháp. Tường không phải là một giải pháp. Vào lúc này đây, Âu Châu đang gặp khó khăn, đúng thế. Chúng ta phải thông minh. Chúng ta phải tìm ra các giải pháp. Chúng ta phải khuyến khích đối thoại giữa các quốc gia khác nhau, để tìm ra các giải pháp. Các bức tường không bao giờ là giải pháp cả. Nhưng các cầu thì luôn luôn, luôn là giải pháp.Tôi không biết. Điều tôi nghĩ là các bức tường có thể kéo dài trong một thời gian ngắn hay trong một thời gian dài. Vấn đề còn đó và hận thù thì vẫn nhiều hơn. Đó là điều tôi suy nghĩ.

Jean Marie Guenois, Báo Le Figaro: Thưa Đức Thánh Cha, Đức Thánh Cha hiển nhiên không thể dự ứng cuộc thảo luận của các nghị phụ thượng hội đồng, chúng con biết rõ điều đó. Nhưng chúng con muốn biết ngay trước thượng hội đồng này, trong trái tim mục tử của Đức Thánh Cha, liệu Đức Thánh Cha có thực sự muốn một giải pháp cho người ly dị và tái hôn không. Chúng con cũng muốn biết liệu “tự sắc” của Đức Thánh Cha về việc làm nhanh diễn trình tuyên bố vô hiệu có đã đóng được cuộc thảo luận này chưa. Cuối cùng, Đức Thánh Cha trả lời ra sao cho những người sợ rằng việc cải tổ này, thực tế, đã tạo ra điều vốn được gọi là “ly dị kiểu Công Giáo”. Xin cám ơn Đức Thánh Cha.

Đức Phanxicô: Tôi xin bắt đầu với vấn đề cuối cùng. Trong việc cải tổ thủ tục và cách tôi đóng cửa đối với đường lối có tính hành chánh, là đường lối qua đó việc ly dị có thể được dẫn khởi. Các bạn có thể cho rằng những ai nghĩ đây là “ly dị theo kiểu Công Giáo” là sai, vì văn kiện mới nhất đã đóng cửa đối với việc ly dị. Vì với phương thức hành chánh, rất dễ ly dị. Sẽ luôn luôn có phương thức pháp lý. Tiếp đến câu hỏi thứ ba: văn kiện… tôi không nhớ câu hỏi thứ ba nhưng bạn có thể sửa sai.

Jean Marie Guenois, Báo Le Figaro: Câu hỏi là về ý niệm ly dị theo kiểu Công Giáo, liệu tự sắc có đã đóng cửa cuộc tranh luận trước khi có thượng hội đồng về chủ đề này chưa.

Đức Phanxicô: Điều này đã được đa số nghị phụ của thượng hội đồng năm ngoái yêu cầu: giản dị hóa thủ tục vì có những vụ kéo dài cả mươi, mười lăm năm, không đúng sao? Phán quyết thứ nhất rồi lại phán quyết thứ hai, và sau đó, còn kháng án nữa, hết kháng án này tới kháng án nọ. Không bao giờ chấm dứt. Phán quyết kép, khi việc kháng án có giá trị, đã được ấn định bởi Đức Thánh Cha Lambertini, tức Đức Bênêđíctô XIV, vì ở miền trung Âu Châu, tôi sẽ không nói nước nào, có nhiều lạm dụng, và để chấm dứt các lạm dụng này, ngài đã đưa ra thể thức này nhưng nó không phải là điều chủ yếu đối với diễn trình. Thủ tục thay đổi, pháp chế thay đổi, trở nên tốt hơn. Vào thời đó, cần thiết phải làm như thế, rồi Đức Piô X muốn hợp lý hóa và đưa ra một số thay đổi nhưng ngài không có thì giờ hay khả năng làm điều này. Các nghị phụ Thượng Hội Đồng yêu cầu việc hợp lý hóa này, tức làm nhanh chóng diễn trình tuyên bố vô hiệu. Và tôi dừng ở đó. Văn kiện này, “tự sắc” này làm dễ diễn trình và vấn đề thì giờ, nhưng đây không phải là ly dị vì hôn nhân là bất khả tiêu nếu là bí tích. Và điều này Giáo Hội không thể thay đổi. Đây là tín lý. Đây là bí tích bất khả tiêu. Xử theo luật là chứng minh rằng điều xem ra là bí tích thực ra không phải là bí tích, vì thiếu tự do chẳng hạn, hay thiếu chín chắn, hoặc mắc bệnh tâm thần. Có thật nhiều lý do để tuyên bố vô hiệu, sau khi đã nghiên cứu, điều tra. Rằng đó không hề là bí tích. Thí dụ, người ta không được tự do. Một thí dụ khác: bây giờ thì không thông thường lắm nhưng trong một số khu vực của xã hội bình thường, ít nhất tại Buenos Aires, có những đám cưới lúc người đàn bà có thai: “mày phải được cưới hỏi”. Ở Buenos Aires, tôi đã khuyến cáo các linh mục, một cách mạnh mẽ, gần như ngăn cấm họ cử hành các đám cưới trong những điều kiện như thế. Chúng ta gọi những đám cưới này là “đám cưới cấp tốc”, phải không? Để che đậy mặt mũi. Rồi các trẻ thơ sinh ra đời, một số vụ xong xuôi nhưng không hề có tự do và rồi sự việc dần dần ra tồi tệ khiến họ chia tay mà nói “tôi bị bó buộc phải kết hôn vì chúng tôi phải che đậy tình huống này nọ” và đây là một lý do để tuyên bố vô hiệu. Rất nhiều lý do như thế. Các vụ vô hiệu, các bạn có, các bạn có thể tìm thấy các lý do này trên liên mạng, nhiều lắm, đúng không? Rồi vấn đề các đám cưới lần thứ hai, của những người ly dị, tạo ra một cuộc kết hợp mới. Các bạn đọc gì, các bạn có “Tài Liệu Làm Việc”, điều được đưa vào cuộc tranh luận, đối với tôi, xem ra hơi quá đơn giản hóa khi nói rằng Thượng Hội Đồng là giải pháp cho những người này và những người này có thể được rước lễ. Đây không phải là giải pháp duy nhất. Không, điều được “Tài Liệu Làm Việc” đề nghị nhiều hơn thế nhiều, và vấn đề kết hợp mới của các người ly dị cũng không phải là vấn đề duy nhất. Trong “Tài Liệu Làm Việc” còn nhiều vấn đề hơn nữa. Thí dụ, giới trẻ không chịu kết hôn chẳng hạn. Họ không muốn kết hôn. Đây là một vấn đề mục vụ đối với Giáo Hội. Một vấn đề khác: tính chín chắn về xúc cảm để kết hôn. Một vấn đề khác nữa: đức tin. “con có tin rằng cuộc hôn nhân này vĩnh viễn không? Có, có, có, con tin”. "Nhưng con có tin điều này không?" tức việc chuẩn bị hôn nhân: tôi thường hay nghĩ rằng để trở thành một linh mục, người ta cần chuẩn bị tới 8 năm, ấy thế nhưng đâu có gì là nhất định, Giáo Hội vẫn có thể cất cái bậc giáo sĩ khỏi bạn. Nhưng đối với 1 điều kéo dài suốt đời, họ làm tới 4 khóa! Bốn lần… Hẳn có điều gì không đúng ơ đây. Đó là điều Thượng Hội Đồng phải đối phó: phải chuẩn bị hôn nhân như thế nào. Đây là một trong những điều hết sức khó khăn.

Có nhiều vấn đề, tất cả đều đã được liệt kê trong “Tài Liệu Làm Việc”. Nhưng, tôi thích bạn hỏi về chuyện “ly dị theo kiểu Công Giáo”. Thứ đó không hề có. Đây cũng không phải là hôn nhân, đây là tính vô hiệu, nó không hề hiện hữu. Mà nếu hôn nhân đã hiện hữu, thì nó bất khả tiêu. Điều này rõ ràng. Cám ơn bạn.

Terry Moran, Hãng Tin ABC News: Thưa Đức Thánh Cha, xin cám ơn Đức Thánh Cha, xin cám ơn Đức Thánh Cha rất nhiều và xin cám ơn cả các nhân viên Tòa Thánh nữa. Thưa Đức Thánh Cha, Đức Thánh Cha có đến thăm Các Dì Dòng Tiểu Muội Người Nghèo và chúng con được nghe rằng Đức Thánh Cha muốn chứng tỏ sự hỗ trợ của Đức Thánh Cha đối với họ và đối với vụ kiện của họ trước tòa. Và, thưa Đức Thánh Cha, Đức Thánh Cha có hỗ trợ cả các cá nhân nào, kể luôn các viên chức chính phủ, nói rằng trong lương tâm tốt lành của họ, lương tâm bản thân của họ, họ không thể tuân hành một số luật lệ hay thi hành các bổn phận của họ trong tư cách viên chức chính phủ, như trong việc cấp chứng chỉ hôn thú cho các cặp đồng tính chẳng hạn. Đức Thánh Cha có hỗ trợ các loại chủ trương tự do tôn giáo này không?

Đức Phanxicô: Tôi không thể lưu ý được mọi trường hợp hiện có về phản đối lương tâm. Nhưng, có, tôi có thể nói phản đối lương tâm là một quyền, một phần của mọi nhân quyền. Nó là một quyền. Và nếu một người không để người khác phản đối lương tâm, họ đã bác bỏ một quyền. Việc phản đối lương tâm phải được đưa vào mọi cơ cấu pháp lý vì nó là một quyền, một nhân quyền. Nếu không, kết cục chúng ta sẽ rơi vào tình huống mình có thể quyết đoán điều gì là quyền (điều gì không) bằng cách nói “quyền này đáng, quyền này không”. Nó là một nhân quyền. Tôi luôn luôn xúc động mỗi lần đọc, và tôi đọc nhiều lần lắm, mỗi lần đọc “Bài Ca Roland” (“Chanson de Roland”) trong đó mọi người đang ở trên chiến tuyến và trước mặt họ là giếng rửa tội và họ buộc phải chọn giữa giếng rửa tội và thanh gươm. Họ buộc phải chọn. Họ không được quyền phản đối lương tâm. Nó là một quyền và nếu ta muốn có hòa bình, ta phải tôn trọng mọi thứ quyền.

Terry Moran, Hãng tin ABC News: Điều đó có bao gồm cả các viên chức chính phủ nữa không?

Đức Phanxicô: Nó là một nhân quyền và nếu viên chức chính phủ nào là con người nhân bản, thì họ đều có quyền này cả. Nó là một nhân quyền.

Stefano Maria Paci, Hãng tin Sky News: Thưa Đức Thánh Cha, tại Liên Hiệp Quốc, Đức Thánh Cha đã sử dụng các lời lẽ rất mạnh để tố cáo sự im lặng của thế giới đối với việc bách hại các Kitô hữu, là những người đang bị tước đoạt nhà cửa, bị tống xuất, bị tước đoạt tài sản, bị bắt làm nô lệ và bị sát hại dã man kiểu cầm thú. Hôm qua, Tổng Thống Hollande công bố việc khởi đầu chiến dịch Pháp oanh kích các căn cứ của ISIS tại Syria. Đức Thánh Cha nghĩ gì về hành động quân sự này? Thị trưởng Rôma, thành phố của Năm Thánh (thương xót), cũng tuyên bố rằng ông đến Cuộc Gặp Gỡ Các Gia Đình Thế Giới vì Đức Thánh Cha mời ông. Đức Thánh Cha có thể cho chúng con biết đôi điều về việc này không?

Đức Phanxicô: Tôi sẽ bắt đầu với câu hỏi thứ hai của anh. Tôi không mời Thị Trưởng Marino. Điều này rõ chứ? Tôi không mời và tôi có hỏi các người tổ chức và họ cũng không mời. Ông ấy đến. Ông ấy tuyên bố ông là người Công Giáo và ông ấy đến một cách tự phát. Đó là việc đầu tiên. Nhưng điều này rõ chứ hả? Và bây giờ về chuyện oanh kích. Quả thực, tôi có nghe tin tức vào hôm kia, nhưng chưa đọc về tin này. Tôi không biết nhiều về tình hình. Tôi được nghe: Nga đã đưa ra lập trường và chưa rõ về Hiệp Chúng Quốc. Tôi thực không biết phải nói gì vì tôi không hiểu trọn vẹn tình hình. Nhưng khi nghe chữ ném bom, chết chóc, máu xương… tôi nhắc lại những điều đã nói tại Quốc Hội Hoa Kỳ và tại Liên Hiệp Quốc, để tránh các điều này. Nhưng tôi không biết, tôi không thể phán đoán tình hình chính trị vì tôi không biết đủ về nó.

Miriam Schmidt, Thông Tấn Đức DPA: Thưa Đức Thánh Cha, con muốn hỏi một câu về mối liên hệ của Tòa Thánh với Trung Hoa và tình hình tại nước này cũng rất khó khăn cho Giáo Hội Công Giáo. Đức Thánh Cha nghĩ gì về việc này?

Đức Phanxicô: Trung Hoa là một nước lớn cung hiến cho thế giới một nền văn hóa vĩ đại, rất nhiều điều tốt đẹp. Có lần tôi đã nói trên chuyến máy bay bay qua Trung Hoa lúc từ Đại Hàn trở về rằng tôi rất muốn tới Trung Hoa. Tôi yêu mến dân tộc Trung Hoa và tôi hy vọng có thể có những liên hệ tốt đẹp, những liên hệ thật tốt đẹp. Chúng tôi đang liên lạc với nhau, đang nói chuyện với nhau, đang tiến lên với nhau nhưng đối với tôi, có một người bạn từ một đất nước như Trung Hoa, một nước có rất nhiều văn hóa và có rất nhiều cơ hội để làm việc tốt, quả là một niềm vui.

Maria Sagrarios Ruiz de Apodaca, RNE: Xin cám ơn Đức Thánh Cha. Xin kính chào Đức Thánh Cha. Đức Thánh Cha vừa thăm Hoa Kỳ lần đầu tiên, trước đây, Đức Thánh Cha chưa bao giờ ở đó. Đức Thánh Cha đã nói chuyện trước Quốc Hội, Đức Thánh Cha đã nói chuyện trước Liên Hiệp Quốc. Đức Thánh Cha lôi cuốn nhiều đám đông. Đức Thánh Cha có cảm thấy mình mạnh hơn không? Và một câu hỏi nữa, chúng con nghe Đức Thánh Cha đã kéo sự chú ý của người ta tới vai trò của các nữ tu, của phụ nữ nói chung trong Giáo Hội tại Hoa Kỳ. Liệu một ngày kia chúng con có được thấy linh mục phụ nữ trong Giáo Hội Công Giáo như một vài nhóm ở Hoa Kỳ đòi hỏi, và như một số Giáo Hội Kitô Giáo đã có không?

Đức Phanxicô: Ngài (có ý chỉ cha Federico Lombardi) bảo tôi đừng trả lời bằng tiếng Tây Ban Nha. Các nữ tu tại Hoa Kỳ đã thực hiện những kỳ công trong lãnh vực giáo dục, trong lãnh vực y tế. Dân chúng Hoa Kỳ yêu mến các dì. Tôi không rõ họ yêu mến các linh mục đến đâu (cười) nhưng họ yêu mến các nữ tu, yêu mến lắm. Các dì vĩ đại, các dì là các phụ nữ vĩ đại, vĩ đại, thật vĩ đại. Rồi, ai cũng phải theo cộng đoàn của mình, theo luật dòng của mình, nên mới có dị biệt. Nhưng hết thẩy đều vĩ đại. Và vì lý do đó, tôi cảm thấy có nghĩa vụ phải cám ơn các bạn vì những gì các nữ tu đã thực hiện. Một vị quan trọng trong chính phủ Hoa Kỳ nói với tôi mấy hôm trước rằng: “nền giáo dục con có được con mang ơn các nữ tu hơn hết”. Các chị làm việc với người nghèo và trong các bệnh viện. Đó là việc đầu tiên. Còn việc thứ hai? Tôi nhớ việc thứ nhất, còn việc thứ hai?

Maria Sagrarios Ruiz de Apodaca, RNE: Đức Thánh Cha có cảm thấy mạnh hơn sau khi đã ở Hoa Kỳ với một thời khóa biểu như thế và đã thành công như thế?

Đức Phanxicô: Tôi không biết tôi có thành công hay không, không. Nhưng tôi sợ chính tôi. Sao tôi lại sợ mình? Không biết nữa, nhưng tôi luôn cảm thấy mình yếu đuối theo nghĩa không có sức mạnh và sức mạnh chỉ là điều thoáng qua, ở đây hôm nay, ngày mai mất dạng. Bạn có dùng sức mạnh để làm điều tốt hay không mới là điều quan trọng. Và Chúa Giêsu đã định nghĩa sức mạnh, sức mạnh thật sự là để phục vụ, là để phụng sự, là để thực hiện các phục dịch khiêm tốn nhất, và tôi vẫn còn đang tiến bộ trên nẻo đường phục vụ này vì tôi cảm thấy tôi chưa làm được hết những gì tôi nên làm. Đó là cảm thức của tôi về sức mạnh.

Thứ ba, về linh mục phụ nữ, điều này không thể thực hiện được. Sau nhiều cuộc thảo luận lâu dài, lâu dài và thấu đáo, sau nhiều suy nghĩ rất lung, Đức Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã nói rõ như thế. Không phải vì phụ nữ không có khả năng. Các bạn coi mà xem, trong Giáo Hội, phụ nữ quan trọng hơn nam giới, vì Giáo Hội là một phụ nữ. (Trong tiếng Ý) Người ta gọi “La chiesa” chứ không “il Chiesa”. Giáo Hội là nàng dâu của Chúa Giêsu Kitô. Và Đức Mẹ thì quan trọng hơn các giáo hoàng, các giám mục và các linh mục nhiều lắm. Tôi phải nhìn nhận rằng chúng ta hơi chậm trễ trong việc khai triển nền thần học về phụ nữ. Chúng ta phải thúc đẩy cho nền thần học này tiến tới. Vâng, điều này đúng.

Mathilde Imberty, Đài Phát Thanh Radio France: Thưa Đức Thánh Cha, Đức Thánh Cha đã trở thành một vì sao ở Hoa Kỳ. Có tốt cho Giáo Hội hay không khi Đức Giáo Hoàng là một vì sao?

Đức Phanxicô: Đức Giáo Hoàng phải… Chị có biết tước hiệu Giáo Hoàng nào nên được sử dụng không? Đầy Tớ của các đầy tớ Thiên Chúa. Tước hiệu này có khác đôi chút với các vì sao. Các vì sao rất đẹp để ngắm. Tôi thích ngắm chúng vào mùa hè khi bầu trời thanh quang. Nhưng vị Giáo Hoàng thì phải, thì phải là đầy tớ các đầy tớ của Thiên Chúa. Vâng, trong các phương tiện truyền thông, điều này đang xẩy ra nhưng cũng có một sự thật khác. Biết bao vì sao được ta chứng kiến đã tắt ngúm và rơi rụng. Một điều thoáng qua. Mặt khác, làm đầy tớ các đầy tớ của Thiên Chúa thì là một điều không thoáng qua chút nào.
 
Đức Thánh Cha gặp gỡ các Giám Mục tham dự ngày quốc tế gia đình
VietCatholic Network
20:04 29/09/2015
Lúc 9 giờ 15 sáng Chúa Nhật Đức Thánh Cha đã gặp gỡ các Giám Mục tham dự cuộc gặp gỡ quốc tế các gia đình tại nhà nguyện đại chủng viện thánh Carlo Borromeo. Ngỏ lời chào mừng Đức Thánh Cha và các Giám Mục, Đức Cha Chaput là Tổng Giám Mục Philadelphia đã cám ơn các vị vì nhờ lời cầu nguyện của các vị mà cuộc gặp gỡ quốc tế các gia đình đã có thể diễn ra tốt đẹp. Khi soạn chương trình cách đây hơn hai năm tổng giáo phận đứng trước các khó khăn tài chánh cũng như vấn đề pháp lý, hàng linh mục tu sĩ bị chấn thương vì các tin tức gây đau khổ trong nhiều năm qua. Nhưng mọi người tín thác nơi Chúa. Và trong các tháng qua đã có hàng ngàn gia đình và người trẻ khích lệ và nhắc nhở cho biết Thiên Chúa tạo dựng nên chúng ta cho hạnh phúc và cuộc sống có ý nghĩa. Sự hiện diện và tham dự hăng say cũng như chứng tá của biết bao gia đình nói lên điều đó.

Ngỏ lời với các Giám Mục khách của đại hội quốc tế gia đình, trong đó có Đức Hồng Y Nguyễn Văn Nhơn, Tổng Giám Mục Hà Nội và Đức Cha Bùi Văn Đọc Tổng Giám Mục Sài Gòn, Đức Thánh Cha tái khẳng định xác tín của ngài: gia đình không phải là một vấn đề gây âu lo, nhưng là xác nhận hạnh phúc phước lành của Thiên Chúa khiến cho nó là tuyệt tác của công trình tạo dựng. Vì thế cần phải hăng hái canh tân mục vụ gia đình trong giai đoạn có nhiều thay đổi này. Trước hết việc trân quý và biết ơn đối với gia đình phải thắng vượt sự than van, mặc dù tất cả các chướng ngại khó khăn trước mắt. Gia đình là nơi nền tảng giao ước của Giáo Hội với việc tạo dựng của Thiên Chúa. Không có gia đình Giáo Hội cũng sẽ không hiện hữu, không thể là điều nó phải là hay là dấu chỉ và dụng cụ sự hiệp nhất của nhân loại (LG, 1).

Bản chất của gia đình không được khiến cho chúng ta quên đi sự thay đổi sâu rộng của nền văn hóa xã hội và cả pháp lý nữa của các mối dây gia đình liên lụy tới tất cả mọi người, tin cũng như không tin. Kitô hữu không được miễn nhiễm đối với các thay đổi thời đại. Trong môi trường xã hội xưa kia định chế hôn nhân có sự yểm trợ và gắn bó của cơ cấu dân sự và bí tích kitô. Ngày nay không còn như thế nữa. Hình ảnh của các hàng quán nhỏ và siêu thị hay trung tâm thương mại có thể giúp chúng ta hiểu sự khác biệt này. Trước kia các hàng quán nhỏ trong các khu phố bán đủ mọi thứ cần thiết cho cuộc sống thường ngày. Người dân trong khu phố gần gũi và quen biết nhau, tin tưởng nơi nhau, có thể mua chịu, có can đảm tin nhau. Trong các thập niên qua đã phát triển các hàng quán to lớn hơn là các siêu thị, các trung tâm thương mại, nơi nền văn hóa cạnh tranh thương mại thống trị. Không có tương quan cá nhân, không có sự gần gũi và tin tưởng, không thể mua chịu. Nền văn hóa ngày nay là năng động không gắn bó với bất cứ gì và bất cứ ai. Tiêu thụ xác định điều gì là quan trọng. Tiêu thụ các tương quan, tiêu thụ tình bạn, tiêu thụ tôn giáo, tiêu thụ và tiêu thụ. Giá cả và các hậu qủa không quan trọng. Một sự tiêu thụ không làm nảy sinh ra các tương quan. Các tương quan ở dưới việc thỏa mãn “các nhu cầu của tôi”. Tha nhân với gương mặt của họ, lịch sử của họ, tình cảm của họ hết quan trọng.

Thái độ hành xử này làm nảy sinh ra nền văn hóa loại bỏ tất cả những gì không ích lợi hay không làm thoả mãn các sở thích của người tiêu thụ. Thế là chúng ta biến xã hội trở thành một cửa hàng đa văn hóa rất rộng rãi gắn bó với các sở thích của vài người tiêu thụ và đàng khác có biết bao nhiêu người “ăn các mảnh bánh vụn rơi từ bàn của chủ” (Mt 15,27). Sự kiện này gây ra một vết thương rất lớn, Nó là một trong các nghèo túng chính hay gốc rễ của biết bao nhiêu tình trạng cô đơn hiện nay mà nhiều người phải gánh chịu… một sự cô đơn kinh khiếp của việc dấn thân tìm kiếm không kìm hãm được thừa nhận.

Là chủ chăn chúng ta được mời gọi noi bước Chúa Giêsu Mục Tử, tìm kiếm, đồng hành, nâng dậy, băng bó các vết thương thời đại, chứ không lên án, ra vạ tuyệt thông các người trẻ sinh ra và lớn lên trong xã hội ấy, không bắt họ phải nghe những câu “Xưa kia không như thế”, “thế giới này là một thảm họa”. Chúng ta sẽ lầm, nếu giải thích rằng nền văn hóa của thế giới ngày nay không yêu thích hôn nhân và gia đình với các phạm trù của sự ích kỷ thuần túy. Có lẽ người trẻ thời nay đã trở thành xanh xao yếu ớt và không kiên trì một cách không thể sửa chữa được nữa chăng? Khung cảnh nền văn hóa này đã khiến cho họ bị tê liệt đối với các hăng hái đẹp hơn, cao cả và cần thiết hơn.

Trong tư cách là các chủ chăn chúng ta được mời gọi thu lượm các sức mạnh và tái hăng say làm cho các gia đình tái sinh và đáp trả lại phước lành của Chúa một cách tràn đầy hơn. Chúng ta phải đầu tư sức lực của chúng ta, không phải để giải thích và tái giải thích các khuyết điểm của tình trạng ngày nay, cho bằng thẳng thắn mời gọi người trẻ can đảm liều lĩnh chọn lựa hôn nhân và gia đình. Mục tử phải cho thấy Tin Mừng gia đình thật sự là tin vui trong một thế giới, trong đó sự chú ý tới mình xem ra toàn quyền ngự trị.

Đức Thánh Cha nói tiếp trong bài huấn dụ:

Chủ chăn thanh thản và đam mê loan báo Lời Chúa, và khích lệ tín hữu nhắm cao, canh thức trên giấc mơ, cuộc sống, sự lớn lên của đoàn chiên. Sự canh thức ấy không được làm bằng các diễn văn nhưng qua việc săn sóc mục vụ, có khả năng ở giữa đoàn chiên và không sợ các câu hỏi, biết tiếp xúc và đồng hành, biết giúp họ hướng nhìn lên cao khi họ nàn lòng, bị tước đoạt hay ngã qụy. Phải tự vấn xem chúng ta có biết “mất thời giờ” với các gia đình hay không, ở với họ, chia sẻ các khó khăn và vui buồn của họ hay không.

Để có thể sống sự thân tình gia đình tươi vui với Thiên Chúa cần cầu nguyện và loan báo Tin Mừng, tránh biến mình trở thành những người chỉ học sống một mình không có gia đình. Lý tưởng cuộc sống chúng ta không phải là khưóc từ tình yêu thương trìu mến. Mục Tử nhân lành từ chối các yêu thương gia đình riêng để dành trọn sức lực và ân sủng ơn gọi riêng của mình cho việc chúc lành cho các yêu thương trìu mến của người nam và người nữ thực hiện chương trình tạo dựng của Thiên Chúa. Sứ mệnh của chủ chăn là noi gương trong tất cả và cho tất cả cung cách sống của Chúa Con đối với Chúa Cha….

Nếu chúng ta có khả năng sống các yêu thương khắt khe như Thiên Chúa, vô cùng kiên nhẫn, không oán hờn, bước theo các luống cầy không luôn luôn thẳng hàng phải gieo hạt, thì cả một người đàn bà Samaria có 5 đời chồng cũng khám ra mình có khả năng làm chứng tá… Xin Thiên Chúa cho chúng ta ơn của sự gần gũi mới giữa gia đình và Giáo Hội.

Đức Thánh Cha đã tặng bức tường Đức Mẹ Bác Ái Mỏ Đồng mà ngài đem theo từ Cuba cho một cộng đoàn Cuba ước ao có tượng đó. Ngài xin Đức Tổng Giám Mục Joseph Eđwarrd Kurtz chủ tịch Hội Đồng Giám Mục Mỹ đảm trách việc này. Tiếp đến ngài tặng đại chủng viện thánh Carlo Borromeo một chén thánh. Rồi Đức Thánh Cha bắt tay chào các Hồng Y và Giám Mục hiện diện.
 
Tin Giáo Hội Việt Nam
Thiếu nhi giáo xứ Vĩnh Hòa GP Sài Gòn: Đêm Hội Trăng Rằm
Văn Minh
08:04 29/09/2015
Thiếu nhi giáo xứ Vĩnh Hòa GP Sài Gòn: Đêm Hội Trăng Rằm

Tết Trung thu là ngày lễ hội có ý nghĩa quan trọng nhất trong năm đối với các em thiếu nhi. Bởi vì, đây là dịp để các em vui chơi, múa hát.

Hòa trong niềm vui đó, vào lúc 19g00 Chúa Nhật 27.9.2015, tại giáo xứ Vĩnh Hòa, giáo hạt Phú Thọ, TGP TP. HCM gần 400 em thiếu nhi trong các lớp giáo lý cùng các anh chị huynh trưởng đã tưng bừng vui đón Tết Trung thu.

Xem Hình

Mở đầu, anh huynh trưởng đại diện các em thiếu nhi đã cùng nhau khởi động ngay trong nhà thờ qua bài hát “Ephata - Hãy mở ra”. Sau bài hát khởi động, đúng 19g15, cha xứ Gioakim Lê Hậu Hán lên khai mạc Lễ hội Trung thu, cùng lời chúc cho các em có một đêm vui tươi, an bình, và ấm áp. Sau đó, các em được các anh chị huynh trưởng hướng dẫn xếp thành từng hàng tới các gian hàng ăn uống, đã được các anh chị huynh trưởng chuẩn bị sẵn tại sân và hội trường giáo xứ, các em được tùy lựa chọn những món ăn mà mình thích và được các anh chị huynh trưởng niềm nở trao tận tay trong niềm vui tươi.

Để có được bữa ẩm thực đầy ý nghĩa này, các anh chị huynh trưởng đã phải vất vả từ sáng sớm cùng nhau đi chợ mua thực phẩm tươi sống mang về nhà, trong suốt buổi sáng, các anh chị tự tay chế biến những món ăn và trang trí sao cho hấp dẫn, ngon miệng, và phù hợp với lứa tuổi của các em. Tất cả kinh phí làm nên bữa ẩm thực trên đều do các anh chị huynh trưởng tự nguyện đóng góp.

Năm nay, các em thiếu nhi trong giáo xứ Vĩnh Hòa không đi rước lồng đèn xung quanh các con nhỏ như mọi năm. Chính vì vậy, đêm Trung thu đã diễn ra hết sức trật tự và đầm ấm, mang lại cho các em có một đêm vui tươi và thật ý nghĩa.

Chúng ta hãy cùng nhau tạ ơn Chúa, cảm ơn các anh chị huynh trưởng đã mang lại cho các em niềm vui, những giây phút lắng đọng được sống trong nhà Chúa, một phần nào đó giúp các em tránh xa những tệ nạn xấu bên ngoài xã hội. Qua đây, cũng gợi nên những hồi ức quen thuộc trong tâm trí người lớn của chúng ta.
 
Gx Russeykeo, giáo phận Xuân Lộc mừng lễ các thánh Tổng Lãnh Thiên Thần
BTT Xứ Russeykeo
09:04 29/09/2015
Sáng ngày 29/09/2015 tại Gx Russeykeo, giáo phận Xuân Lộc, Thánh Lễ Mừng Kính các Tổng Lãnh Thiên Thần Micae, Gabriel và Raphael đã diễn ra trong bầu khí hân hoan và sốt mến. Đặc biệt hơn, Thánh tổng lãnh thiên thần Micae là bổn mạng của Ban Lễ Sinh Giáo xứ

4h30 Khởi đầu là giờ kinh chung để cầu nguyện cho mỗi người, đặc biệt là riêng cho Ban Lễ Sinh Giáo xứ. Dù khí trời của cuối thu lạnh lẽo, thế nhưng vì lòng hăng say mến Chúa, cộng đoàn vẫn kín chỗ đễ tham dự Thánh lễ.

4h45 Sau lời dẫn của Thầy Giuse, Cha Chủ tế Phaolô và đoàn Lễ Sinh rước kiệu thánh Micae từng bước tiến rước vào trong sự trang nghiêm.

Trong bài dẫn, Thầy Giuse nhấn mạnh bổn phận và trách nhiệm của một người Lễ Sinh nhiệt thành cũng như Thầy xin cộng đoàn thêm lời cầu nguyện cho sáu tân lễ sinh được phong nhậm, để các bạn có thể hoàn thành tốt trách nhiệm của một người làm việc nơi bàn Thánh.

Dâng lời cầu nguyện cho Ban Lễ Sinh và những người nhận Các Tổng Lãnh Thiên Thần làm bổn mạng là thông điệp mà cha chủ tế muốn nhắn nhủ đến mỗi người. Thông điệp đó lại một lần nữa được nhấn mạnh hơn trong bài giảng, Ngài chia sẻ với cộng đoàn về cội nguồn và ý nghĩa tên của các Tổng Lãnh Thiên Thần: “Micae nguyên nghĩa là ai bằng với Thiên Chúa”.

Cha cũng nhấn mạnh: Trong thế giới hữu hình và vô hình, các Thiên thần là cầu nối giữa loài người với Thiên Chúa. Micae là tổng lãnh các Thiên Thần là cánh tay oai hùng của Thiên Chúa trong việc chiến đấu với Satan, Xứ Thần Gabriel là vị thừa sai mang tin mừng cứu chuộc đến cho con người qua mẹ Maria và vị thầy thuốc Raphael là phương thuốc cứu chữa những nỗi đau của con người.

Thánh lễ được tiếp nối bằng phần cử hành phụng vụ Thánh Thể trong sự trang nghiêm và sốt sắng.

Cuối cùng đại diện Ban Lễ Sinh dâng lời cảm ơn đến Cha chánh xứ Phaolô, Cha phó Giuse và Thầy xứ qua lãng hoa tươi thắm cùng những lời tri ân sâu sắc nhất.

Thánh Lễ kết thúc tốt đẹp qua những lời tạ ơn và phép lành cuối lễ.

Không khí ấm cúng của gia đình dân chúa vẫn không theo Thánh lễ mà kết thúc. Không khí ấy lại được hâm nóng hơn trong giờ dùng điểm tâm sau Thánh lễ trong sự hiệp thông dâng tràn.

“Có được Ban Lễ Sinh như hôm nay không chỉ riêng công ơn của các Cha, các Thầy, quý Dì mà nó còn là của sự hiến dâng của quý phụ huynh và sự âm thầm hy sinh quảng đại của quý ân nhân. Cầu chúc cho Ban Lễ Sinh ngày một lớn mạnh hơn trong bổn phận, trách nhiệm và tình yêu của Thiên Chúa”.

Trước đó vào tối ngày 28/09/2015, Cũng tại Giáo xứ Russeykeo, Để chuẩn bị cho các Ban Lễ Sinh mừng lễ quan Thầy với tâm hồn bình an nhất, Cha Phó Giuse đã ban bí tích hòa giải, giảng tĩnh tâm và Chầu Thánh Thể với các em lễ sinh. Đặc biệt, trước giờ Chầu Thánh Thể, Cha đã chủ sự nghi thức phong nhậm cho sáu tân lễ sinh mới của giáo xứ.
 
Phóng sự hành hương Ba Lan, Jordan, và Israel
Nhóm hành hương Lm Khôi Anh
14:59 29/09/2015
Xem hình ảnh

Chúng tôi đến phi trường Warsaw, Ba Lan vào khoảng giữa trưa. Sau khi check-in vào khách sạn, hướng dẫn viên du lịch đưa chúng tôi đi tham quan thủ đô Warsaw, công viên Lazienki, các lâu đài hoàng gia, thánh đường Saint John... Ba Lan với những cảnh quan thiên nhiên tuyệt đẹp, với những lâu đài cổ kính mang đậm dấu ấn của một thời vàng son, với lòng nhiệt thành, hiếu khách, chất phác của những cư dân, khiến chúng tôi cảm thấy thật thoải mái và ấm áp tâm hồn trong những ngày thăm viếng quốc gia này.

Ngày hôm sau, chúng tôi đã đến viếng tu viện Jasna Gora nổi tiếng, tại đây có ngôi thánh đường đặc biệt tôn kính bức ảnh Đức Mẹ Czestochowa, còn được gọi là ảnh Đức Bà Đen, đã từng được vua John Casimir (vào thế kỷ 17) tôn vinh là “Nữ Hoàng của nước Ba Lan”. Bức tranh này đã có lần bị kẻ cướp dùng kiếm chém vào bức tranh hai lần; thế nhưng, khi hắn dự tính đâm nhát kiếm thứ ba, thì đã bị ngã xuống đất và chết trong cơn đau đớn. Nhát kiếm và dấu tích của vết chém ngày nay vẫn còn thấy trên bức tranh. Sở dĩ được gọi là Đức Bà Đen là bởi vì bức tranh được vễ trên nền gỗ, và trải qua bao năm tháng thời gian màu gỗ thay đổi nên đã làm cho gương mặt của Đức Mẹ có mầu đen thẫm. Theo truyền thuyết, thánh Luca đã họa chân dung của Mẹ Maria trên tấm gỗ đã từng là bàn làm mộc của Chúa Giêsu. Đức Mẹ Czestochowa cũng đã cứu dân làng khỏi sự tấn công của quân Thụy Sĩ vào thế kỷ XVI. Và, cũng thật là một hồng ân mà Thiên Chúa đã ban cho đoàn hành hương, đó là chúng tôi đã đến viếng tu viện đúng vào ngày lễ tôn kính Đức Mẹ Czestochowa (08/26). Thật may mắn, hôm đó, chúng tôi được cha phụ trách khu vực hành hương cho ưu tiên dẫn vào kính viếng Đức Mẹ, khi biết chúng tôi là cộng đoàn Việt Nam.

Sau đó, chúng tôi cũng đã đến tham quan ngôi nhà của thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô Đệ Nhị tại thành phố Krakow, nơi đây ngài đã trải qua thời thơ ấu, trưởng thành và khám phá ra ơn gọi linh mục của mình. Cũng tại thành phố Krakow này, chúng tôi đã đến viếng trung tâm hành hương Lòng Thương Xót Chúa, nơi có lưu giữ hài cốt chị thánh Faustina Helena Kowalska, người đã được Chúa Giêsu mạc khải cho bản kinh “The Divine Mercy”.

Rời Ba Lan, chúng tôi đến Jordan. Quốc gia này nằm về phía Tây Á của vùng Trung Đông, giáp cạnh với Israel. Ở Jordan, chúng tôi đã đến tham quan thành phố cổ Petra. Vẻ đẹp tự nhiên và kiến trúc lộng lẫy của thành phố này quả thật là một công trình đáng cho chúng ta nể phục. Với những đền đài, lăng tẩm, nhà hát, được xây dựng từ thế kỷ thứ 6 trước Công nguyên, bằng cách đục sâu vào núi đá sa thạch đỏ, cùng với một hệ thống dẫn nước cực kỳ tiên tiến thời đó, phố cổ Petra quả thật xứng đáng để cho UNESCO liệt kê vào hàng ngũ một trong bảy kỳ quan của thế giới hiện đại.

Tại Jordan, chúng tôi cũng đã trèo lên tận ngọn núi Nêbô, nơi mà Giavê Thiên Chúa đã cho tiên tri Môsê, trước khi qua đời, được chiêm ngắm trọn vẹn vùng Đất Hứa. Ở độ cao 840 mét cách mặt biển, từ trên núi Nêbô, chúng tôi có thể nhìn thầy toàn cảnh vùng đất mà đã một thời được mệnh danh là vùng đất “chảy sữa và mật ong”: những đồng bằng mênh mông ngút ngàn, những dãy núi trùng trùng điệp điệp, những thành phố nổi tiếng như Giêrusalem, Giêricô, cũng như con sông Jordan nối liền biển hổ Galilê với Biển Chết...Vâng! Vùng Đất Thánh thật bao la và hùng vĩ! Thế nhưng, hôm nay đây, đứng trên đỉnh núi cao này, trong tiếng gió lộng của núi thánh Nêbô, tôi tự hỏi, liệu mình có nghe được những lời phán bảo của Giavê Thiên Chúa như Môsê thuở xưa, đã từng được nghe không? Hay những lời hằng sống đó đang bị chìm đắm trong những lo âu, bận rộn của công ăn việc làm và những đam mê trần thế?

Từ Jordan, xe bus đưa chúng tôi qua biên giới vào đất Do Thái. Một tuần lễ trên vùng Đất Thánh, quả là quá ít ỏi. Ngày đầu tiên ở Israel, chúng tôi đã đến viếng hang đá Bê Lem và dâng Thánh Lễ tại đó. Đền thờ Giáng Sinh này được xây dựng từ thế kỷ thứ tư, nhưng trải qua bao cuộc bách hại, đền thờ đã bị tàn phá. Ngôi đền hiện nay được xây lại vào thế kỷ thứ sáu. Phải bước sâu xuống dưới lòng đất, chúng ta mới gặp chính nơi Chúa Giêsu sinh ra. Chúng tôi đã dâng Thánh Lễ tại đây và đã hát lại những bài thánh ca quen thuộc, thường được hát trong mỗi mùa Giáng Sinh, như để tìm lại khung cảnh của hai ngàn năm trước, của đêm Noel đầu tiên trong lịch sử nhân loại.

Tại Cana, nơi mà khi xưa Chúa Giêsu đã làm phép lạ hóa nước thành rượu, cha linh hướng đã dâng một Thánh Lễ đặc biệt cầu nguyện cho các đôi vợ chồng tham dự đoàn hành hương, với nghi thức lập lại lời thề hôn ước mà hôm nào, họ đã từng trao cho nhau. Có 11 đôi hôn phối, trong đó có những anh chị mới thành hôn cách đây được 6 năm, nhưng cũng có những cụ ông - cụ bà đã thành hôn hơn 40 năm. Nghi lễ tuy đơn sơ, nhưng thật cảm động, tôi cảm thấy cay trong mắt mình khi được nghe họ nói lên niềm quyết tâm, vẫn luôn mong muốn được mãi mãi sống cạnh bên nhau, “khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi mạnh khỏe cũng như lúc yếu đau, để yêu thương và tôn trọng nhau mỗi ngày suốt cuộc đời”. Tôi thầm thĩ hiệp lời cầu nguyện với họ và cho họ. Xin Chúa và Mẹ Maria luôn đồng hành với ông bà và anh chị, xin cho ông bà và anh chị luôn được bình an, khỏe mạnh và nhất là xin giúp cho ông bà và anh chị luôn mãi bền đỗ trong Ơn Gọi của đời mình.

Nơi dòng sông Jordan, chúng tôi cũng đã được cha linh hướng đổ lên đầu những dòng nước trong mát, nhắc nhớ lại hôm nào, đã được Bố Mẹ của mình bồng bế đến ngôi nhà thờ của xứ đạo, để xin được lãnh nhận bí tích Rửa Tội. Hôm nay đây, đứng trong dòng nước của sông Jordan, tôi ngước lên nhìn bầu trời, …thật trong xanh, …thật chói chang … tôi nhớ đến hôm nào, cũng tại đây, Chúa Giêsu đã bước xuống dòng sông này để cho Gioan thanh tẩy, cho dù Ngài là Đấng Tối Cao, Ngàn Trùng Chí Thánh…

Tại Giêrusalem, chúng tôi đã chia phiên nhau vác cây thập giá, làm bằng một loại gổ nhẹ, cùng nhau đi lại đoạn đường thương khó mà hôm nào Chúa Giêsu đã vác thập giá đi qua. Con đường đó, giờ đây tràn ngập những cửa hiệu buôn bán, những quán nước giải khát. Thật khó để có thể tập trung và suy tư khi đi Đàng Thánh Giá trên con đường VIA DELOROSA (Đường Khổ Nạn) này, vì tiếng mời mua hàng, tiếng cãi vã, vì sự chen chúc nhau, dành giật nhau qua lại trên con đường khá là chật hẹp. Tôi thầm nghĩ, thế còn, …buổi sáng hôm đó, khung cảnh có hỗn độn như sáng hôm nay không? Người ta có xô đẩy, dày đạp, chen lấn với Chúa Giêsu không? Có lẽ, còn tệ hơn hôm nay nhiều!

Những ngày hành hương qua mau, cũng như những dòng ghi chú của tôi về những nơi đã đến viếng, không thể chất chứa hết trong bài phóng sự tóm gọn này. Mặc dù, trong chuyến hành hương vừa qua, thỉnh thoảng, chúng tôi cũng gặp một vài điều “bất như ý”; tuy nhiên, những “trục trặc” đó chẳng thấm vào đâu so với niềm vui thật lớn lao khi đến thăm vùng Đất Thánh, được chiêm ngắm tận mắt những ngọn núi, những biển hồ, nơi mà Chúa Giêsu đã từng sinh sống. Những buổi trưa nắng cháy da, những con đường dốc núi khiến nhiều người trong đoàn chúng tôi mệt lã, nhưng niềm hạnh phúc khi được chạm tới những phiến đá, những bờ tường nơi mà đã từng thắm đỏ dòng máu cứu độ của Chúa Giêsu thì quả là một hồng ân của đời người.

Vâng! Israel - vùng Đất Thánh, nơi mà vẫn đang còn những tranh chấp đất đai, nơi mà những mâu thuẫn giữa các tôn giáo vẫn còn đó, nơi mà vẫn đầy dẫy những người buôn bán gian trá, gạt gẫm khách hành hương để mưu sinh. Israel -Thánh Địa của tôi ơi, ngươi vẫn mãi ở trong lòng tôi, trong trái tim tôi, vẫn luôn là niềm ước muốn cho tôi được đến viếng thăm lần nữa, rồi lần nữa..., để tôi được chìm đắm trong những suy tư và quên hẳn đi không gian, thời gian… Để tôi được cảm nghiệm sâu xa hơn về tình yêu của Người, một vị Thiên Chúa cao cả của vũ trụ này, mà đã một lần, Người đặt bước qua đây…

Israel, mùa Hè 2015
 
Thánh lễ Trung thu và đêm hội ''Ánh Trăng yêu thương'' tại giáo xứ Nghi Lộc, GP Vinh
BTT GX Nghi Lộc
15:01 29/09/2015
Thánh lễ Trung thu và đêm hội "Ánh Trăng yêu thương" tại giáo xứ Nghi Lộc

Chúa Nhật ngày 27.09.2015 là một ngày ngập tràn niềm vui của các em học trò giáo xứ Nghi Lộc. Trong một ngày, các em đã cùng trải qua hai biến cố đầy hân hoan, để lại nhiều xúc cảm trong tâm tình tri ân.

Vào buổi sáng, thánh lễ khai giảng năm học Giáo lý 2015 – 2016 đã được tổ chức tại lễ đài Đức Mẹ. Thánh lễ là sự khởi đầu, đánh dấu một hành trình mới trên con đường rèn luyện và học hỏi giáo lý của các em.

Xem Hình

Hiện diện và chủ sự thánh lễ khai giảng có Cha quản xứ Giuse Nguyễn Văn Chính. Cha đồng thời là Tuyên úy Xứ đoàn TNTT Augustino giáo xứ Nghi Lộc. Tham dự thánh lễ có Hội đồng mục vụ giáo xứ và các giáo họ, ban giáo lý, quý thầy cô giáo lý viên, các ban nghành, các bậc phụ huynh và hơn 600 em học sinh từ Sơ cấp I đến Tiền Hôn nhân.

Trong buổi chiều cùng ngày, Cha quản xứ đã chủ sự thánh lễ cầu nguyện cách đặc biệt cho các em học trò nhân Tết Trung thu. Thánh lễ do Ca đoàn Cecilia phục vụ. Các bài đọc Sách Thánh và phần lời nguyện giáo dân trong thánh lễ do các em Thiếu nhi Thánh Thể đảm trách.

Sau khi thánh lễ kết thúc, các em tập trung sinh hoạt tại khuôn viên thánh đường. Sau chương trình sinh hoạt, tất cả cùng tham dự buổi tiệc liên hoan Trung thu tại sân nhà xứ. Buổi tiệc được các chị, các mẹ trong Hội Hiền mẫu giáo xứ chuẩn bị thật chu đáo, gói tròn thương yêu và sự quan tâm mà giáo xứ và các ân nhân dành tặng các em trong ngày hội của trẻ thơ.

Buổi tối cùng ngày, chương trình đêm hội Trung thu với chủ đề “Ánh Trăng yêu thương” đã diễn ra trong bầu khí đầy rộn ràng, hân hoan. Chương trình do Ca đoàn Cecilia và anh chị em giới trẻ tổ chức.

Mở đầu đêm hội là cuộc rước đèn vui nhộn. Hình ảnh chị Hằng, chú Cuội, ông Địa… được thể hiện sinh động trong trang phục truyền thống. Trong tiếng trống rộn ràng, đoàn rước đông đảo khởi đi từ thánh đường giáo xứ, đi qua các giáo họ Nghi Thượng, Nghi Đông, Nghi Nam, Nghi Trung và sau đó trở lại lễ đài Đức Mẹ.

Sân khấu của chương trình được thiết kế thật độc đáo. Mở đầu chương trình, Cha quản xứ đã gửi đến các em và mọi người hiện diện những tâm tình vui tươi và lời chúc mừng Tết Trung thu dành cho các em. Ngài không quên nhắc nhở các em luôn sống chăm ngoan, biết yêu mến Lời Chúa, hăng say học hành giáo lý, lễ phép với người trên và yêu thương bè bạn, xứng đáng là những thiếu nhi của Chúa Giêsu Thánh Thể.

Xuyên suốt chương trình, các tiết mục văn nghệ do các em thiếu nhi, các bạn huynh trưởng và các bạn trẻ trong giáo xứ thể hiện đã đem lại niềm vui và rất nhiều tiếng cười cho bà con cùng quý khách tham dự.

Trước khi kết thúc chương trình văn nghệ, các anh chị huynh trưởng đã trao các phần quà Trung thu cho các em thiếu nhi và những món quà tri ân dành cho quý ân nhân đã quảng đại ủng hộ chương trình.

Sau chương trình văn nghệ là giờ thắp nến cầu nguyện cho các em thiếu nhi. Các em và cộng đoàn cùng dâng lên Cha nhân lành những lời cầu nguyện, để cảm tạ Ngài đã ưu ái ban tặng cho nhân loại những kỳ công tuyệt đẹp của vũ trụ, cảm tạ Ngài đã ban cho các em có một ngày hội của lứa tuổi thiếu nhi, ngày mà các em đã náo nức chuẩn bị và vui vẻ đón mừng.

Các em cũng cầu nguyện cho những bạn nhỏ mồ côi cha mẹ, đang sống bơ vơ không nơi nương tựa, những bạn trẻ bị tật nguyền, kém may mắn trong cuộc sống. Các em cũng cầu nguyện cho các bạn ở những nơi xa xôi, đang phải rời bỏ nhà cửa, rời bỏ quê hương để chạy trốn chiến tranh, chạy trốn các thế lực khủng bố đang ngày đêm gieo rắc chết chóc, kinh hoàng...

Lúc 22 giờ, đêm hội “Ánh Trăng yêu thương” kết thúc. Dù khép lại nhưng niềm vui của chương trình văn nghệ và những suy tư, lắng đọng của giờ cầu nguyện dường như vẫn còn dư âm trong lòng các em thiếu nhi và các bậc phụ huynh.

BTT Giáo xứ Nghi Lộc
 
Văn Hóa
Cảm nhận của một người bước vào tuổi 60
Tôma Đỗ Lộc Sơn
08:42 29/09/2015
Cảm nhận của một người bước vào tuổi 60

Chỉ cần cất tiếng hát “Em ơi có bao nhiêu”, chắc chắn sẽ có người nối tiếp “60 năm cuộc đời”. Lời bài hát nổi tiếng của nhạc sĩ Y Vân từ những năm 1960-1970 của thế kỷ trước vẫn còn âm vang cho đến bây giờ. (Đám cưới nào cũng có người hát).

60 năm, con người có được thọ ?

Để bước lên được bậc thang 60, chúng ta có thể chia ra làm 3 thời kỳ:

Thời thơ ấu.

Ở tuổi này con người mắc nhiều thứ bệnh. Những bệnh như: Sốt xuất huyết, dịch tả, sốt ban các loại. vv… Cùng với các tai nạn như: té giếng, té sông, điện giựt và còn nhiều tai nạn khác mà ta không lường trước được. Những thứ ấy đã lấy đi nhiều em nhỏ. (Trước kia khoảng 10% các em, nhưng nay đã giảm).

Thời trưởng thành.

Tuổi trưởng thành được tính từ 20 đến 40. Đây là quãng đường đời dài nhất và cũng cam go nhất. Người trưởng thành phải có cơm ăn, việc làm. Trong công việc rất dễ xảy ra tai nạn, tai nạn lao động cùng với tai nạn giao thông cũng đã lấy đi nhiều người anh em chúng tôi. Ngày nay, con người sống thiếu tự chủ, chạy theo lối sống bon chen, hưởng thụ. Những căn bệnh xã hội cũng đã chiếm một tỷ lệ cao và số người đã ra đi vì những căn bệnh này cũng nhiều.

Tuổi cận già (50-60).

Con người phải đối diện với nhiều bệnh tật: Ung thư, tim mạch, gan thận, viêm não.vv…Đó là kết quả của một lối sống thiếu tích cực, thiếu hiểu biết. Một xứ đạo nhỏ ở ngoại thành như xứ chúng tôi, diện tích chỉ khoảng 1,5km2, trong 20 năm qua đã có gần 20 người đã ra đi ở độ tuổi này.

Những ông bà tuổi 60 hiện đang sống thì sao?

Những ông bà này, có người vẫn làm việc, có người nghỉ hưu, có người không thể làm việc được.

Sau đây là tâm sự của quý ông bà:

- Ông K. Hàng ngày tôi vẫn đi làm (làm bảo vệ), ăn mặc bảnh bao, chạy xe (xe 2 bánh) ngon lành, những người chung quanh tưởng tôi còn trẻ, khỏe lắm. Họ có biết đâu rằng, trong người tôi mang hàng tá bệnh: đau lưng, đau thận, gan cũng có vấn đề. Tôi cho rằng: cuộc sống của tôi đã đến thời, nó quá mong manh. Sống ngày nào phải tự làm vui cho mình và cho mọi người, có như thế mới được Thiên Chúa chúc phúc.

- Bà H. Tạ Ơn Chúa, Chúa đã thương đến chúng tôi, cho chúng tôi có cơm ăn việc làm. Khỏe thế nào với tuổi này. Bao nhiêu năm vất vả giờ đây con cháu không cho làm nữa. Chúng may sắm cho tôi, chăm chút cho tôi, nên khi ra đường nhiều người nghĩ tôi còn (Ngon lành) lắm. Nhưng thật ra trong người tôi còn đọng lại những căn bệnh mà ngày xưa không chữa trị đến nơi đến chốn. Tôi xin Chúa ban ơn giúp sức cho tôi chịu đựng để làm vui con cháu và cũng tự làm vui mình.

Các bác sĩ nói gì với những người tuổi 60?

Bước vào tuổi 35-40, con người bắt đầu lão hóa. Sự lão hóa này rất nhanh, nhanh như xe tuột giốc, nghĩa là càng về sau tốc độ lão hóa càng nhanh.

Tuổi 40: Đồng tử mắt bắt đầu co lại, cách xa điểm vàng làm cho chúng ta không nhìn thấy những vật thể ở gần. Cách khắc phục: Mang kính viễn thị.

Tóc đã điểm một vài sợi bạc, người ta thường che giấu nó đi bằng cách nhổ tóc sâu.

Tuổi 50: Nếu có 2 người tuổi 40 và 50 đứng gần nhau, chúng ta sẽ thấy sự khác biệt. người 50 mang kính nặng độ hơn, tóc người 50 bạc hơn, chân tay và khuôn mặt người 50 có những nếp xếp rõ ràng hơn. Trong công việc người 50 thao tác chậm hơn, đối phó với tình huống thiếu tự tin hơn.

Về sức khỏe: lưng mau mệt mỏi, thường đau ê ẩm sau một ngày làm việc. Các khớp gối tay chân co giãn yếu, thế nên nhiều người thường vặn lưng bẻ gối kêu răng rắc.

Các cơ quan nội tạng ở tuổi này đã suy yếu rất nhiều, gan mật và thận dễ bị đóng cặn sinh ra sỏi. Tim mạch co giãn không đều gây nên những biến chứng liệt chi, méo miệng vv…

Cuối tuổi 50, các triệu chứng trên càng rõ nét. Trên khuôn mặt và tay chân, làn da đã chùng xuống và lấm tấm những vết nám càng lúc càng thâm đen. Đi đứng những bước chân mệt mỏi. trí nhớ giảm làm cho mau quên.

Bước vào tuổi 60 tức là bước vào tuổi thọ. Ở tuổi này chúng ta có thể ví như mặt trời lúc sắp lặn sau lũy tre làng. Thật nhanh và thật nhanh. Những ánh sáng vàng vọt hắt lên như muốn níu kéo thời gian và rồi…màn đêm đổ xụp thật nhanh chóng.

Chuyện:

Trong buổi lễ mừng khánh thành một ngôi nhà thờ kia, chúng tôi chứng kiến: Một vị đại diện giáo xứ lên phát biểu cảm tưởng và cảm ơn Đức Cha, quý cha.

Chúng tôi cảm thấy ghen tỵ với vị đại diện kia. Sao mà ông có được sức khỏe, sự trẻ trung và ăn nói mạch lạc khỏe khắn, vui tươi cùng dí dỏm. Cuối lễ, khi được tiếp xúc, trò chuyện với các vị đại diện thì mới biết: Ông ấy đã trải qua 3 lần phẫu thuật các đốt sống lưng, cổ và hông, sức khỏe của ông ấy phải nói là tính từng ngày. Vậy mà ông vẫn vui vẻ với mọi người, để cùng mọi người hoàn thành tốt công việc, cố che giấu đi những khó khăn, chịu đựng những đau đớn để cho “sống vui, sống khỏe, sống có ý nghĩa”.

Quý ông, quý bà kính mến!

Thông thường, chúng ta trân trọng những gì là quý giá như: Đạo đức, tuổi tác, sức khỏe, công việc, vẻ đẹp thiên nhiên và còn nhiều thứ khác nữa.

Mừng vì chúng ta đã vượt qua ngưỡng tuổi thọ. Vui vì chúng ta có được sức khoẻ ổn định.

Sự mừng vui này chúng ta trân trọng và chia sẻ với những người chung quanh.

Chúng ta đang đứng ở vị trí cao trong nhà, trong xã hội, vì vậy mọi công việc và hành đông chúng ta làm đều được nhiều người nhìn thấy: Tốt xấu, sống tích cực hay thụ động, vui tươi hay buồn chán. Đừng bao giờ vướng phải câu “Già không nên nết” hoặc “Già mà ham”.

Lời ăn tiếng nói của chúng ta vô cùng quan trọng vì trước mặt chúng ta là đàn con, lũ cháu.

Chúng ta luôn nhớ về những người bạn, những người cùng thôn xóm, người sống cũng như kẻ chết, (sống thì thăm hỏi, chết thì cầu nguyện) để cuộc sống của chính chúng ta thêm giá trị.

Sự bất cần đời hoặc sự ngạo mạn dễ xảy ra ở tuổi già. Ăn mặc lôi thôi, tóc tai bù xù hoặc “cưa sừng làm nghé”, chúng ta cần phải tránh.

Chuyện buồn:

Với đời sống ngày một nâng cao, con người bớt lam lũ. Được ở nhà sạch, được ăn bát ngon, được mặc áo đẹp, đau bệnh có thuốc chữa vv…

Những thứ ấy có thể đang đánh lừa tư duy chúng ta.

Hình ảnh một người 60 tuổi của nhiều năm trước và một người 60 tuổi ngày nay hoàn toàn giống nhau. Cũng da mồi tóc bạc, cũng giọng nói rung rung, cũng đau lưng mỏi gối vv…Điều khác biệt là cách phục sức bây giờ có gọn gàng hơn, đẹp đẽ hơn, làn da trắng trẻo hơn.

Người ta thường nói: Tiền vào cửa trước, đạo đức thoát ra cửa sau. Quả đúng như vây. Một khi tư duy bị đánh lừa, ta cảm thấy không còn là ta, ta cứ thả sức phung phí tiền bạc, sức khỏe, ta cứ ăn chơi, để đến ngày tử thần đến, ta không kịp quay lại, và mọi sự hối hận đã trở nên muộn màng.

Thật diễm phúc chúng ta là người Công Giáo.

Hiện nay các xứ đạo nào cũng có hội phụ lão. Hội phụ lão bây giờ được tính từ tuổi 60 cho đến hết đời. Đây là dịp để quý ông quý bà gặp gỡ, trước là để biểu lộ niềm tin qua lời cầu nguyện, sau là để trao đổi với nhau về đời sống, về sức khỏe và nhất là có sự gắn bó tình thân, thăm hỏi nhau khi có người đau yếu, cầu nguyện khi có người qua đời.

Hội phụ lão cũng giúp chúng ta thánh hóa được bản thân, tránh xa được các cám dỗ để từ đó chúng ta được hoàn thiện khi đến trước tòa Chúa.

Xin gủi đến quý ông bà đoạn Lời Chúa dưới đây để cùng suy niệm.

“Tư tưởng của Ta không phải là tư tưởng của các ngươi và đường lối của Ta cũng không phải là đường lối của các ngươi”(Is 55,8)”.

Quý ông, quý bà kính mến.

Sống 60 năm hay 80 năm hoặc hơn nữa, điều đó có hạnh phúc không?

Mời quý ông bà đọc bài suy niệm dưới đây của cha Giuse Đinh lập Liễm:

“Khi nói tới cái chết, nhiều người sợ không dám dùng từ ấy, phải kiêng kỵ kẻo xui, mà dùng nhiều từ khác thay thế, trong đó có từ MẤT. Theo nghĩa thông thường thì từ “mất” nói lên cái gì tiêu cực, nghĩa là mình không còn sở hữu một cái gì đó, ví dụ tôi mất một chỉ vàng. Tuy thế, theo tương quan biện chứng, nó vẫn có tính cách tích cực, nghĩa là mất mà vẫn còn: đối với tôi là mất một chỉ vàng, nhưng chỉ vàng vẫn còn trong túi của thằng ăn cắp.

Đối với sự chết cũng vậy. Với cái nhìn đức tin của người Kitô hữu, thì chết là mất sự sống ở đời này nhưng vẫn còn ở sự sống đời sau. Như vậy, chết là kết thúc cuộc sống ở đời này, nhưng là khởi điểm của cuộc sống đời sau.

Người Việt chúng ta vẫn thường nói: ”Sự tử như sự sinh, sự vong như sự tồn”: chết mà vẫn sống, mất mà vẫn con.

Paul Claudel là một viện sĩ trong Hàn Lâm viện Pháp, ông thuật lại: Hồi nhỏ, đã nhiều lần ông thắc mắc hỏi mẹ ông: ”Chết là gì” ? Nhưng mẹ ông chỉ im lặng, nhìn ông mà không chịu nói gì. Thế rồi, một hôm, bên cạnh nhà ông có người chết, ông tò mò quan sát từ lúc xác người này còn ở trên giường, cho đến lúc được khâm liệm vào quan tài, và đóng nắp quan tài lại. Ông về nhà năn nỉ hỏi mẹ cho bằng được: ”Chết là gì"?

Ông thuật tiếp: ”Có lẽ, mẹ tôi cho là tôi đã đủ khôn lớn, nên mẹ tôi vào tủ sách của gia đình, lấy cuốn Thánh Kinh ra. Mẹ tôi mở chương 13 sách Phúc âm thánh Gioan, mẹ tôi thong thả đọc câu 1: ”Trước lễ Vượt Qua, Chúa Giêsu biết giờ của Người đã đến, giờ phải bỏ thế gian mà trở về với Chúa Cha ” rồi mẹ tôi âu yếm nhìn tôi và nói: ”Con ạ, chết là bỏ thế gian để trở về với Chúa Cha”.

Thưa quý ông bà:

Tre già, măng mọc. Lẽ thường tình là như vậy.

Con cái thường cầu mong cho cha mẹ được sống lâu trăm tuổi, chúng hãnh diện vì có cha mẹ già để được báo hiếu và vv…

Chúng ta và các con như những chiếc lá ở trên cùng một cành, chiếc lá này không thể che mưa che nắng cho chiếc lá kia được. Cụ thể: Ta có bệnh, ta có quyết định đi chữa hay không? Uống thuốc ta có chịu nuốt hay không?

Cuộc sống của ta là do ta quyết định, vui buồn của ta là do ta tạo nên.

Tuổi đời 60 hay 80 không cần thiết, bởi vì: Giá trị con người không đo bằng tuổi tác, nhưng đo bằng giá trị đạo đức.

Cầu Nguyện:

Lạy Chúa. Bước vào tuổi thọ, chúng con có người còn sức khỏe, có người đã suy yếu. Xin cho những người còn sức khỏe biết sử dụng sức khỏe Chúa ban mà làm các việc đạo đức, tránh xa các dịp tội mà chúng con vô tình hay hữu ý vấp phải.

Xin cho những người đau yếu biết dùng Thánh giá Chúa gửi trao để trở thành những của lễ hy sinh đẹp lòng Chúa.

Và cho tất cả chúng con được qua đời trong Thánh thiện và Hạnh phúc.

Tôma Đỗ Lộc Sơn
 
Lễ kính thánh Têrêsa : Một Tâm Hồn
Đinh Văn Tiến Hùng
15:03 29/09/2015
MỘT TÂM HỒN

Mến tặng Qúi Vị nhận Quan Thày :
Thánh TERESA Hài Đồng Giê-su.
( Lễ kính ngày l/10/hàng năm )

“ Hành động nhỏ bé nhất mà do Tình Yêu tinh tuyền sẽ có ích hơn là tất cả những
những công trình khác hợp lại “ ( Trích tự thuật MỘT TÂM HỒN )

* Từ khi THÁNH NỮ về trời,
Mưa Hoa Hồng xuống trao đời Tình Yêu.

MỘT TÂM HỒN những tháng năm thơ ấu
Người mẹ hiền đã khuất bóng từ lâu,
Nuôi con thơ cha lặng lẽ nguyện cầu,
Dâng cho Chúa niềm tin yêu ký thác.

Tình phụ tử ôi dạt dào man mác,
Ngồi bên cha lòng trải rộng êm đềm,
Nhìn trăng sao lấp lánh giữa màn đêm,
Giơ tay chỉ :’Kìa tên con trên đó ‘ (1)

Cha mỉn cười cầm tay con gái nhỏ :
“Ồ đúng rồi Chúa đã chọn tên con ‘
TÊ-RÊ-SA trong danh sách vàng son
Nơi Thiên quốc ngàn năm còn chói sáng
Rồi từ đó tuổi thơ luôn khao khát,
Dâng cuộc đời cho Thiên Chúa Tình Yêu,
Li-si-ơ dòng kín một buổi chiều
Đã đón nhận Một Tâm Hồn Bé Nhỏ.

Chín năm trời Người Nữ tu hèn mọn,
Luôn siêng năng trong mọi việc tầm thường,
Khi giặt giũ,quét dọn hay làm vườn….
Hy sinh,cầu nguyện dâng lên Thiên Chúa.

TÊ-RÊ-SA quyết giữ lời tuyên hứa,
Khi không thể truyền giáo phương trời xa
Việc làm nhỏ với lời nguyện thiết tha,
Cũng chính là một Tông đồ truyền giáo.

Cuộc đời Người chẳng có gì vĩ đại
Không phép lạ,không rạng rỡ huy hoàng,
Hai mươi bốn tuổi vĩnh biệt trần gian,
Được nâng lên hàng Tiến sĩ Giáo Hội.

Mưa Hoa Hồng lời ngọt ngào nhắn nhủ :
“Hãy hy sinh với cuộc sống khiêm nhường,
Việc Tầm thường sẽ kết quả Phi thường,
MỘT TÂM HỒN nguyện cầu trong yêu mến. (2)

ĐINH VĂN TIẾN HÙNG

(1) Có lẽ Cô bé Tê-rê-sa muốn ám chỉ chòm sao Thiên nga,tiêng La-tinh gọi
là Cygnus,tiếng Anh gọi là Nothern Cross (Bắc Thập Tự) giống chim giang cánh hình chữ T đang bay trên bầu trời.
(2)Tên cuốn Tự Thuật Thánh Tê-rê-sa viềt về cuộc đời mình
 
Ảnh Nghệ Thuật
Trang Ảnh Nghệ Thuật Chiêm/Niệm/Thiền: Đua Thuyền Rồng
Đặng Đức Cương
21:03 29/09/2015
ĐUA THUYỀN RỒNG
Ảnh của Đặng Đức Cương
Trai hơn vua được lúc đua thuyền rồng
Gái hơn chồng được lúc bồng con.
(Ca dao)